Polly po-cket
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324943

Bình chọn: 7.00/10/494 lượt.

Trịnh di nương thay nàng ra mặt, bọn hạ nhân lại như cỏ mọc ven tường, hơi có gió một chút chỉ sợ tường liền đổ xuống mọi người thôi, nàng cũng không phải ham thích quyền thế gì ở Tống phủ này, chẳng qua như vậy mới có thể bảo hộ nàng và Chung Minh, Tống Tuấn Kiệt có thể nạp thiếp nhưng phải được nàng gật đầu mới được, dù chỉ là ra vẻ cho có. Tô Tử Mặc đứng dậy lên tiếng:”Dẫn ta đi nhìn xem”.Trịnh di nương lại đứng yên không nhúc nhích,”Còn có chuyện chưa nói cho phu nhân”.“Ngươi nói đi”.Trịnh di nương nhỏ giọng:”Nữ nhân kia mang trong người giọt máu của gia”.Tô Tử Mặc ý vị thâm trường nhìn nàng một cái, chuyện quan trọng như vậy mà hiện giờ mới nói, nguyên lai là mẫu bằng tử quý*, thế thì không thể không vào nhà rồi.

<* địa vị người mẹ quý nhờ con>“Lão phu nhân biết không?” Tô Tử Mặc hỏi.Trịnh di nương nói:”Thiếp đến đây trước, gia thì dẫn nữ nhân kia đi tìm lão phu nhân”.Tô Tử Mặc nở nụ cười,”Ngươi tìm đến ta, muốn ta đuổi ngươi đi, kỳ thật là muốn ta đi ngăn cản bọn họ chứ gì, đã có cốt nhục của tướng công thì không phải do ta làm chủ nữa rồi”. Tống Tuấn Kiệt nạp thiếp hay không, có cốt nhục hay không đều không thể uy hiếp đến nàng cùng Chung Minh, chẳng qua Trịnh di nương vừa mới nhập Tống phủ không lâu, còn chưa yên ổn bao nhiêu ngày thì đã có người tu hú sẵn tổ*, nên Trịnh di nương không gấp sao được.

<* ý nói chiếm nhà/địa vị của người khác>Di nương nói thầm,”Dã nữ nhân bên ngoài, còn không biết là giọt máu của ai, ta cùng gia mỗi ngày hành phòng* còn chưa thấy bụng có động tĩnh gì”. Tuy là lầm bầm lầu bầu nhưng cũng là nói cho Tô Tử Mặc nghe.

<* sinh hoạt vợ chồng>Trịnh di nương múa mồm múa mép có vẻ dễ dàng, chuyện liên quan đến huyết mạch Tống gia thì không thể qua loa, đoán là Tống Tuấn Kiệt cũng nắm chắc mới dám mang người về nhà.Trên đường đi, Tô Tử Mặc hỏi:”Ngươi có biết lai lịch nữ nhân kia không?”Trịnh di nương đáp lời:”Hình như là nha hoàn nhà ai đó.” Xuất thân rõ ràng còn tốt hơn nàng nhiều.Tô Tử Mặc lắc đầu, Tống Tuấn Kiệt đúng là cũng không kén chọn, bất quá có cô nương nhà đàng hoàng nào lại nguyện ý gả làm thiếp cho hắn đâu, ngoại trừ Chung Minh, Chung Minh từng nói là vì nàng mới chịu uỷ khuất thân mình, nghĩ đến chuyện tối hôm qua, xem ra lời ấy không phải giả, Tô Tử Mặc không khỏi mỉm cười.Trịnh di nương liếc khoé mắt trộm nhìn nàng, trong lòng suy đoán, không biết có chuyện tốt lành gì mà nàng cao hứng.Lúc Tô Tử Mặc đến đó, lão phu nhân đang cầm gậy đánh Tống Tuấn Kiệt, Tống Tuấn Kiệt không dám trốn, bị quất vài cái, Mã Nguyệt Nga đau lòng nhi tử, nhưng cũng không dám ngăn cản, chỉ đứng một bên nói:”Tuấn Kiệt làm vậy cũng là vì Tống gia hương khói, hiện tại như ý nguyện nên vui mừng mới phải, lão phu nhân sao còn buồn bực đánh người chứ”.Thân thể lão phu nhân vốn không còn khoẻ mạnh, vừa động tức giận càng thêm yếu ớt, nhờ Hạ Hà dìu mới có thể đứng vững, lấy cây trượng chỉ vào Tống Tuấn Kiệt, run rẩy nói:”Tên ngỗ nghịch này mà không nên đánh sao? Trong nhà đã muốn thê thiếp thành đàn, hắn còn ở bên ngoài trêu chọc người không đứng đắn, cái nhà này sớm hay muộn cũng bại dưới tay hắn”.Mã Nguyệt Nga xoa chỗ bị đánh phía sau lưng Tống Tuấn Kiệt, nói:”Chuyện này sao có thể đổ hết cho Tuấn Kiệt? Nói ra ngoài còn sợ người ta chê cười, lão bà cưới vào nhà đã một năm mà chạm còn chưa chạm qua, một người đã như thế, mà thêm người nữa cũng vậy”. Nói xong còn liếc mắt nhìn Tống Văn Thục, Chung Minh không chịu chung phòng với Tống Tuấn Kiệt, rõ ràng ả đang có ý đổ lên đầu Tống Văn Thục.Tống Văn Thục tỏ vẻ thờ ơ, nếu không phải vì nể mặt lão phu nhân và đại ca đã chết, nàng nhất định mở miệng phản kích lại, sẽ mắng Tống Tuấn Kiệt té tát. Hôm qua sau khi hỏi rõ ràng Chung Minh, nàng liền cam đoan với lão phu nhân, chỉ cần Tống Tuấn Kiệt không trêu hoa ghẹo nguyệt nữa, nàng sẽ khuyên nhủ Chung Minh, lão phu nhân đang cao hứng, thì giờ Tống Tuấn Kiệt mang nữ nhân này tới, còn nói là trong bụng có mang cốt nhục của hắn, bản tính Tống Tuấn Kiệt chết cũng không sửa đổi được, Tống Văn Thục đã thầm quyết định, nhất quyết không để nữ nhi bị hắn chà đạp.“Ngươi còn che chở hắn, lần trước Hầu gia thay hắn làm chủ, là hắn không biết quý trọng, làm mất cơ hội, Tử Mặc không để ý tới hắn là đáng!” Lão phu nhân đã nhìn thấy Tô Tử Mặc cùng Trịnh di nương đứng ở cửa, dĩ nhiên phải giúp nàng nói nói mấy câu, làm cho nàng nguôi giận, lại nói tiếp,”Còn tưởng rằng sai phạm một lần hắn sẽ tu thân dưỡng tính, ai dè hắn còn làm ra chuyện trầm trọng hơn, Tử Mặc cùng Minh Nhi đều là tiểu thư khuê các, có thể nào ngồi cùng bàn ăn với những loại này…” Lão phu nhân rốt cuộc hạ miệng lưu tình, không nói ra mấy lời quá khó nghe.Tô Tử Mặc chỉ để ý nhìn, không có lên tiếng, nàng không phải mới đến Tống phủ ngày đầu tiên, nếu lão phu nhân thực sự uy tín thì Tống Tuấn Kiệt cũng không đến mức dạy mãi không sửa đổi, lần nào cũng là lão phu nhân và Mã Nguyệt Nga, một người đóng vai xấu hổ tức giận, một người đóng vai phản diện, đúng là chỉ biết diễn cho người ngoài xem mà thôi.Mã Nguyệt Nga nói:”Việc đã đến nước này, lão phu nhân