
của cô đã không còn nguyên vẹn nữa , bởi vậy cô chỉ có thể mặc tạm một chiếc sơ mi nam dài tay.
***
Sau khi chấn an tinh thần , Nam cảm thấy có chút có lỗi .. mà hiện tại anh cũng không biết phải làm gì.
Bỏ qua suy nghĩ, Anh đẩy cửa bước ra với trang phục chỉnh tề .
Lại nhìn đến cô trong tình trạng thảm thương. Nên mở cửa đi mua đồ cho cô.
– cô ở đây chờ tôi , tôi đi mua quần áo cho cô.
– Cảm ơn ..
Oanh mai trả lời hờ hững , nhìn kẻ đáng gét kia bước ra khỏi cửa .
Giọt lệ một lần nữa không kìm được mà rơi xuống .
Chỉ là cô khóc không phải vì buồn mà là vì chợt nhớ tới một bộ tiểu thuyết từng đọc qua , có cảnh nam chính sau khi xxoo liền bỏ mặc nữ chính nên chính mình thương cảm .
Nhưng ngay khi cô đang thương cảm thì nhận ra cánh cửa không hề khép lại , và trước mặt cô là 5 con người quen thuộc. Họ đang nhìn cô bằng loại biểu tình thương hại.
Trong đó người ngạc nhiên nhất là Hoàng Nam .
Nhìn từng giọt nước mắt lăn xuống trên bờ mi của cô anh bất giác có cảm giác đau lòng .
Có lẽ do anh quá vô tâm nghĩ rằng cô nhóc này rất mạnh mẽ , chỉ là … không nghĩ tới cô cũng có lúc trở nên yếu đuối … và tự thấy chính mình nên có trách nhiệm ….
Khi nhận ra tình cảnh trước mắt, Oanh Mai vội vã thu về hai dòng nước mắt mà hướng về phía ông hưng và bà hoa…..
– Ba, meeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee ẹ…………
-tại sao hai người lại có thể đối xử với như thế , con là con gái của hai người cơ mà ……oa oa……
nhìn cô con gái duy nhất khóc đến thương tâm , vợ chồng ông hưng cũng cảm thấy có lỗi . nhưng xết cho cùng ông cũng chỉ thực hiện lời hứa của mình , hơn nữa đây chưa hẳn đã là việc xấu ông tin vào con mắt nhìn người của mình, có lẽ chàng thanh niên nầy sẽ mang lại hạnh phúc cho con gái mình.
-chắc con nên đi thay đồ đã , rồi nói chuyện .
nói rồi bầ hoa đưa cho cô con gái bộ đồ bà đã chuẩn bị sẵn .
-oa ,……
sự thực thì hiện tại cô mới chú ý đến bản thân hiện tại , nên dừng việc khóc lóc lại và ngoan ngoãn đi thay đồ .
************
sau khi thay đồ xong khi bước ra ngoài , oanh mai thấy mọi người đã ngồi chuẩn bị sẵn sàng , và chỉ chờ cô đến để tuyên án tử hình .
-ngồi xuống đi mai , bây giờ chúng ta sẽ nói chuyện nghiêm túc… bà như mở lời .
có lẽ chưa bao giờ mami của mình lại nghiêm túc đến thế nên hoàng nam có chút uồn cười . nhưng kịp kìm hãm lại, mà nghiêm túc lắng nghe , anh cần một lời giải thích.
-bây giờ ta sẽ kể lí do chúng ta làm như vậy với các con .
trước hết , nói về chuện năm xưa ba của nam đã cứu ba mai trong một lần bị thương . hai người đã hứa hôn cho hai đứa , mặc dù biết hiện tại các con cũng không muốn tin hay là thực hiện những lời hứa của người già chúng ta , nhưng với thế hệ của bọn ta , lời hứa là thứ quý giá nhất dành cho nhau . và hiện tại heo lời hứa đúng 15 năm sau , từ ngày đó chúng ta thực hiện theo lời hứa .xin lỗi hai đứa , nhưng đây là cách duy nhất để gắn haai dứa lại với nhau . hơn nữa ta cũng già rồi , thực cũng muốn có cháu bế bồng như người ta . vậy nên mong hai đứa thông cảm cho mấy ông bà già này.
nói xong bà hoa liền chấm chấm nước mắt ….
– nhưng hiện tại con còn đang học, tại sao không thể để sau khi con học xong chứ.
mai thắc mắc.
– ngày đó chỉ nghĩ 15 năm sau con cũng đến tuổi đôi mươi nên gả ra ngoài được , ta khong nghĩ đến hiện tại lại đến nhanh như vậy , nhưng đã là quân nhân ta không thể nuốt lời .
cuối cùng ông hưng cũng lên tiếng …..
câu chuyện càng thêm dài , và không hí cũng dần trở lại bình thường , chỉ là có một con người vẫn im lặng từ đầu đến giờ . và để ngừng việc kéo câu chuyện đi xa thực tế của mọi người , hoàng nam lên tiếng .
– vậy hiện tại con phải làm sao.
-a…..
mọi người chợt thức tỉnh sau câu nói của Nam.
– bây giờ bọn ta sẽ tùy vào quyết định cua hai đứa , chỉ là thủ tục không thể thiếu là đăng kí kết hôn , còn nếu oanh mai ngại với bạn bè , thì vệc tổ chức có thể chờ con ra trường…
ông tuấn , ba nam hiện tại mới lên tiếng . nhưng một câu này liền có dáng vóc của một người quyết đoán trên thương trường nhiều năm. một câu liền an bài mọi việc , nếu như lời ông nói thì hai người trẻ liền có thể quyết định được gì đây.
– được con đồng ý .
một câu của năm liền khiến tất cả mọi người trong phòng ngạc nhiên .
vợ chồng bà như không tin và những gì mình nghe thấy ,chỉ là đứa con trai ương bướng này chưa bao giờ nghe lời như vậy.lí do là gì chứ …. nhưng vấn đè là kết quả mà hai người mong muốn , vì vậy cũng không ai nói thêm.
về phần oanh mai , khi cô định lên tiến phản , liền bị một ánh nhìn cảnh cáo của bà hoa … nên chỉ có thể im lặng mà ra về.
đã có sự chuẩn bị sẵn nên 4 vị phụ huynh không quá khó khăn để chuẩn bị thủ tục dăng kí cho hai người , và mọi thứ chóng vánh . khi màn đêm buông xuống cũ