
hả vài ngày nữa, ta có bạc lập tức đưa đến quý phủ”.Người vạm vỡ được gọi là Tiền lão gia nói:”Ta đã cho ngươi kỳ hạn, đợi hoài không thấy ngươi tìm ta, ta cũng chỉ có thể đi tìm ngươi, thế nào, bạc đã chuẩn bị tốt chưa?”Mã Nguyệt Nga tái nhợt, lạnh run, hoàn toàn không có nửa phần oai phong như lúc vừa rồi khiển trách Chung Minh, sợ hãi nói:”Ta đang suy nghĩ biện pháp, thỉnh thư thả thêm mấy ngày”.“Xem ra là không có bạc .” Tiền lão gia chắp tay sau lưng, nhìn nhìn xung quanh nói, “Cái nhà này mặc dù hơi cũ một chút, nhưng còn ở được, có thể để giá ba ngàn lượng, ta nghe nói Tống gia còn có hai gian cửa tiệm và trăm mẫu ruộng tốt, có thể tương đương năm ngàn lượng, nể tình ngươi là khách hàng lâu năm, tiền lãi mấy ngày nay liền miễn cho ngươi, ngươi ký vào chỗ này, nợ chúng ta coi như xoá bỏ”.Mã Nguyệt Nga cơ hồ là bổ nhào đến, chỉ kém quỳ gối trước mặt Tiền lão gia, khóc nói:”Cái nhà này là tổ trạch Tống gia, vạn lần không thể bán, nếu ngươi đoạt lấy chỗ này thì cả nhà lớn nhỏ chúng ta không còn chỗ nào cư trú, Tiền lão gia, ta nhất định sẽ trả bạc lại cho ngươi, chỉ cần cho ta vài ngày, không, ba ngày thôi, tám ngàn lượng bạc không thiếu một lượng nào”.Tiền lão gia cười lạnh,”Còn muốn ba ngày sao? Ngươi nên biết sau ba ngày thì không thể nào chỉ là tám ngàn lượng, đem người đẹp hết thời như ngươi bán cho kỹ viện cũng không đủ tiền lãi, kiên nhẫn của ta có giới hạn, Mã Nguyệt Nga, ta cho ngươi thời hạn một nén nhang, hoặc là đưa bạc, hoặc là giao ra khế ước cái nhà này, ngẫm lại cho kỹ đi.” Nói xong liền ngồi xuống ghế, cả đám tay chân đứng phía sau hắn.Trong vòng một nén nhang kêu ả xuất ra tám ngàn lượng bạc, cái này không phải là bức ả vào đường chết hay sao? Mã Nguyệt Nga đứng yên tại chỗ hoàn toàn không có chủ ý nào.Người trong phòng thình lình bị biến cố xảy ra làm cho ngơ người rồi, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, tất cả đều mang vẻ mặt mờ mịt, chỉ có Chung Minh hiểu được, hoá ra Mã Nguyệt Nga đã vay tiền nặng lãi từ Tiền lão gia, nay chủ nợ tới cửa, muốn đòi nhà gán nợ, khoản tiền cho vay trước kia của Mã Nguyệt Nga đã bị lừa mất, ngay cả tiền quan tài cho lão phu nhân cũng đi theo, vậy mà hiện giờ còn dám vay tiền nặng lãi bị buộc đem gia sản ra xoá nợ, ả thật đúng là có chết thì bản tính cũng không thay đổi.Thái Nguyệt vụng trộm lôi kéo ống tay áo Mã Nguyệt Nga, Mã Nguyệt Nga quay đầu nhìn nàng, Thái Nguyệt dùng khóe mắt liếc qua Chung Minh, Mã Nguyệt Nga lập tức hiểu ý, Chung gia có tiền như vậy, tám ngàn lượng bạc đối với Chung Minh mà nói, căn bản không đáng giá nhắc tới, ả nhất thời thấy được hy vọng, chuyện sống chết ngay trước mắt, chắc chắn Chung Minh sẽ không thấy chết mà không cứu.Chung Minh vẫn thờ ơ nhìn Mã Nguyệt Nga, chủ tớ hai người họ làm động tác gì, nàng đều thấy rõ ràng, nhất định là chuyển ý đồ sang người nàng. Nàng không tỏ ra chút biểu hiện, chỉ cười lạnh trong lòng, các ngươi nằm mơ đi!Quả nhiên, Mã Nguyệt Nga thong thả đi đến bên người Chung Minh, khí thế mới vừa rồi mất hút, ả mang vẻ mặt đáng thương nhìn Chung Minh, mới mở miệng hô một tiếng:”Minh nhi” thì đã bị Chung Minh cắt ngang.Chung Minh lạnh lùng nói:”Chuyện của mợ không quan hệ gì đến ta”.Mã Nguyệt Nga nói:”Làm sao không quan hệ chứ, ngươi cũng là người Tống gia, ta còn là mợ ngươi, ngươi nhẫn tâm nhìn mợ bị người ức hiếp sao?”Chung Minh không có lên tiếng.Mã Nguyệt Nga tiếp tục điềm tĩnh nói:”Chẳng qua chỉ mấy ngàn lượng bạc, với Chung gia mà nói thì đâu đáng kể gì”.Chung Minh nhịn không được lên tiếng:”Mợ thật mâu thuẫn, đã nói ta là người Tống gia, sao lại nói lái sang Chung gia?”Mã Nguyệt Nga bị nghẹn cứng đờ, thời điểm này chỉ có thể nén giận, ăn nói khép nép:”Minh nhi, ngươi cũng thấy đấy, hôm nay nếu không bỏ ra tám ngàn lượng bạc, bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ, ngươi trước cho ta mượn, ngày sau nhất định trả lại cho ngươi”.Chung Minh chìa ra hai tay,”Ta không có nhiều bạc như vậy, Chung gia lại ở xa ngàn dặm, nước xa không cứu được lửa gần”.Mã Nguyệt Nga làm sao tin lời của nàng,”Ta biết ngươi còn giận ta, vừa rồi ta có hơi nặng lời với ngươi, là ta không đúng, hiện tại ta xin lỗi ngươi, chúng ta là người một nhà, có cái gì thì đóng cửa rồi nói thế nào cũng được, trước hết đuổi được mấy người kia mới là quan trọng”.Chung Minh vẫn nói như cũ, “Ta không có bạc”.Mã Nguyệt Nga thấy tình thế cấp bách, không chút suy nghĩ nói:”Ngươi làm sao không có bạc, Thương Lang viên kia của ngươi đâu chỉ có tám ngàn lượng, nếu ngươi thật sự không có bạc trên tay, trước cứ thế chấp Thương Lang Viên cho bọn hắn, rồi gửi một phong thư cho cha ngươi, lấy bạc chuộc về sau”.Chung Minh giận dữ bật cười, trên đời này lại có loại người không biết xấu hổ như thế! Chung Minh nói:”Chủ ý của mợ thật ra không tệ, nếu đã là lấy nhà gán nợ, không bằng mợ đem khế nhà Tống gia đưa cho bọn họ đi!”Mã Nguyệt Nga sửng sốt, ả muốn nói nếu lấy Tống phủ gán nợ thì cha ngươi làm sao chịu đưa bạc để chuộc lại, tiếp theo mới nghe ra ý tứ của Chung Minh, nói đến mức này rồi, Chung Minh vẫn không chịu hỗ trợ, tâm cũng lạnh,”Bất luận như thế nào, ngươi cũng