Yêu Em Xa Mấy Anh Cũng Tìm

Yêu Em Xa Mấy Anh Cũng Tìm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322975

Bình chọn: 9.5.00/10/297 lượt.

y cậu tớ đã biết nó sẽ có kết cục không tốt đẹp rồi.

- Tớ chỉ muốn giúp cậu sửa lại nó thôi mà

- Được rồi, tớ không trách cậu đâu. Bây giờ điều quan trọng nhất vẫn là tìm lại phần kí ức bị mất của cậu

- Làm sao tìm được khi bản thân tớ còn không nhớ gì cả, vả lại tớ thấy ở đây cũng tốt mà

Ngọc Trân dừng lại bên đường, cô ngồi trên tảng đá gần đó nghỉ ngơi. Gió nhẹ thổi như hơi thở của biển, đứng từ trên ngọn đồi nhìn xuống bãi
biển khiến Ngọc Trân cảm thấy rất dễ chịu. Đôi mắt nâu tĩnh lặng như mặt hồ thu, cô khẽ đưa tay vén mái tóc thấp giọng nói

- Nếu là một người bình thường khi bị mất trí nhớ họ sẽ rất hoảng loạn,
nhưng tớ thì khác Hàn Văn à. Tớ không hề hoảng sợ mà còn cảm thấy rất dễ chịu, trong lòng nhẹ nhỏm và thoải mái giống như vừa trút được một tảng đá nặng trong lòng vậy.

Hàn Văn tiến đến ngồi xuống cạnh cô, giọng cậu thật ấm áp nhẹ nhàng thoảng qua trong cơn gió.

- Vậy còn những người thân của cậu thì sao ? Chẳng lẽ cậu không muốn tìm lại họ ?

Ngọc Trân ngồi ngược nắng nhưng khuôn mặt vẫn sáng ngời, nét cười nửa ẩn nửa hiện.

- Nếu họ cần tớ thì họ sẽ tìm được tớ.

Cô im lặng một lúc ánh mắt long lanh nhưng đượm một nỗi bi ai não lòng, giọng nói vang nhẹ theo tiếng gió.

- Có lẽ Chúa muốn tớ quên đi quá khứ vì vậy Người đã khiến tớ mất trí
nhớ và đưa tớ đến hòn đảo này để bắt đầu một cuộc sống khác. Hàn Văn à,
cậu sẽ giúp tớ chứ ?

Ngọc Trân mỉm cười đôi mắt cong cong hình trăng khuyết, đôi mắt cười
đáng yêu ấy khiến cậu đỏ mặt ngại ngùng quay đi, giọng nói cũng trở nên
ấp úng

- Chẳng… chẳng phải tớ vẫn đang giúp cậu sao, đồ ngốc.

- Cám ơn cậu,Hàn Văn !

Sóng biển rì rào vỗ vào dãy đá ngầm, từng bầy chim hải âu chao lượn trên nền trời xanh thẳm. Nắng vàng trải dài trên bãi biển, ánh nắng lấp lánh cưỡi trên những con sóng trắng xóa. Ngọc Trân ngồi yên lặng trên tảng
đá khẽ nhắm mắt cảm nhận sự yên ả của hòn đảo.

Cô đã từng muốn bỏ trốn cuộc sống của chính mình và cuối cùng cô đã thực hiện hiện được mong ước đó.

Nhưng vì sao cô lại muốn chạy trốn ?



Phải chăng cô đã quên tất cả những kí ức ấy ?



—————————————————————————-

- Tôi không cần biết nguyên tắc hay bất cứ thứ gì. Trong 3 tháng các ông phải tìm cho bằng được cô ấy. Bằng mọi giá phải tìm cô ấy nếu không cả
tôi và các ông sẽ gặp rắc rối lớn.

Chàng trai thô bạo dập điện thoại, đứng ngược ánh nắng khiến dáng lưng
của cậu thẳng đứng một vẻ mạnh mẽ. Mái tóc màu nâu nhạt rất hợp với
khuôn mặt của cậu. Đôi mắt sáng ngời nhưng chứa đầy vẻ lo lắng, nét căng thẳng vẫn còn lưu lại trên gương mặt chàng trai.

Tờ báo sáng nay nằm trên bàn với hàng tiêu đề được cố tình in lớn ” Nữ ca sĩ Trần Ngọc Trân đột ngột hủy bỏ concert ở …”

- Kiến Minh, điện thoại của Chủ tịch, đường dây số 1

Cô thư kí tóc vàng Bảo An chạy vào thông báo, dáng vẻ cũng căng thẳng
không kém “sếp” của mình. Kiến Minh quay lại khẽ cắn môi, cố giữ cho
giọng mình thật bình tĩnh và nhấc máy

- Vâng, tôi là Kiến Minh đây.

Kiến Minh ra hiệu cho Bảo An ra ngoài, cô thư kí nhìn sếp một cách lo
lắng rồi lặng lẽ ra ngoài. Một lúc sau cô quay lại với tách trà thảo mộc nghi ngút khói, Kiến Minh ngồi thẫn thờ trên chiếc bành bọc da, khuôn
mặt mệt mỏi sau một đêm dài không thể ngủ. Bảo An hiểu rõ vào lúc này
Kiến Minh đang rất lo lắng cho Ngọc Trân – cô ca sĩ nổi tiếng đột ngột
bị mất tích trong một chuyến du lịch. Nếu như chuyện này lộ ra ngoài báo chí không những có dịp trổ tài tung tin đồn nhảm mà danh tiếng của công ty quản lý cũng bị tổn thất nặng.

Bảo An dịu dàng áp hai tay vào gương mặt Kiến Minh, ánh mắt ấm áp an ủi cậu:

- Mọi việc sẽ ổn thôi, Anh à. Chúng ta sẽ tìm được cô ấy.

- Hy vọng là như thế nếu không Anh sẽ chết mất.

- Anh đừng cuống cuồng lên như thế, hãy bình tĩnh lại nào

Bảo An khẽ vỗ nhẹ vai Kiến Minh như giúp cậu lấy lại bình tĩnh, nếu không có cô ấy có lẽ cậu sẽ bị stress nặng vì chuyện này.

Là người quản lý của Ngọc Trân vậy mà chỉ trong một phút bất cẩn cậu đã
để Ngọc Trân biến mất một cách kì lạ. Nếu không sớm tìm ra cô ấy Sở Kiến Minh chắc chắn sẽ “lên dĩa”.

Sau một lúc bình tĩnh lại, Kiến Minh quay sang nói với Bảo An, giọng nói không còn căng thẳng nữa.

- Bằng mọi cách phải giấu kín việc này, ngày mai em giúp Anh mở một cuộc họp báo thông báo nữ ca sĩ Ngọc Trân sẽ đi nghỉ dưỡng một thời gian
trước khi tung ra album mới. Còn nữa tìm ngay một diễn viên đóng thế để
che mắt bọn nhà báo. Cũng may chuyện này vẫn chưa đến tai Chủ tịch.

- Yên tâm đi, em sẽ giữ kín việc này. Anh cũng nên nhắc nhở đội tìm kiếm.

- Thôi em ra ngoài chuẩn bị công việc đi. Anh cần phải đi gặp vài người nữa.

- Đừng làm việc quá sức nhé, trông Anh căng thẳng quá đó

Bảo An cười nhẹ cô hôn phớt lên má người yêu rồi đi ra ngoài. Kiến Minh
cảm thấy trong lòng


XtGem Forum catalog