Polaroid
Bản Nhạc Tình Yêu – Thanh Uyên

Bản Nhạc Tình Yêu – Thanh Uyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321955

Bình chọn: 7.5.00/10/195 lượt.

giờ nữa ? Còn ông Sain Luck, giấy tờ của ông được tìm thầy trong phòng của con người kia thế mà ông cứ đứng yên đấy à. Anh không khai báo cũng. không khiếu nại ! Vì một đứa con gái khá xinh, anh đứng sững ra như tiếc rằng ả đã phạm tội Phải chấm dứt đi thôi.

Trong lúc ấy, bác Rìng đang thì thầm với ông chủ. Ông gặng hỏi :

Bác chắc chắn điều bác nói chứ ?

Bác gật đầu. Thế là ông Sain Luck nói với viên chỉ huy cảnh sát :

– Ông hãy cho hai người của ông gác ở cửa rồi theo tới vào nhà xe được chứ? Ring, đưa chúng tơi đi.

Bảo đóng lên, điệu bộ nói :

– Nếu các ông đây có việc ở nhà xe thì tôi là lái xe thứ nhất.

Ông Sain Luck sẵng giọng :

– Không ! Anh cứ ở yên đấy !

Khi ra khỏi bếp, ông bảo bác Ring thuật lại hết câu chuyện. Bác đã theo dõi hắn từ lâu, đêm hôm rồi bác thấy hạn tháo vỏ trước của một chiếc xe máy hỏng, chơ giấy tờ vào đấy rồi trở lại.

Nhưng chiếc vòng lại trong phòng cô gái.

– Người cảnh sát phản , đối. Nhưng khi mọi người tháó chiếc vỏ xé gắn máy, ai cững ngac nhiên vì những thứ giấy tờ ở đấy Họ quay lại bếp, người cảnh sát ra lệnh :

Bắt người đàn ông này và đừng để hắn trốn thoát.

Người cảnh sảt chỉ Bảo, gã điên cuồng chống lại, anh ta phảí rút súng lúc đó gã mới thôi kháng cự. Theo bản năng, hắn quay về chỗ Thái Diễm xin giúp đỡ Ngạo nghễ hợn bao giờ hết, cô châm một điếu thuốc mới. Mặt biến dạng vì nỗi điên lên, gã đàn ông càu nhàu :

– Thế là xong, chỉ tại cái … Lục túi tôi đi các ông sẽ thấy những tờ Eranch mới, tiên đó là do tiểu thư Thái Diễm đưa cho tôi để tôi giấu cái vòng của bà ấy dưới nệm của Hoàng Lan.

– Chứ tiểu thư Thái Diễm đấy.

Những bạc mới vung ra? Thái Diễm tái mặtc một cử chỉ chạy trốn. Thể hiện quyền của mình và với một sức mà không ngờ đến, bà nắm chặt lấy tay cô nhưng giọng nói bà Mari như không còn hơi sức :

– Cô đã bày ra cái trò đê tiện này. Ngay dưới mái nhà của tối, Để làm hại một người vô tội.

Buông tôi ra. Tôi muốn đi khỏi đây Thái Diễm hét lên nhưng bà Mari gằn từng tiếng một :

Ra đi Tự do ? Nhà tù mới là nơi xứng đáng cho cô, cái nhà tù mà cô định đưa vào đấy một cô gái không ai bảo vệ Công Thành phản đối :

Không phảl là không ai bảo vệ.

Như gần ngất đi và đứợc Công Thành đỡ lại Hoàng Lan. nhìn bà Sain Luck nói khẽ :

– Xin để cho cô ấy đi thưa bà, Cô ấy không hiểu điều mình làm, tôi , tha thứ cho cô ấy.

Nàng không muốn nói Tôi thương hại cô ấy, người đã yêu Công Thành theo cách của mình … Bà Sain Luck nói – Chúng tôi làm chứng rằng cô đã bi, vu khống và xúc phạm danh dự, nếu cô kiện.

– Không, thưa bà, để cho cô ấy đi.

Bà Mari nới tay, Thái Diễm biến ngay Bà lại gần Hoàng Lan nói :

– Tôi rất tiếc ở đây đã làm cho Hoàng Lan …

Công Thành sửa lại :

Tôn Nữ Hơàng Lan,và sắp tới sẽ là bà Công Thành, chúng ta vào nhà đi Rồì khều tay Công Thành, Hoàng Lan đến gần bác Ring và hôn lên hai má nâu sậm của ông già một cách biết ơn.

– Cảm ơn bác Ring, không cô bác thì … Cảm ơn bác !

Ông già cúi xuống, nâng gấu áo của cô lên môi nói :

Cô là thiên thần ở trền trời …

Cũng như buổi chiều tháng chín khi đứng ngóng người nhân viên bưu điện, ngóng thư trả lời đơn xin việc của Hoàng Lan, hôm nay Hoàng Thông đứng canh cổng nhà.Trới tháng bảy đẹp rạng rớ Trên hết mọi sự, người chị cả đang được chờ đợi trở về sau một chuyến du lich dai sau khi cưới.

Lần này nữa, ai xuật hiện kia. Đấy là Thái Thanh..Vưa tới nơi cô đã nhận xét giọng vờ . như lơ đễnh :

– Cậu thiếu cái chòi canh.

– Sắp đưa đến rồi.

– Cậụ không tự hạn chế, mình cái gì cả ! Cuộc hơn nhân của chị làm cậu say sưa có phải không ?

Hoàng Thông nhíu mày :

– Kiểu bạn gây sự thật kỳ lạ !

Thái Thanh ngoẹo đầu :

– Nếu mình thoải mái theo kiểu tự nhiên của mình , thì cậu lại chỉnh mình.

Ôi, bạn là ái nữ của ông Thịnh, chủ công ty xây dựng mà, ai mà dám chỉnh bạn.

Cỡ mình chỉ dám đứng từ xa nhìn bạn mà thôi.

– Nhưng mình lại mong bạn nhìn mình bớt xa hơn một tí. Nếu điều đến với mình, có lẽ tự mình nên đến gặp bạn và nói cho bạn biết điều này.

Cặp mắt nâu ấm áp của. Hoàng Thông rất giống mắt người chị lớn, bừng lên ánh sáng nồng nhiệt.

– Điều gì ?

– Mình sẽ không nói.

Ngồi ngay xuống bãi cỏ trên hố đất, đầu ngẩng lên mắt lim dim, đôi, môi mỉm cười của cô che dấu nỗi xuc động sâu sắc Cố tính nói thong thả, cô tiếp :

Bạn có nhớ anh chàng Tùng Lâm không ? Anh chàng đang dò dẫm tình cảm của mình. Anh ta đang lưỡng lự không biết có nên đặt lòng tôn trọng đáng hãnh diện của anh ta dưới chân Ngọc Lan, nó hơi giống Hoàng Lan, hay đặt dưới chân tôi, vì tôi là con gái duy nhất của người cộng tác với cha anh ta – Gã đó à ? Có lẽ mình đến phải đá cho hắn một cái.

– Sẽ nghe tiếng cốp, . Hoàng Thông nhỉ ! – Bốp hay không ?

Hoàng Thông cười nhẹ nhàng :

– Ở trong mình có những tài nguyên bất ngờ thuộc loại kho báu giấu kín.

Cả hai bật cười, họ thật thận thiết với nhau. Thái Thanh nháy mắt.

– Viên ngọc của chị cả đẹp hiếm có.

Hoang Thông lắc đầu :

– Mình không có cách gì để tặng được một viện kim cương mười cara.

– Tỷ lệ phải được tôn trọng, Hoàng Lan là chị, mình là em. :

– Bạn ấy à.

– Hoàng Thông, h