Pair of Vintage Old School Fru
Vợ Ngốc!!! Lấy Anh Nha

Vợ Ngốc!!! Lấy Anh Nha

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322571

Bình chọn: 9.00/10/257 lượt.


Nó chen vào.



-Ừ… mà sao biết tao giúp



-Thiên tài mà.



Nó và TA đồng thanh, rồi lại nhìn nhau cười.



-Chúng mình làm bạn nha?



Nó đề nghị



-Ừ.. đúng rồi đó? Làm bộ ba siêu quậy đê.



TA vỗ tay đồng tình với nó.



-Có thể.



Nó và TA gật đầu, chờ câu trả lời của PL.



-Ừ… Bộ ba siêu quậy.





“ÔI! Vui quá! Bộ ba siêu quậy”
Tụi nó ôm nhau la hét, mấy người trong quán tưởng tụi nó khùng nên cứ nhìn rồi
lắc đầu. Thế là cả ba người tụi nó cùng nhau đi quậy, ăn mừng “bộ ba siêu quậy
tái suất giang hồ” làm quán bar chỗ hắn
và MQ thành cái nơi rác thải, lúc đầu hắn và MQ thấy PL thì hơi ngạc nhiên, tỏ vẻ không thích PL cho mấy, lo PL dở trò
nhưng dần dần nghe bài ca con heo của Nó và TA làm hai anh hotboy nhà ta đành
phải rút cờ đầu hàng.




( đổi như thế m.n thấy được
không, nếu không, nói cho tg biết? Nếu được thì từ giờ T/g cứ làm như vậy à?)



À mà! t/g sẽ cho PL một cái kết
đẹp nhé!



Xin HẾT… (có gì từ từ nói, đừng ném dép, t/g không
muốn chuyển nghề đâu nha)...

 



-Con gặp anh hai con chưa?



Bà Trọng bưng đĩa trái cây đi ra,khi thấy Trọng Thiên từ
ngoài bước vào thì hỏi tới tấp.



-Dạ..chưa? sao mẹ xuống đây, mẹ không được khỏe đấy,nên nghĩ ngơi có gì kêu người làm làm cho.

Trọng Thiên nói dối không chớp mắt, thật ra Trọng Thiên cũng muốn nói với bà Trọng mình gặp hắn rồi nhưng ............



-Mẹ khỏe rồi mà? Vẫn chưa gặp ư? Chắc giờ nó hận mẹ lắm.



Bà Trọng buồn bã khi nhớ đến đứa con, mà bao năm qua  ba không ở bên cạnh chăm sóc.



-Mẹ lúc nào cũng vậy? mẹ không có lỗi gì cả? và anh ta cũng
không có tư cách gì hận mẹ cả.



-Trọng Thiên à? Nếu không phải tại người mẹ vô tích sự này
thì anh con cũng đã không mất đi cả tình thương của cha lẫn mẹ. Gía mà lúc đó
mẹ không vì giận cha con, mà bỏ đi thì có lẻ….



Bà Trọng thở dài vì những sai lầm trong quá khứ với nhiều
cái giá mà…. Trọng Thiên lặng lẻ ngồi ôm mẹ mình y đứa con nít. Như lúc trước
Trọng Thiên và Thiên Kỳ cùng giành ôm lấy bà Trọng.



-Trọng Thiên này? Con có hận mẹ không?



-Không? Chuyện đó cũng đâu phải tại mẹ, và mẹ cũng đâu có
ngoại tình như ba nói. Mà quá khứ đã qua rồi, giờ con chỉ muốn được như thế này
thể là đã đủ rồi.



Trọng Thiên vùi vào lòng bà. Bà Trọng rơi lệ xoa đầu Trọng
Thiên.



-Cảm ơn con……Nếu Thiên Kỳ cũng nghĩ như con thì hay quá…..?



-mẹ lúc nào cũng nhắc đến anh hai là sao chứ?



Trọng Thiên khó chịu nhìn bà Trọng, bao năm qua anh không
biết được mình là Trọng Thiên trong mắt mẹ hay chỉ là cái bóng của Thiên Kỳ để
mẹ bù đắp lỗi lầm trong quá khứ.



-Mẹ Xin lỗi… con vẫn hận anh con sao?



-Hận? tai sao lại không? Không tại vì anh ta thì con đâu có
phải mang bệnh như thế này?



-Dù gì con và Thiên Kỳ vẫn là con của mẹ, mẹ không muốn hai
đứa trở mặt mới nhau…con tha thứ cho anh con đi chứ?



-Thôi… không nói chuyện này nữa? con đưa mẹ đi ăn nha?



-Ừ… cũng được?





Trọng Thiên lại lép mình bên bà
Trọng, nơi vòng tay và tình thương ấm áp của người mẹ mà hắn từng mong ước.



Tại Nhà hắn..



Hôm nay rất khác nha? Nó, hắn và Ngọc Mai cùng ngồi ăn một
bàn, mà hiện tượng này chưa hề xảy ra trong căn nhà bé nhỏ của hắn. Lúc đầu khi
thấy Ngọc Mai cùng ngồi vào bàn chỗ nó và hắn đang ăn, thì hắn bắt đầu đứng lên
nhưng bị nó kéo lại nên hắn cũng không màng mà ngồi xuống.



-Anh ăn này đi? Món anh thích nhất đấy.



Ngọc Mai rắp thức ăn cho hắn, mỗi lần cô rắp là hắn đều để
bên không thèm ăn lấy một miếng.



-AAAA… chồng ngoan ngoan.. ùm ùm…



Nó há họng đưa thức ăn lên  trước mặt hắn, nhìn nó rất
trẻ con.



-Ngon lắm vợ……… đến lược vợ nè..,, MUM MUM,,,,



Hai người họ làm như Ngọc Mai là người tàn hình vậy? Không  để ý đến cô, mà cứ tự nhiên như người điên vun đắp tình cảm.



Ăn xong thì nó đòi rửa chén, hắn bảo để lát kêu người làm,
nhưng nó lại trẻ con và cứng đầu cứ muốn làm, hắn biết vợ hắn không dể khuất
phục nên đành cho nó làm luôn, có gì cho nó tập làm vợ hiền trước để sao này
không phải bở ngở.(anh ngồi đó mà tưởng... ăn mày đấy anh)



Hắn đang ngồi xem phim thì Ngọc Mai xà vào lòng anh.



-Sao anh cứ lạnh nhạt với em thế?



-Em buông anh ra được rồi đó?



-Không? Em yêu anh quá.Không thể kiềm chế được nữa.



-Em buông ra, chúng ta nói chuyện đàng hoàng.



Ngọc Mai buông hắn ra, chờ xem hắn muốn nói gì với cô.dù thế nào thì cô cũng không bao giờ để hắn tay trong tay với nó.



-Anh xin lỗi vì không thể nhận tình cảm của em được.



-Chúng ta bắt đầu lại, như xưa bộ không được ư?



-Có thể lúc trước thì được nhưng bây giờ thì……… anh chỉ có
thể xem em là em gái thôi?



“ Em gái” Ngọc Mai thầm cười đểu, muố