Old school Easter eggs.
Ba chàng hoàng tử và một nàng osin

Ba chàng hoàng tử và một nàng osin

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322764

Bình chọn: 7.00/10/276 lượt.

tôi rất mê Hải Phong mà . Rõ ràng ngày nao tôi cũng nói chuyện về thần tượng Hải Phong . Nhưng Ni cứ thản nhiên , đối xử với tôi như vậy sao ?– Tường Vy …– Nhớ lại thì bạn gái của Hải Phong bị đồn trên mạng , chẳng lẽ là Ni ?– Không phải đâu Tường Vy , tớ không phải bạn gái mà …– Đừng nói , tôi không muốn gặp hay nói gì với Ni nữa . Ni đáng sợ lắm . Ra vẻ ngây thơ mà là người hai mặt ! Tôi cứ xem Ni là bạn thân nhất , vậy mà Ni chơi tôi 1 vố đau . Từ nay đừng tìm tôi nữa , cũng đừng ra vẻ quen biết . Tôi không thích thấy Ni đâu … rồi Tường Vy không để Ni giải thích mà chạy đi làm Ni cảm thấy mình rất có lỗi …. Ni khóc …– Lỗi tại mình … không phải như thế đâu mà …. không phải như bạn nghĩ đâu . Tường Vy tốt với mình như vậy … nhưng vì mình không tin tưởng bạn bè nên giấu chuyện mình là con nuôi … Tường Vy là người bạn thân thiết nhất ! …” Tu … tu ” … – Nước sôi vậy mà không ai nhắc xuống …Hải Phương cầm lấy ấm nhưng vì không đeo găng nên bị bỏng , hất đổ cả ấm nước . Bị đau nên Hải Phương kêu ầm lên , lúc này Ni mới giật mình quay ra …– Sao vậy anh ? Anh bị bỏng à ?– Đau quá ! Cứ như bị dao cạo rách ra !– Chờ em đi lấy hộp thuốc !– Đau quá , nhẹ tay chút thôi . Bôi thuốc mà thô bạo vậy sao ? Da ta tôi sắp bị lột sạch đấy– Phỏng chút xíu thôi mà la như bị chọc tiết . Lúc đánh lộn anh có chú ý đến trầy da gẫy xương đâu !– Đương nhiên ! Con trai đâu thể nào rên rỉ vì bị trầy trụa đâu . Mà Ni lạ vậy , nghĩ vẩn vơ quên cả bếp gas . Thật lo có ngày em đốt cháy cả nhà này . Phải luôn nhắc nhở mình cẩn thận chứ !Nhưng Ni vẫn chẳng nói gì làm Hải Phương bất chợt thấy khó chịu …– Sao ? Có chuyện gì à ? Ý anh là … nếu có gì bực bội em cứ nói ra thì hơn . Cứ để trong lòng cuối cùng chỉ khổ em thôi … và dần dần thành tâm bệnh . Xưa nay anh chưa từng xem em như con nít hoăc xem thường em , chỉ là không biết em sao …– Anh …. anh có hiểu được nỗi cô độc của trẻ mồ côi không ? Em không hay cho mình là mồ côi nên không thấy hạnh phúc hay đáng thương . Em nghĩ mình sung sướng hơn 1 số người … Nhưng thực tế giờ em thấy rất buồn . Trên đời này chỉ có cha mẹ ruột mới có thể tin cậy em dù em có làm gì , thậm chí mắc sai lầm . Nếu cha mẹ ruột em còn sống … em sẽ không cảm thấy trơ trọi và bất lực như vậy … rồi Ni khóc làm Hải Phương ngỡ ngàng không nói gì ….– ” Có lẽ nên đến xin lỗi Tường Vy ” … – À , Tường Vy ….– Tiểu Trúc , xuống cantin với tớ không ?– Bồ thử loại kem sữa mới ra chưa ?– Chưa , đấy là loại kem Hải Phong quảng cáo …– Đúng , để tớ mời bồ nhé !Cả 2 bỏ đi để lại Ni đứng trơ trọi ….– Đừng ích kỷ thế Hải Phương , giới thiệu cô bé lần trước cho tôi đi ! Cô bé ý học trường nào ? Chắc người mẫu đúng không ? Từ lúc sinh ra đến giờ tớ chưa thấy ai xinh hơn .– Làn ơn đi , tớ đã nói bao lần cậu nghe không ? Không phải cô bé mà cậu tưởng tượng đâu , đừng mơ nữa !– Thế không phải bạn gái cậu ?– Nói bậy , bạn gái ai ? … – Tức ghê ! Không thể nói nó là trai giả gái , mình phát điên mất . Hải Phong làm sự việc càng lúc càng rối rắm … Hải Phương ngó qua Ni nhưng thấy Ni cứ ngẩn ngơ , Hải Phương kéo tay Ni …– Làm xong rồi thì nghỉ 1 lát đi , định lau đến bao giờ ? Kiệt sức , ngã bệnh chỉ tổ tốn tiền thuốc …– Em không sao , anh cứ kệ em ! Đây là chuyện của em , em phải tự thu xếp … – ” Giờ đừng nghĩ gì , phải tập trung vào công việc ” …– ” Anh có biết nỗi khổ tâm khi thấy mình cô độc ra sao không ? Dù mình có làm gì , có lỗi lầm thế nào nhưng cha mẹ ruột sẽ tin con vô điều kiện và hiểu con nhất … Giá như cha mẹ còn sống thì ” … Bất chợt Hải Phương nghĩ về những điều Ni từng nói …– Chủ tiệm !– Chuyện gì thế ?– Có thể ứng cho em ít lương được không ?– Ứng lương ? Có chuyện gì xảy ra à ?– Anh nói gì lạ thế ?– Bảo Hoàng nói với tôi … cậu là quả bom không hẹn giờ nên chẳng thể biết bao giờ nổ …– Em không gây ra tai họa gì hết , anh cứ yên tâm … – ” chắc phải may miệng Bảo Hoàng lại ” …– Để coi nguyên vật liệu đủ chưa … cách làm …. rồi hiểu rồi , làm thử coi xem thế nào … coi bộ cũng khó đây … cũng may lúc đi làm thêm học được ít cách nấu … Ôi ! Suýt nữa thì trúng tay … Chết sắp cháy rồi ! … Tiêu … làm sao chỉnh nhỏ lửa đây …– Chà! Muốn chợp mắt 1 tí quá … – ” bếp có mùi thức ăn ? Bà bếp không thể nào đến sớm vậy , hay dì về ? ” … vừa bước chân vào bếp Ni đã rất ngạc nhiên vì người đứng trong bếp là Hải Phương ….– Anh Hải Phương ! Sớm thế anh vào bếp làm gì ? Anh đang làm gì trong bếp vậy ?– Hay quá ! Xong rồi !– Ủa ? Đây là cơm nắm mà anh … Cơm nắm ? … Chưa kịp cầm thì đã bị tuột hết …– Chỉ có … 1 cái hỏng …– Không chỉ có 1 cái hỏng ? Ở trường có hoạt động gì đặc biệt à ? Sao anh phải làm cơm nắm ? Nếu báo trước em sẽ giúp anh !– Chuyện này à …. khi quyết định làm anh chỉ nghĩ tới cơm nắm . Anh nhớ tới cha mẹ … khi dã ngoại hoặc hoạt động thể thao …. mẹ thường làm cơm nắm nhưng do mẹ quá bận nên chỉ làm đến hết năm lớp 1 . Anh vẫn còn may mắn vì có những kỷ niệm đó … nhưng Hải Phong và Hải Anh thì không có . Nên anh mới bảo Ni đừng buồn . Có lẽ trước giờ anh đã nói quá nhiều câu làm Ni bị tổn thương nên không có quyền khuyên em . Nhưng ch