XtGem Forum catalog
Tàn Bạo

Tàn Bạo

Tác giả: Phong Ngự Cửu Thu

Thể loại: Truyện trinh thám

Lượt xem: 328660

Bình chọn: 9.5.00/10/866 lượt.

oạch của mình.

- Làm sao cậu biết được quy luật của đám lính NB này?

Kỷ Toa nghe vậy nhíu mày đặt câu hỏi.

- Tôi quan sát được, còn nữa, tòa nhà 3 tầng kia còn có một tầng hầm, thí nghiệm đều diễn ra ở dưới ấy.

Tả Đăng Phong bình tĩnh nói.

- Kế hoạch của cậu đích xác khả thi nhưng mà lính NB lại quá nhiều, nếu giáp mặt tấn công thì bên tôi sẽ tổn thất rất lớn.

Kỷ Toa cân nhắc hồi lâu, cuối cùng lắc đầu.

- Nếu các cô không tấn công ở phía chính diện thì tôi cũng không thể nào lấy được tin mà các cô cần.

Tả Đăng Phong cười lạnh mở miệng.

- Chúng tôi có chưa đến 10 người, không có khả năng tấn công sâu vào trong.

Kỷ Toa lại lắc đầu.

- Tôi nói rồi, chỉ cần các cô hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn là được.

Tả Đăng Phong nói, hắn cũng không muốn trói mình vào đám người Kỷ Toa,không thể để cho bọn hắn nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Kỷ Toa nghe vậy không có trả lời ngay, nhíu mày hút thuốc rất nhanh mà suy nghĩ.

- Nếu như cô không thể làm chủ thì có thể về thương lượng cùng lãnh đạocác cô một chút, sáng mốt tôi sẽ đến Tế Nam làm việc. Cô cũng biết trừtôi ra, cũng không có người nào muốn đi vào đó.

Tả Đăng Phong lấy lui làm tiến.

- Chúng tôi chỉ kéo dài thêm 5’

Kỷ Toa ném tàn thuốc xuống, nhìn Tả Đăng Phong.

- 5’ không đủ, ít nhất phải 10’.

Tả Đăng Phong lắc đầu mở miệng.

- 5’.

Kỷ Toa chính sắc lắc đầu. Nàng rất rõ ràng kéo dài thì sẽ cái giá rất lớn, 5’ cũng đủ để Tả Đăng Phong chụp ảnh cũng chạy trốn.

- 10’.

Giọng nói của Tả Đăng Phong tỏ ra chân thật, đáng tin. Đi vào phòng thínghiệm chụp ảnh cũng không quá 5’ nhưng hắn muốn vào kia giết những tênlính để báo thù cho Vu Tâm Ngữ. Trừ Đằng Khi ra thì bên trong có 11người đã từng đến Thanh Thủy quan.

- Làm sao cậu biết được lúc bắt nạn dân bọn hắn sẽ không soát người, làm sao cậu mang Máy chụp ảnh vào được?

Kỷ Toa chấp nhận yêu cầu của Tả Đăng Phong rồi hỏi vấn đề khác.

- Máy chụp ảnh to chừng nào?

Tả Đăng Phong hỏi.

Kỷ Toa nghe vậy thì đưa Máy chụp ảnh cho Tả Đăng Phong, cái này lớn bằng nửa bàn tay.

- Không thành vấn đề, tôi có thể cất được.

Tả Đăng Phong nói.

- Quân NB bắt nạn dân xong đều trói lại, đến lúc đó làm sao cậu thoát được?

Kỷ Toa lại đưa ra một vấn đề khác.

- Tôi sẽ không có vấn đề gì, chỉ cần cô chỉ cho tôi cách dùng Máy chụp ảnh này là được.

Tả Đăng Phong cầm lấy một viên gách dưới đất rồi bóp vụn nó.

- Chúng tôi trở về chuẩn bị, tối mai đến tìm cậu.

Kỷ Toa xoay người rời đi.

- Ngày mai nhớ mang cho tôi mấy miếng vàng.

Tả Đăng Phong nghĩ nghĩ rồi mở miệng nói.

Kỷ Toa nghe vậy xoay người nghi ngờ đánh giá Tả Đăng Phong.

- Tôi sợ các cô không dựa theo ước định, tôi muốn có cái gì đó trong tay.

Tả Đăng Phong bình tĩnh nói.

- Chúng tôi không sợ cậu cầm tiền chạy trốn sao?

Khuôn mặt Kỷ Toa lộ vẻ bất mãn.

- Hên xui.

Tả Đăng Phong cười lạnh mở miệng.

Kỷ Toa nghe vậy không nói gì nữa, bất mãn nhìn Tả Đăng Phong liếc mắt mộtcái, xoay người cùng Cổ Chính Xuân cách đó không xa rồi rời đi.

Tả Đăng Phong chờ bọn hắn đi xa, lúc này mới đứng lên đi về phía Đôngthành. Mặc dù tối mai hắn sẽ hợp tác cùng với đám đặc công của Quốc DânĐảng, nhưng là Tả Đăng Phong phi thường rõ ràng bọn hắn không phải làchiến hữu của mình, chiến hữu của hắn chỉ có một, đó là 13.

Thừadịp bóng đêm hắn cùng mang theo 13 đi đến một mái nhà gần với chỗ khunhà của đám lính NB, chỗ này rất bí ẩn, trong sân chính là đường chạytrốn của Tả Đăng Phong. Nếu không có gì bất ngờ thì khi xong mọi chuyệnhắn sẽ mang theo 13 rời đi, nếu ngoài ý muốn 13 cũng có thể tiến vào cứu viện cho hắn. Ngoài ra, sở dĩ tối nay Tả Đăng Phong muốn bố trí làkhông để đám người Kỷ Toa thấy được 13.

Chạng vạng ngày kế, KỷToa đã đến, dẫn Tả Đăng Phong đến một toàn nhà hoang rồi đưa cho hắn vài miếng càng cùng chỉ cho hắn cách dùng Máy chụp ảnh. Sau đó 2 người điđến thành Bắc, mấy phút nữa đám lính NB sẽ đến đây để bắt nạn dân.

- Tôi ở đây nhìn thấy cậu bị đám người kia bắt đây.

Kỷ Toa tránh ở sau một ngôi nhà bỏ hoang, rồi nói với Tả Đăng Phong.

- Tốt nhất là cô nên tránh xa, đừng để bọn hắn bắt luôn là được.

Tả Đăng Phong vẫn chưa quay đầu lại. Động cơ của Kỷ Toa là gì thì hắn cũng biết.

- Sau khi quân xa đi vào quân doanh chừng 1’ thì chúng tôi sẽ nổ súng, nhớ kỹ chúng tôi chỉ có thể kéo dài được 10’.

Kỷ Toa dặn dò.

- Tôi biết.

Tả Đăng Phong đáp lại, lúc này hắn đã chuẩn bị để đại khai sát giới rồi.

- Màn hình Máy chụp ảnh nhất định phải mở ra, ngàn vạn lần phải chụp cẩn thận,

Kỷ Toa lại dặn dò.

- Đừng nói nữa, quân xa đến rồi.

Kỷ Toa nghe vậy liền lập tức trốn đi, còn Tả Đăng Phong thì dựa vào góc tường.

Quân xa lái đến đầu đường, từ trong xe 2 tên lính NB bước ra, một ngườitrong đó là phiên dịch, đi xuống xe lập tức bọn hắn liền đi đến chỗ củamấy nạn dân kia, bọn hắn nói chỉ cần lên xe là có đủ đồ ăn. Mấy nạn dânkia nghe vậy, tuy rằng trong lòng nghi hoặc nhưng dưới cơn đói vẫn không thể từ chối được sự hấp dẫn của bánh mỳ, vội vàng chạy lên xe.

Bởi vì nạn dân đều đứng tốp năm tốp ba phân tán ra cho nên tên phiên dịchcùng 2 tên lính NB đi trước, quân xa ch