
y chân đều cùng sử dụng, vây kín Tô Tử Mặc trong lòng, làm cho nàng không thể trốn chỗ nào, còn không quên quan sát vẻ mặt Tô Tử Mặc, sau khi động tình Tô Tử Mặc càng phát ra nét đẹp động lòng người, dáng vẻ vừa như ham muốn lại như nhẫn nại chịu đựng, làm lòng Chung Minh ngứa ngáy khó nhịn, nàng không nỡ để Tô Tử Mặc thống khổ, Chung Minh vốn không nói ra được những lời ong bướm trau chuốt, mà những lời đơn giản nhất lại thường thường là tiếng nói chân thành tha thiết nhất của con tim.“Mặc tỷ tỷ, ta muốn ngươi trở thành người sung sướng nhất trên thế gian này”.Tô Tử Mặc trong lòng vừa động, mở mắt ra, lại nhìn thấy Chung Minh vùi đầu chôn giữa hai chân nàng… Khí huyết dâng lên, Tô Tử Mặc suýt nữa muốn ngất, vội ngăn cản,”Minh nhi, đừng……”.Chung Minh làm sao nghe lời nàng nói, hôn lên vùng cỏ thơm tươi tốt kia, vươn đầu lưỡi mở ra chỗ non mềm nhất…Tô Tử Mặc không nói nên lời nữa rồi, tất cả giác quan cảm nhận đều tập trung ở giữa hai chân, vừa xa lạ lại mãnh liệt, thấy thẹn thùng nhưng vẫn cứ chờ mong, ngay lúc không kiềm chế được, Chung Minh lại đột nhiên rời ra, Tô Tử Mặc ngượng ngùng nên không dám mở mắt nhìn, đang khổ sở khó nhịn thì cảm giác có dị vật xâm nhập, Tô Tử Mặc lập tức hiểu được, điều này có nghĩa là từ nay về sau nàng đã là người của Chung Minh, nguyên lai sâu trong tâm tư nàng đã sớm tiếp nhận Chung Minh, chuyện mà nàng thấy xa xôi khó thành giờ phút này lại phát sinh vô cùng chân thật ở trước mắt. Rõ ràng là các nàng đã đi ngược luân thường đạo lý thế nhưng trong lòng Tô Tử Mặc không có nửa điểm bất an, mà lại còn tràn ngập hạnh phúc.Chung Minh càng khẩn cấp không chờ đợi được, thân thể Tô Tử Mặc mê người cực kỳ, thu hút đến nỗi trong đầu nàng chỉ nghĩ đến việc hoà hợp cả hai thành một, nàng biết sẽ rất đau, cho nên thời khắc đi vào trong, lập tức hôn Tôn Tử Mặc, bàn tay nhẹ nhàng vỗ về sau lưng nàng để trấn an.Thân thể Tô Tử Mặc căng cứng rồi dần trở nên mềm nhũn, lúc này nàng mới phát hiện Chung Minh vừa hôn qua nơi đó của nàng rồi lại hôn lên môi nàng, Tô Tử Mặc sắp hít thở không thông, đã vậy Chung Minh còn không biết xấu hổ hỏi:”Mặc tỷ tỷ, có ngọt không?”Tô Tử Mặc xấu hổ đấm nàng một cái, lại không dám nặng tay, trong mắt Chung Minh thì hành động đó càng như là đang làm nũng, Tô Tử Mặc vậy mà lại làm nũng với nàng! Chung Minh quả thực không thể tin được, lại thấy sắc mặt nàng ửng hồng, quyến rũ động lòng người đến không nói nên lời, biết thời cơ đã chín, ngón tay chôn sâu trong cơ thể Tô Tử Mặc nãy giờ bắt đầu không an phận, từ nhẹ đến mạnh, từ chậm đến mau, từng bước dẫn Tô Tử Mặc lên đỉnh cao nhất….Tô Tử Mặc có rụt rè đến mấy cũng nhịn không được mà rên rỉ ra tiếng. CHƯƠNG 72 – NHƯỢC ĐIỂMKhi Tô Tử Mặc tỉnh lại, chỉ cảm thấy xương sống và thắt lưng đau nhức, mở mắt ra liền nhìn đến gương mặt phóng đại của Chung Minh kề bên, một đôi mắt đẹp lấp lánh đang nhìn nàng chằm chằm không chớp mắt, Tô Tử Mặc giật mình, theo bản năng hỏi:”Sao muội lại ở trong này?”Chung Minh lập tức nhíu đôi mi thanh tú, nói:”Mặc tỷ tỷ ăn sạch sẽ người ta rồi lại không muốn nhận trách nhiệm sao?”Lúc này Tô Tử Mặc mới nhớ lại chuyện tối hôm qua, lọt vào trong tầm mắt chính là một đống hỗn độn, xốc lên góc chăn rồi vội vàng buông xuống, sắc mặt ửng đỏ.Chung Minh đã sớm thức dậy, nằm chờ Tô Tử Mặc tỉnh, nhìn bộ dáng Tô Tử Mặc thẹn thùng giờ phút này lại thấy quá đáng yêu, mau chóng đặt nàng dưới thân, chen chân vào giữa hai chân nàng.Tô Tử Mặc lập tức hiểu được ý đồ của nàng, vội đè lấy đôi tay đang làm loạn kia, có chút bất đắc dĩ nói:”Muội không mệt sao?” Rõ ràng Chung Minh nhìn qua thật gầy yếu, như thế nào có khí lực tốt như vậy, tối hôm qua đem nàng lăn qua lăn lại đến kiệt sức, nàng cầu xin mấy lần Chung Minh mới bằng lòng dừng tay, mới sáng sớm lại muốn nữa rồi……“Ta một chút cũng không mệt.” Chung Minh nói xong liền vùi mặt vào cổ nàng bắt đầu cắn cắn.Đối với chuyện hoang đường tối hôm qua, Tô Tử Mặc cũng không hối hận, chẳng qua quan hệ giữa các nàng còn chưa thể ngửa mặt nhìn trời, các nàng còn phải đối mặt rất nhiều người và rất nhiều chuyện, hơn nữa ban ngày ban mặt sao lại có thể chìm đắm trên giường,”Minh nhi, muội chờ một chút”. Tô Tử Mặc ngăn cản.Chung Minh thấy vẻ mặt nàng nghiêm trọng, hiểu lầm ý tứ của nàng, dù sao tối hôm qua Tô Tử Mặc uống rượu, hiện tại tỉnh rượu nếu đổi ý thì đúng là nguy rồi, thật cẩn thận hỏi:”Mặc tỷ tỷ, lần nữa không được sao?”Tô Tử Mặc thấy nàng nhạy cảm, tâm liền mềm mại, bất quá vẫn kiên trì nguyên tắc, mềm mỏng giải thích,”Không phải không được, có điều hiện tại là ban ngày, nếu có người tới đây thì làm sao?”Thì ra là thế! Chung Minh cũng không phải người không phân rõ phải trái, mặc dù đối với Tô Tử Mặc muốn ngừng mà không được, nhưng vẫn thỏa hiệp nói:”Được rồi, vậy đợi đến buổi tối”.Tô Tử Mặc:”……” Nghe khẩu khí Chung Minh, tựa hồ về sau đều phải uyên ương cộng chẩm, nhất thời có chút đau đầu.Sáng sớm Thiệu Thi Dung đã đi tìm Chung Minh, bị Tri Họa ngăn ở bên ngoài, đành chờ trong viện, đợi đến khi nghe được tiếng động thì lại nhìn thấy Tô Tử Mặc từ trong phòng Chung