Polly po-cket
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324662

Bình chọn: 7.5.00/10/466 lượt.

khẩu khí tựa hồ còn tin lời Phùng di nương nói, cho là nàng cố tình gây sự, làm sao chịu được, đang nghĩ tự mình sẽ báo thù cái tát kia, nghe tiếng liền nhìn qua.Người nói là Tô Tử Mặc, ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người nàng.Tô Tử Mặc phân phó,”Xuân Lan, ngươi đi lấy gia pháp đến đây, Hạ Hà, ngươi đi chuẩn bị giấy và bút mực.” Thanh âm mặc dù không lớn, nhưng rất chắc chắn.Thanh Nhi ở ngay bên cạnh, Tô Tử Mặc không thèm dùng, Xuân Lan, Hạ Hà là nha đầu Tống phủ, lại là thị tì bên người lão phu nhân, Tô Tử Mặc không nói trước một tiếng đã trực tiếp dùng người của lão phu nhân, rõ ràng chính là điều khiển luôn cả phía trên lão phu nhân, đừng nói Xuân Lan, Hạ Hà, ngay cả lão phu nhân cũng không dự đoán được, sững sờ tại chỗ.Xuân Lan, Hạ Hà không dám động chỉ nhìn lão phu nhân.Tô Tử Mặc liếc nhìn các nàng một cái, ánh mắt sắc bén, lạnh lùng nói:”Còn không mau đi”.Xuân Lan, Hạ Hà đồng thời rùng mình, nào dám chần chờ, đều nghe theo lời Tô Tử Mặc nói, đi làm việc của mình.Khi Tống lão gia tử còn trên đời, hậu viện là do lão phu nhân quản lý, Mã Nguyệt Nga gả vào Tống phủ mấy năm nay, chưa bao giờ dám trước mặt lão phu nhân lớn tiếng một câu. Mặc dù lão phu nhân giao việc quản gia cho Tô Tử Mặc nhưng thật ra cũng chỉ là bề ngoài, trên dưới Tống phủ ai chẳng biết lời lão phu nhân nói mới là tối cao, hiện tại Tô Tử Mặc ngang nhiên làm trái ý lão phu nhân, sai khiến người Tống gia trước mặt lão phu nhân, nhưng lại không một ai cảm thấy không ổn.Lão phu nhân chỉ kinh ngạc trong chốc lát liền khôi phục vẻ mặt bình tĩnh, cái gì cũng chưa nói, tuỳ ý Tô Tử Mặc.Tống Văn Thục vốn không vừa lòng vì lão phu nhân thiên vị, làm qua loa cho xong chuyện Chung Minh bị đánh. Giờ Tô Tử Mặc đứng ra, chuyện này rất hợp ý nàng, trong lòng còn thầm khen Chung Minh thật tinh mắt, Tô Tử Mặc xác thực đáng giá để Chung Minh phó thác suốt đời hơn là Tống Tuấn Kiệt…Phùng di nương còn tưởng rằng ả có thể thoát được việc này, đột nhiên nảy sinh biến cố, tâm lại bắt đầu không yên, lo sợ bất an.Trong viện yên tĩnh không tiếng động, hồi lâu vẫn là Tống Tuấn Kiệt hỏi:”Ngươi muốn làm gì?”Tô Tử Mặc không để ý hắn, đợi Xuân Lan, Hạ Hà chuẩn bị xong hết thảy, lúc này mới chậm rãi nói:”Phùng di nương, mặc dù ngươi vừa mới vào phủ, bất quá cũng đã là người Tống phủ, sẽ phải tuân theo quy tắc Tống phủ, ngươi làm sai phạm, ta phải phạt ngươi. Chuyện hôm nay, ấn theo gia quy, nên trọng đánh năm mươi trượng, thông cảm ngươi có mang, giảm bớt đi phân nửa, Xuân Lan Hạ Hà, đánh nàng hai mươi trượng cho ta”.Phùng di nương lập tức sợ tới mức mặt mày thất sắc, liều mạng cầm lấy ống tay áo Tống Tuấn Kiệt, “Gia cứu ta”.Dù Tống Tuấn Kiệt buồn bực Phùng di nương mới vừa rồi không làm việc theo ánh mắt của hắn, bất quá Tô Tử Mặc đòi xử theo gia pháp, đánh Phùng di nương, lỡ làm hỏng luôn hài tử trong bụng nàng thì nguy to, vội nói:”Cần nhi chẳng qua là nghe xong lời ta nói, mới tát Chung Minh một cái, tại sao phạm gia quy, ngươi đúng là chuyện bé xé ra to”.“Vậy sao?” Tô Tử Mặc nhướng đôi mày thanh tú,”Gia quy điều thứ mười bảy, tiểu thiếp không thể dĩ hạ phạm thượng*, làm sai phạt hai mươi trượng, Phùng di nương nhiều lần nói năng lỗ mãng với ta, thậm chí dùng ô ngôn uế ngữ** nhục mạ ta, hai mươi trượng này có nên phạt hay không?”

<* người dưới/địa vị thấp mạo phạm người trên

**những lời dơ bẩn>Tống Tuấn Kiệt không nói lời nào.“Gia quy điều thứ mười tám, tiểu thiếp không thể được cưng chiều mà kiêu ngạo, làm sai phạt ba mươi trượng, Phùng di nương chỉ mới vào cửa có hai ngày, ỷ được tướng công yêu chiều, không thèm thỉnh an chính thất, dám tát biểu tiểu thư, còn vô cớ trách phạt thị tì, ba mươi trượng này có nên đánh hay không?”Tống Tuấn Kiệt vẫn không nói lời nào.“Gia quy điều thứ hai mươi, tiểu thiếp không thể uy hiếp de doạ chủ tử, làm sai bị đuổi đi! Phùng di nương ở bên gối tướng công thổi gió* cái gì, còn cần ta gằn từng câu từng chữ thuật lại hay sao?” Tô Tử Mặc phất tay, Xuân Lan Hạ Hà đem bút viết giấy mực và cái bàn nâng đến trước mặt Tống Tuấn Kiệt.

<* nói lời bêu xấu làm người khác rạn nứt tình cảm>Tống Tuấn Kiệt không hiểu chuyện gì.Tô Tử Mặc thần sắc lạnh lùng,”Phùng di nương phạm cả ba điều, còn thỉnh tướng công viết xuống hưu thư, chờ trách phạt xong rồi, để cho nàng thu dọn đồ đạc ra khỏi phủ”.Cả sân đầy người đều sợ hãi không thôi, mỗi một lời một câu của Tô Tử Mặc đều có đạo lý, làm cho người ta không thể phản bác, không nghĩ tới người ngày thường ôn nhu hiền hoà như Tô Tử Mặc, khi trở nên lãnh khốc* thật quá vô tình.

<*lạnh lùng hà khắc>Tô Tử Mặc kết tội Phùng di nương từ tội nhỏ đến tội lớn, người không biết tình huống chỉ cảm thấy Tô Tử Mặc xử phạt quá nặng, nhưng ai chứng kiến từ đầu đến cuối đều biết sở dĩ Tô Tử Mặc tức giận như thế là vì Phùng di nương dám đánh Chung Minh.Tống Tuấn Kiệt ném bút qua một bên,”Cần nhi mang cốt nhục của ta, ta sẽ không từ nàng”.Tô Tử Mặc cũng không giận dữ, thần sắc thản nhiên nói:”Ngươi không đuổi nàng, ta liền cùng ngươi hoà ly*”.<*ly hôn> CHƯƠNG 81Tống Tuấn Kiệt sai Tiểu Cúc đánh Chung Minh, Tiểu Cúc s