Duck hunt
Wind’S Love

Wind’S Love

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325922

Bình chọn: 9.5.00/10/592 lượt.

sờ nhìn cảnh tượng trước mắt, 2 má dần đỏ ửng lên



Máy đo nhịp tim kêu lên, nhịp đập của Phong trở nên nhanh bất thường. Một
toán bác sĩ và y tá hối hả chạy vào thì cũng sững lại vì những gì mà họ nhìn
thấy

Hàng chục con mắt đổ vào 2 người, nhưng Kris không quan tâm, trong tâm trí nó
giờ đây, chỉ có Phong

Tim Phong đập nhanh hơn

Kris siết chặt lấy Phong

Giọt nước mắt bất chợt rơi

- Mong chờ lắm phải không?

- Công chúa đến đánh thức hoàng tử đây

- Xin lỗi yêu cầu cô tránh sang một bên ạ

Một bác sĩ chợt đi đến, gấp rút hối thúc Kris để họ cấp cứu cho Phong. Lúc
này Kris mới rời môi Phong, bước thẳng ra ngoài, ngồi sụp xuống ôm lấy trái tim
đang run rẩy. Lin ôm lấy Kris, khóc òa

- Không sao, anh Phong sẽ không sao đâu, anh ấy nhất định sẽ tỉnh dậy mà…

-

Tiếng hỗn loạn trong phòng vang lên

Nhưng hoàn toàn không có âm thanh của sự sống

Còn 1 giờ nữa

Bình minh sẽ đến

Trong phòng

Đã không còn nghe thấy nhịp đập của Phong

……



Cửa bật mạnh

Kris chạy nhanh đến bên Phong

- Xin lỗi

Vị bác sĩ tháo khẩu trang xuống, không dám nhìn thẳng vào Kris

Nó bàng hoàng, nắm chặt lấy tay Phong

- Không….đừng, Phong !!

Kris gục mặt xuống, hôn thật sâu vào bàn tay lạnh giá, khẽ thì thầm

- Em yêu anh, Phong. Đừng đi

Một gợn sóng nhỏ bất chợt hiện trên điện tâm đồ

- Tiểu Phong !!

…..



Giọng nói cuốn hút chợt vang lên. Mọi âm thanh khác đột nhiên im bặt. Kris
ngước mặt lên, đôi mắt xanh sâu thẳm đang nhìn nó. Các y bác sĩ rất ngạc nhiên,
rồi như sực tỉnh, họ yêu cầu những người không có phận sự ra ngoài và nhanh
chóng hồi sức lại cho Phong

- Thật kỳ lạ, tim của cậu ấy đã đập chậm đến mức sắp ngừng đập rồi lại đột
nhiên đập thật nhanh, có lẽ là…ừm..nhờ nụ hôn của cô ấy. Đây thật là một điều
đáng mừng vì tụ máu bầm của cậu ấy cũng đã biến mất rồi

- Vậy có nghĩ là anh Phong nhớ lại hết rồi phải không bác sĩ

- Àh…chuyện này thì chưa thể nói chính xác được, chỉ còn cách chờ cậu ấy tỉnh
dậy thôi

Khang còn trao đổi vài vấn đề với vị bác sĩ nữa, còn Lin thì quay sang nhìn
Kris, nhỏ vừa vui mừng vừa ngưỡng mộ. Nếu không phải chứng kiến từ đầu đến cuối
chắc Lin sẽ chẳng tin nhưng đúng thật là nụ hôn của Kris đã “đánh thức” Phong.
Mặc dù hôn mê sâu, và đã mất trí nhớ, nhưng trái tim của Phong vẫn mãi chỉ “phản
ứng” trước Kris.

- Thật đúng là kì tích

Vị bác sĩ lẩm bẩm, Lin khẽ cười, quay sang nói với ông

- Không đâu, đó chính là tình yêu

- Kris, Blue tỉnh rồi. Mau đến đi

Khang nói như hét lên trong điện thoại. Kris ậm ừ rồi cúp máy. Tắt luôn
nguồn. Thật ra nó đã đứng ở khuôn viên bệnh viện gần 2 tiếng rồi. Nghe tin Phong
đã tỉnh, Kris rất vui nhưng lại không đủ can đảm để gặp Phong. Nó xoay xoay
chiếc điện thoại, mắt đăm chiêu nhìn về phía hồ và cứ như thế đến khi chiều dần
buông xuống, mặt hồ trong xanh ngả sang màu vàng mật ong và sáng lấp lành những
tia nắng cuối cùng của ngày

Kris khẽ thở dài, một mình đứng trong hoàng hôn, sao thấy cô đơn gấp bội

- Tìm được rồi

1 vòng tay bất chợt ôm lấy Kris từ phía sau. Nó hơi bất ngờ, nhưng không hề
đẩy người kia ra, vì Kris biết rất rõ đó là ai

Phong siết nhẹ lấy Kris hơn, tựa cằm vào bờ vai nhỏ nhắn. Nó có thể cảm nhận
được hơi thở đều đều phả vào cổ mình

- Đã nhớ lại rồi?

Phong đứng thẳng người, xoay Kris lại, nhìn thật sâu vào mắt nó

- Phải

- …đừng

- ….

- Đừng nhớ làm gì

Kris nói giọng lạnh căm, đôi mắt buồn sâu thẳm. Phong đưa tay nâng nhẹ cằm
Kris, bắt nó phải nhìn mình

- Tạo một hồi ức khác chẳng phải tốt hơn sao

- ….

- Vì em đã đánh thức anh dậy, nên em phải chịu trách nhiệm

Kris khẽ nhíu mày, Phong cũng làm ra vẻ đăm chiêu, rồi bất ngờ hôn nhanh lên
môi Kris

- Bắt đầu từ cái này

Kris sững người, đưa mắt nhìn nơi khác, mặt thoáng đỏ. Phong nhoẻn miệng
cười, kéo Kris ôm vào lòng, hôn nhẹ lên mái tóc mềm

- Anh rất nhớ em, Tiểu Phong

Kris vùi mặt vào lồng ngực ấm áp, vòng tay ôm chặt lấy Phong, khẽ mỉm
cười

Cuối cùng, sau 4 năm, họ đã về bên nhau

Kris quay trở lại trường Đại học Quốc Gia học, phần vì hiệu trưởng đã đích
thân đến năn nỉ, và phần vì Kris không thích Đại học W.K mấy

Học kì mới đã bắt đầu được một tuần, và Kris…nghỉ trọn tuần đó

- Kris, cuối cùng em cũng đi học lại rồi

Jin chạy đến bàn Kris, vui mừng nói

- Em đã đi đâu suốt tuần nay vậy???

Kris chăm chú nhìn ra cửa sổ, không quan tâm. Jin cũng đã hiểu tính cách của
nó rồi, nên vẫn vui vẻ ngồi xuống bên cạnh

- Anh Jin

Annie bước vào, giọng gọi Jin ngọt sớt. Nhưng vừa thấy Kris, mặt cô ả đã sa
sầm xuống