Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324632

Bình chọn: 9.5.00/10/463 lượt.

ủa mình. Hôm nay, trong lúc bất tri bất giác ra khỏi kinh thành, thấy bên cạnh đường núi** có một nữ tử toàn thân mặc đồ tang trắng, đang quỳ ở đó, ước chừng mười tám, mười chín tuổi, khuôn mặt xinh đẹp, trước mặt nàng có để tấm ván gỗ, viết bốn chữ to: Bán thân táng phụ***.

Ánh mắt Thiệu Thi Dung sáng lên, nhất thời có chủ ý.

<*cuộc sống, con người ở kinh thành

**đường chuyển thư tín ngày xưa, đường ngựa chạy...

***bán mình để có tiền chôn cất cho cha>————————————–

Mừng năm mới!!! ❀.(*’◡’*)❀.

Chúc mọi người ăn Tết vui vẻ, cả năm tiền tình yên vui, dồi dào a!! ஐ₊✧(ؔ❝͋ ⍢ ؔ❝͋ೢ⁎)⁺˳ஐ༚ CHƯƠNG 83Thả tờ ngân phiếu rơi xuống.“Chỗ này là năm mươi lượng, ta xuất môn không mang nhiều bạc lắm” Thiệu Thi Dung nói xong lại lấy một cây trâm trên đầu xuống,”Cây trâm này ít nhất cũng có giá một trăm lượng, không biết có đủ mua ngươi không?”Nữ tử mặc đồ trắng không dự đoán được người mua nàng lại là một nữ nhân, có chút giật mình, cắn môi liên tục lắc đầu.Thiệu Thi Dung nhíu mày,”Không đủ sao? Vậy cần bao nhiêu? Không bằng ngươi theo ta trở về, cho dù ta không có nhưng chắc chắn Chung Minh có, cùng lắm thì ta mượn trước, quay về rồi trả lại nàng”.Nữ tử vẫn không có lên tiếng.Thiệu Thi Dung thầm nghĩ chẳng lẽ là người câm điếc hay sao, vậy thì không được, không thể để Chung Minh cười chết, nghĩ nghĩ, chỉ thu lại cây trâm,”Nhìn bộ dáng ngươi cũng quá đáng thương, ngươi cứ giữ lấy bạc, hẳn là đủ mua một bộ quan tài, trước hết mai táng cha ngươi xuống mồ bình an đi”. Xoay người muốn rời đi, chợt một thanh âm trong trẻo dễ nghe vang lên.“Cô nương xin đợi một chút”.Thiệu Thi Dung quay đầu,”Thì ra ngươi có thể nói”.Nàng kia chậm rãi đứng lên, đi đến trước mặt Thiệu Thi Dung, trả ngân phiếu cho nàng,”Xin cô nương thu hồi lại”.Thiệu Thi Dung không hiểu ,”Không phải ngươi bán thân táng phụ sao? Hiện tại có bạc sao không cần?”Nữ tử nói:”Ta cùng với cô nương không nhận thức, có thể nào vô duyên vô cớ chịu ân huệ của cô nương”.Thiệu Thi Dung nở nụ cười,”Ngươi người này thật đúng là cổ hủ, có bạc mà không chịu lấy, ta là muốn mua ngươi, đáng tiếc không đủ bạc”.Trong mắt nữ tử hiện lên một tia kinh ngạc, nói:”Ta là bán thân táng phụ, nếu cô nương muốn mua nha hoàn, ở chợ trên khả năng cao lắm cũng mới hai mươi lượng bạc mà thôi”.Thiệu Thi Dung cuối cùng cũng nghe hiểu được ,”Ý của ngươi là, nam nhân mới có khả năng mua ngươi?”Sắc mặt nữ tử ửng đỏ, cúi đầu.Thiệu Thi Dung cười nói:”Nam nhân mua ngươi trở về, nhiều lắm cũng chỉ làm tiểu thiếp, ta mua ngươi cũng với ý tứ không khác biệt lắm”.Nữ tử có chút mờ mịt.Thiệu Thi Dung không nhiều lời giải thích, chỉ hỏi:”Ngươi có bán hay không?”Nữ tử do dự.Thiệu Thi Dung không kiên nhẫn chờ,”Ngươi không muốn thì liền quên đi, nhìn bộ dáng ngươi, người ta lại tưởng ta là ác bá cưỡng bức dân nữ”. nàng tính bước chân đi, bỗng nhiên một lão giả* y phục lam lũ cả người dơ bẩn che ở trước mặt nàng, mới vừa rồi lão vẫn ngồi xổm cách đó không xa, nàng chỉ nghĩ lão là khất cái ăn xin bên đường mà thôi.

<* ông già>Lão giả liên tục nói ba tiếng “Bán”, còn đoạt ngân phiếu cùng cây trâm trong tay Thiệu Thi Dung.Thiệu Thi Dung nổi giận,”Rõ như ban ngày, ngươi dám trước mặt mọi người cướp bóc!” Nơi này cách cổng kinh thành không xa, chỉ cần hô to một tiếng, thị vệ gác thành sẽ lại đây.Lão nhân vội nói:”Cô nương đừng kêu lên, ta cùng San nhi là một đường.” Nói xong kéo nàng kia đến trước mặt Thiệu Thi Dung,”Cô nương xuất bạc mua San nhi, San nhi đã muốn là người của cô nương”.Thiệu Thi Dung thấy choáng, hỏi:”Ngươi là người nào?”Lão nhân nói:”Ta là thân thích của nàng, cô nương cứ mang San nhi đi đi, hậu sự của cha San nhi, ta thay nàng xử lý là được”.Thiệu Thi Dung hồ nghi nhìn nữ tử gọi là “San nhi”, chỉ thấy nàng rủ mắt xuống, không có phủ nhận lời lão giả nói, Thiệu Thi Dung tốt xấu gì cũng là khuê nữ của Huyện thái gia, từ nhỏ đã mưa dầm thấm đất chuyện nha môn, ẩn ẩn nhìn ra manh mối,”Không phải các ngươi đã thông đồng tốt với nhau từ trước đó chứ, lập mưu lừa người khác a?”Lão nhân vội phủ nhận:”Đương nhiên không phải.” Nói xong lấy trong lòng ra một tờ giấy đưa cho Thiệu Thi Dung,”Bạc lưu lại, cô nương cứ mang người đi”.Thiệu Thi Dung mở ra, là khế ước bán thân, phía trên có viết tên Hàn Thu San, hẳn chính là vị cô nương San nhi trước mặt, giấy trắng mực đen không sai được, chẳng qua chuyện này thoạt nhìn phi thường quỷ dị, hơn nữa lão nhân không giống người tốt, San nhi cô nương không lẽ là bị lão nhân lừa gạt, Thiệu Thi Dung càng nghĩ càng nghi ngờ, do dự không biết nên báo quan hay không.Nữ tử nãy giờ không lên tiếng, bỗng nhiên nói:”Cha, cha mau trả bạc lại cho vị cô nương này, nàng là người tốt”.Thiệu Thi Dung giật mình không thôi, San nhi cô nương rõ ràng là bán thân táng phụ, cha nàng lại êm đẹp còn sống, bọn họ quả nhiên là quân lừa gạt! Thiệu Thi Dung nhất thời giận dữ.Lão nhân kia lập tức chửi ầm lên:”Ngươi, cái đồ nha đầu chết tiệt, lão tử nuôi ngươi lớn như vậy có ích lợi gì, đồ chồn hôi, mệnh khắc phu*, không đáng giá ba quan tiền, nên bán vào kỹ viện cho rồi!”

< * số khắc chồng >San nhi c


80s toys - Atari. I still have