Bảo Bối, Con Là Ai?

Bảo Bối, Con Là Ai?

Tác giả: Kim Cương Quyển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327454

Bình chọn: 7.00/10/745 lượt.

chút xót xa trong lòng.

Khách sạn là Lăng Dịch đặt, cách nhà bọn họ mấy phút đồng hồ lái xe, tiễn người liền lập tức về.

Trên đường trở về, trên xe chỉ còn lại Lăng Dịch cùng Lăng Húc.

Lăng Dịch đột nhiên hỏi: “Em tắm rửa xong sao không mặc quần áo đã đi ra ?”

Trước đó vì có người ngoài, Lăng Húc còn không cảm thấy sự tồn tại của Lăng Dịch mãnh liệt như vậy, bây giờ trong không gian nhỏ hẹp chỉ còn lại hai người bọn họ, Lăng Húc lại khôi phục trạng thái khẩn trương.

Nhưng may mắn cậu không cần đối mặt với Lăng Dịch, cho nên có thể trầm ổn trả lời anh: “Anh tắm rửa xong không phải cũng không mặc quần áo đi ra sao.”

“Khăn tắm đều rớt, không thể chờ đợi được như vậy?” Lăng Dịch liếc cậu một cái.

Lăng Húc cân nhắc ý tứ của Lăng Dịch, nghĩ nghĩ mới nói: “Em nào biết có người ngoài đến, anh không đề cập gọi điện thoại nói cho em biết một tiếng.”

Lăng Dịch nói: “Ai biết còn sớm như vậy em đã lỏa thể ở ngay trong nhà?”

Lăng Húc cảm thấy Lăng Dịch như đang châm chọc cậu, nhưng bây giờ Lăng Dịch nói cái gì cậu cũng sẽ nhịn không được đi cân nhắc thâm ý ẩn sau, suy nghĩ nửa ngày mới lên tiếng: “Em nào có lỏa thể? Lại không phải cố ý ?!”

Hai người nói chuyện, ô tô đã lái vào bãi đỗ xe, Lăng Dịch dừng xe lại, quay đầu nhìn Lăng Húc: “Không phải cố ý ?”

Lăng Húc không dám đối diện với anh, nhìn cái tay Lăng Dịch đặt ở vô lăng, miệng nói: “Đương nhiên không phải cố ý.” Nhưng trong lòng đột nhiên nảy mầm một xúc động, thật muốn bắt lấy tay Lăng Dịch cắn một cái.

Đối với ý nghĩ này của mình, Lăng Húc có chút chẳng hiểu ra làm sao

Chương 45

Cất xe, Lăng Dịch và Lăng Húc cùng lên lầu.

Lúc ấn thang máy hai người đồng thời vươn tay ra, Lăng Húc không cẩn thận đụng phải ngón tay Lăng Dịch, vội vàng rụt tay trở về.

Ở bên trong thang máy, cậu theo bản năng lui ra phía sau một bước, từ phía sau quan sát Lăng Dịch.

Vừa rồi Lăng Dịch trở về còn chưa kịp thay quần áo, vẫn là tây trang, hai chân bị quần tây trang bọc vừa dài lại thẳng.

Lăng Húc nghĩ nếu bây giờ mình sờ mông Lăng Dịch thì không biết có bị đánh hay không?

Ý tưởng này vẫn luôn duy trì liên tục đến khi Lăng Dịch lấy chìa khóa mở cửa, thật ra trừ cái này, Lăng Húc còn có rất nhiều ý tưởng loạn thất bát tao, cậu lo lắng mình nghĩ rất nhiều thì đầu có thể bị chết máy hay không.

Về đến nhà, cũng đã gần đến thời gian Thiên Thiên đi ngủ, Lăng Húc đi đến phòng Thiên Thiên cùng nó trong chốc lát, chờ đến khi Thiên Thiên ngủ, đi ra nhẹ nhàng kéo cửa phòng chính.

Kết quả đi vào phòng khách liền nhìn thấy Lăng Dịch cầm trong tay cái ly đang đứng giữa cửa phòng của mình và cậu, vừa uống nước vừa nhìn cậu.

Lăng Húc nhìn anh một cái, dời tầm mắt đi chỗ khác, nhịn không được lại quay lại đi liếc anh một cái.

Lăng Dịch giơ cái ly trong tay, hỏi cậu: “Uống nước sao?”

Lăng Húc không muốn uống nước, nhưng trong đầu cậu không nghĩ nhiều, trực tiếp đi qua nhận lấy ly của Lăng Dịch.

“Từ từ, ” Lăng Dịch chuyển cái ly trong tay của cậu.

Vừa mới đầu Lăng Húc không kịp phản ứng, chờ cậu uống một ngụm nước mới phát giác vừa rồi là nơi Lăng Dịch mới uống, nhịn không được liền đỏ mặt.

Lăng Dịch lại hỏi cậu vào lúc đó: “Có chuyện muốn nói với anh không?”

“Cái gì?” ánh mắt Lăng Húc phiêu chỗ khác.

Lăng Dịch nghiêng dựa vào khung cửa, hai tay ôm ở trước ngực, tư thái nhìn thực tùy ý, “Em không biết là hai ngày này em luôn rất xúc động bất an? Anh nghĩ em có chuyện gì muốn nói với anh.”

Lăng Húc trầm mặc, cậu hít sâu một hơi, sau đó nói: “Không có.”

Lăng Dịch nghe vậy, lập tức đáp lại cậu một câu: “Ngủ ngon.”

Nói xong liền xoay người trở về phòng.

Lăng Húc đứng tại chỗ, uống xong ly nước mới xoay người đi xuống bếp cất ly.

Thật ra Lăng Dịch không phải không biết trạng thái gần đây của Lăng Húc có ý nghĩ thế nào, nhưng anh hy vọng Lăng Húc có thể tự mình hạ quyết định quyết tâm, anh thử qua một lần, đã sợ rồi.

Năm đó anh cũng tin tưởng Lăng Húc có tình cảm với anh, anh đã cố gắng nếm thử, nhưng cuối cùng được đến một kết quả như vậy, chỉ có thể làm hai người đều cảm thấy thống khổ.

Cho nên lúc này đây anh một lần nữa khuyên bảo chính mình: không thể xúc động nhất thời, phải đến từng bước một, để Lăng Húc xác định tâm ý của mình trước, để em ấy hạ quyết định, lúc đó cậu mới có đủ dũng khí bước ra một bước.

Lăng Húc thì nằm ở trên giường chửi mình không có can đảm.

Đã không là lần đầu tiên, nhưng cứ vừa thấy được Lăng Dịch liền lui, cậu không biết nên làm thế nào mới tốt.

“A ——” cậu dùng chăn che đầu quát to một tiếng, sau đó nhụt chí thở dài một hơi.

Ngày hôm sau là ngày nghỉ khó được trong một tuần của Lăng Húc, vừa lúc là cuối tuần, cậu có thể mang theo Thiên Thiên đi ra ngoài chơi.

Đáng tiếc hôm nay Lăng Dịch đã ra cửa từ sớm, bởi vì muốn về nhà cũ với vợ chồng bác cả một chuyến, gặp vài thân thích. Vốn thân thích kia cũng nên là thân thích của Lăng Húc, nhưng bây giờ đã hoàn toàn không có quan hệ gì đến cậu, cho nên Lăng Dịch không mang theo cậu cùng Thiên Thiên.

Lăng Húc đạp xe đạp điện của cậu mang Thiên Thiên đi ra ngoại ô, nơi này có một cái hồ, cậu man


XtGem Forum catalog