Old school Swatch Watches
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323210

Bình chọn: 7.5.00/10/321 lượt.

y nghề may thêu của tiểu thư ngày càng tinh thông nha”.Chung Minh phụ họa nói:”Thật là đẹp mắt, ta muốn mỗi ngày đều mặc”.Tô Tử Mặc cười nói:”Vậy chẳng phải là ở dơ sao?”Chung Minh nói:”Thế thì ngươi làm thêm cho ta một bộ để ta thay đổi”.Thanh Nhi bĩu môi,”Chung tiểu thư thật đúng là được voi đòi tiên”.Tô Tử Mặc lại nói:”Nếu Minh nhi thích thì ta làm thêm vài bộ cũng không sao”.Chung Minh càng phát ra đắc ý trong lòng.Đang cười nói cùng nhau, Tống Văn Thục đi đến, cũng thấy y phục trên người Chung Minh, trước khen Chung Minh mặc đẹp, nghe nói là Tô Tử Mặc tự tay làm, lại khen không dứt miệng, còn cười nói:”Ngày mai dự tiệc nên mặc bộ này đi”.Chung Minh hỏi:”Dự yến tiệc gì?”Tống Văn Thục nói:”Bình Giang Tri Phủ Tam công tử đại hôn”.Chung Minh cười nói:”Mặt mũi phụ thân càng to lớn a, ngay cả Bình Giang Tri Phủ đều thỉnh hắn, lần tới có khi là Lưỡng Giang Tổng đốc đi.” Lại nói,”Minh nhi cùng Tam công tử kia không có giao tình gì, tất nhiên sẽ không đi”.Tống Văn Thục hơi hơi kinh ngạc nói:”Con không biết sao?” Tiếp theo liếc nhìn sang Tô Tử Mặc.Chung Minh nhìn ra điều bất ổn,”Biết cái gì?”Tô Tử Mặc chần chờ một chút, mới nói:”Tân nương tử này, muội nhận thức”.“Ai?”“Thiệu Thi Dung”.Chung Minh giật mình.Tống Văn Thục vốn không biết khúc mắc giữa Chung Minh và Thiệu Thi Dung, chỉ nghĩ rằng các nàng từ nhỏ lớn lên cùng nhau nên có tình cảm, thở dài:”Con mới trở về không lâu, không nghe nói đến cũng không có gì khó hiểu, cửa hôn sự này đã định trước cách đây nửa năm, chẳng qua thiệp mời vừa mới đưa đến, ta lại đây chính là để nói với các con chuyện này”.Đợi cho Tống Văn Thục đi rồi, Tô Tử Mặc mới nói:”Ta không nói cho muội, cũng là vì chuyện này không thể thay đổi, muội biết sớm một ngày thì nhiều thêm một ngày phiền não mà thôi”.Chung Minh cũng nói không nên lời đây là cảm giác gì, rõ ràng là trước đây nàng cự tuyệt Thiệu Thi Dung, nay đột nhiên nghe tin Thiệu Thi Dung muốn thành thân, ngực giống bị tảng đá lớn đè ép, hồi lâu sau mới hỏi:”Là Thiệu Thi Dung cam tâm tình nguyện sao?”Tô Tử Mặc nhẹ giọng nói:”Tuy là Hứa Tam công tử tái giá, Thiệu tri huyện vẫn phải qua không ít mối quan hệ mới được cửa hôn sự này”.Dù lời đáp không ăn nhập với câu hỏi nhưng Chung Minh đã đủ hiểu rõ, xoay người bước đi.Tô Tử Mặc biết nàng muốn đi đâu, không có lên tiếng ngăn cản.Không ngờ Chung Minh ra đến sân liền quay trở lại.Tô Tử Mặc vẫn giữ thần sắc như thường, cũng không cảm thấy kỳ quái.Chung Minh thở dài, suy sụp nói:”Nàng biết ta trở về cũng không tới tìm ta, ta cần gì phải đi tìm nàng, mà gặp nàng thì ta có khả năng làm được gì đâu, chỉ tăng thêm thương cảm thôi”.Tô Tử Mặc nhìn ra ngoài cửa sổ, chậm rãi nói một câu,”Nếu nhất định vô duyên, xác thực gặp lại không bằng không gặp”.Kỳ thật có chuyện Tô Tử Mặc không nói cho Chung Minh biết, Thiệu Thi Dung từng đi tìm nàng, tâm sự thật lòng với nhau một chút. Thiệu Thi Dung nói trong lòng còn có Chung Minh, vì Chung Minh mà nàng liều lĩnh cự tuyệt cửa hôn sự này, đáng tiếc hoa rơi cố ý nước chảy vô tình, Tô Tử Mặc tổn thương lòng Chung Minh như vậy mà Chung Minh vẫn không nghĩ tới quay đầu tìm nàng, thuyết minh trái tim thật không có nàng, nàng và Chung Minh cùng nhau lớn lên, trừ bỏ tính cách giống nhau, còn có một chút cũng rất giống, đó là ánh mắt rất cao, Chung Minh vận khí tốt có Tô Tử Mặc, nàng thì không có người nào nên gả cho ai cũng không sao cả, Tô Tử Mặc chỉ hỏi một câu, Hàn Thu San đâu? Thiệu Thi Dung trầm mặc hồi lâu mới nói, nàng ấy không phải Chung Minh. Bởi vì không phải Chung Minh nên không đáng để nàng làm trái lời phụ thân, dù gì phụ thân vẫn có ân nghĩa sinh thành nuôi dưỡng nàng.Sau khi thương cảm, Chung Minh tức giận nói:”Không nghĩ tới phụ thân Thiệu Thi Dung lại dùng việc chung thân của nàng ấy để đổi tiền đồ, thật sự là không biết xấu hổ!”Tô Tử Mặc thản nhiên nói:”Cũng không phải tất cả là do ngài ấy, nghe nói Hứa Tam công tử tướng mạo đường hoàng khôi ngô, còn là cử tử*, hai người coi như là môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc”.

<*sĩ tử đậu kì thi hương>Chung Minh còn muốn nói nữa, đột nhiên nghĩ đến Tô Tử Mặc bởi vì nàng mà đến nay vẫn chưa hoà hợp lại với Tô Hầu gia, không phải phụ thân nào cũng như phụ thân nàng luôn dung túng yêu thương nhi nữ. Ngày thường dù Tô Tử Mặc không nhắc đến nhiều, nhưng nàng biết Tô Tử Mặc vẫn có khối tâm bệnh này, tựa như năm đó nương nàng cùng cha nàng rời xa quê nhà, tuy cuộc sống rất mỹ mãn nhưng trong lòng luôn có khiếm khuyết, khi lão phu nhân qua đời, Tống Văn Thục khóc đến suýt nữa không thở được.Chung Minh đột nhiên nắm tay Tô Tử Mặc, nói:”Mặc tỷ tỷ, ta cùng ngươi về nhà đi”.Tô Tử Mặc đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo nước mắt ướt bờ mi, nắm lại tay Chung Minh, hết thảy đều không cần lời nói, Chung Minh có phần tâm ý này cũng đủ đáng giá cho việc lúc trước nàng nghĩa vô phản cố*.

<* việc nghĩa/chính đáng không được phép chùn bước>Rốt cuộc Chung Minh không đi gặp Thiệu Thi Dung, cũng không tham gia tiệc cưới của Hứa Tam công tử, trong đêm đó chỉ kính một chén rượu dưới ánh trăng xa xa.Bởi vì mới về nhà không bao lâu nên