pacman, rainbows, and roller s
Ấm áp tình yêu

Ấm áp tình yêu

Tác giả: Lana Phạm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324262

Bình chọn: 7.5.00/10/426 lượt.

âu- Trình Tuấn hằn giọng. Dừng xe! Dừng xe ngay!- Anh ta hét loáng lên. Xe đột ngột dừng lại…Hắn nhổm người- hướng ánh mắt sắc lẻm nhìn ông Phát nói thêm một câu nữa : À! Tôi cho ông biết cũng đừng mong tôi sẽ cảm kích ông vì đã cứu tôi khỏi lũ “chó săn “ kia. Trình Tuấn tung người vùng khỏi cánh tay đang níu lấy mình của ông Phát, chạy thật nhanh và nhanh chóng lẩn khuất sau dãy nhà ven đường.– Thưa ông chủ, chúng ta có cần đuổi theo không?- Tony Trần quay lại hỏi.– Thôi, không cần đâu. Cứ để nó một mình bình tâm suy nghĩ, cậu lái xe đi- Nhìn theo hướng con trai vừa khuất ông Phát nghe mặn đắng trong lòng- Con trai ông!…Chính ông đã tự tay hủy hoại cuộc đời nó..Ông cứ ngoái đầu nhìn theo cho đến khi dãy nhà khuất hẳn.Tại đại sảnh công ty Phương Thị, rất nhiều lời chúc mừng vang lên. Họ phấn khởi khi đón chào sự trở về của vị Tổng giám đốc tài năng và thực sự tâm huyết với tập đoàn…dường như họ đã quên mất cái sự kiện ở khách sạn Forever dạo nọ.Buổi họp kết thúc, các phóng viên bắt đầu ra về..đại sảnh công ty lại được trả về không khí im lặng. Chỉ còn vài người tạp vụ thu dọn bàn ghế là ở lại..Duy Bảo cùng vợ chồng Khương Như bước tới căn phòng của Tổng giám đốc. Khi cánh cửa được mở ra. Duy Bảo khẽ khàng bước tới cạnh chiếc ghế xoay, chiếc bàn làm việc nhẹ nhàng đưa bàn tay chạm vào. Anh đảo mắt nhìn khắp một lượt…Thật! giống như là mơ…!cuối cùng anh đã được trở về..Duy Bảo nở nụ cười hạnh phúc.– Cám ơn em nhiều lắm! Khương Như nếu như không có em thì có lẽ giờ này anh vẫn chưa có được niềm hạnh phúc này- Anh vừa nói, vừa chìa tay mời vợ chồng Khương Như ngồi xuống sofa- dùng để tiếp khách. Một cô thư ký xinh đẹp mang nước đến, rót nước xong cô cúi chào và nói:– Tổng giám đốc à không..chủ tịch Phương- chào mừng sự trở lại của ông. Ông và vợ chồng cô Hứa cứ nói chuyện vui vẻ. Tôi xin phép ra ngoài. Duy bảo nở một nụ cười thân thiện đáp lại.Khương Như cùng Alex nãy giờ đều có thể nhận thấy nụ cười vẫn không hề tắt trên đôi môi Duy Bảo..– Chúc mừng tân chủ tịch!-Khương Như chìa cánh tay ra và nóiDuy Bảo mỉm cười bắt tay.– Mà có thật là ông Trình Phát toàn tâm toàn ý trao lại cái ghế chủ tịch cho anh không?- Hay vẫn chỉ là một cái bẫy- Alex nghi ngờ hỏi.-Ồ không đâi. Lần này kà thật. Bởi tôi biết ông ta có rất nhiều tình cảm với Phương Thị. Vì Phương Thị ông ta có thể làm tất cả..-Bao gồm cả việc đánh gục con trai mình vì anh ta hủy hoại nó?– Đúng vậy!– Nếu thế thì tốt. Chỉ mong mọi chuyện cứ theo chiều hướng này……….……………………………..…………………………………Cuộc trò chuyện cứ thế kéo dài cho đến tận trưa…Tại căn biệt thự Phương gia…Tất thảy mọi người ai nấy cũng đều rất vui mừng khi vừa được xem cái khoảnh khoắc Phương Thị được trả lại trong tay của Duy Bảo..Sáng hôm nay, trong lúc Duy Bảo đang ở tại “ Vầng Thái Dương” cùng với Khương Như chuẩn bị mọi thứ cho cuộc họp. Thì mọi người ở nhà đã nhanh chóng thu xếp đồ đạc rời khỏi thôn Nhân Ái…lúc họ đi, tất cả người dân trong thôn đều ùa ra tiễn chân họ….vẫn với không khí tiễn đưa đầy bịn rịn, lưu luyến…Có lẽ với mỗi người trong chính họ…Thôn “Nhân Ái” sẽ trở thành một mảng kí ức tuyệt đẹp mãi tồn tại trong tim họ. Mỗi con người, mỗi góc nhà nơi đây sẽ trở thành những hồi ức thân thương nhất. Những kỉ niệm không bao giờ phai nhạt để rồi mỗi khi nhớ đến lòng họ lại cảm thấy bình yên………………………………………..………………………………………………………………………………Trình Tuấn tự giam mình trong chính căn hộ của hắn ta. Kể từ hôm ở cuộc họp tại đại sảnh công ty Phương Thị, Một lần nữa, hắn phải cay đắng chịu thua Duy Bảo trong khi tưởng chừng như chiến thắng đã nằm trong tay. Ngay đến niềm đam mê âm nhạc hắn ta cũng chẳng thèm quan tâm nữa, hắn lao đầu vào rượu..Rất nhiều lần, bố của hắn- Ông trình Phát đến thăm nhưng đều bị hắn chửi bới, lớn tiếng đuổi đi..Có tiếng gõ cửa phía bên ngoài căn hộ. Trình Tuấn vẫn cứ nghĩ là ông Phát– Tôi bảo ông cút đi, ông không nghe thấy sao. Đừng đến tìm tôi nữa. Tôi không có một người cha như ông..Nhưng! tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục, còn tuyệt nhiên không có tiếng nói nào…Trình Tuấn tức tối vô cùng, dường như hắn không chịu mở thì tiếng gõ cửa ấy sẽ còn tiếp tục mãi, hắn trừng mắt.– Ông thật là rắc rối…tôi đã nói rồi mà..-Cánh cửa mở ra, đó không phải là ông Phát mà là ba viên cảnh sát đang đứng ở ngoài.– Anh Trình! Cuối cùng anh cũng chịu mở cửa, nếu đợi thêm vài giây nữa chắc chúng tôi buộc lòng phải pahs cửa mà đi vào- Một viên cảnh sát lên tiếng.– Các ông đến tìm tôi có việc gì vậy?- Trình Tuấn có tật giật mình, lo lắng hỏi?– Chúng tối là cảnh sát của cục điều tra tội tạm của thành phố .Chúng tôi nhận được lệnh tạm thời mời anh về cục để thẩm vấn về một số vụ việc liên quan dến hành vi bắt cóc và chiếm đoạt tài sản– Các ông..các ông có bằng chứng gì không..các ông không được bắt tôi..– Trình Tuấn! mong anh hãy hợp tác, đừng chối quanh co nữa..- Viên cảnh sát vừa nói vừa tra chiếc còng vào tay Trình Tuấn đã bị bẻ ngoặt ra sau.Nhìn thấy cảnh Trình Tuấn bị bắt, mà những người xung quanh căn hộ đều vô cùng kinh ngạc khi hắn ta bị giả đi. Họ không ngờ, một chàng nhạc công hào hoa si tình