Old school Easter eggs.
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323265

Bình chọn: 7.00/10/326 lượt.

mà hao tổn tâm tư, vừa như khuyên nhủ vừa như nói ra tình hình thực tế:”Tối hôm qua dù sao cũng là án mạng, sự tình liên quan biểu thiếu gia, sợ là đã rơi vào tay Tô Hầu phủ, nếu Tô tiểu thư có tâm, nhất định sẽ tới nha môn hỏi đến cùng, hỏi tới Tri Họa liền biết tình huống của tiểu thư, tiểu thư cứ yên tâm đi, người nếu đến thì sẽ đến, nếu thật sự không có duyên, cưỡng cầu cũng vô dụng”.Mặc dù sự tình chưa chấm dứt, nhưng nàng đoán Tống Tuấn Kiệt cùng Trần lão bản nhất định không có kết cuộc tốt, xem như báo xong thù hận kiếp trước, oán hận chất chứa cũng giảm đi không ít, hiện giờ lòng nàng chỉ còn tràn đầy vướng bận với Tô Tử Mặc, giống như bước vào ngõ cụt, thầm nghĩ vì sao Tô Tử Mặc không chịu gặp nàng, nàng muốn trực tiếp hỏi rõ ràng.. Lúc này nghe Tri Thư nói, Chung Minh cảm thấy có lý, nếu tối hôm qua Tô Tử Mặc không đến còn có thể nói là đêm đoàn viên không ra ngoài được, nhưng nay nghe nói nàng gặp chuyện không may vẫn chẳng quan tâm tới thì nàng quả thật không tất yếu cứ mãi khăng khăng cố chấp.Nhưng Chung Minh vẫn có tin tưởng, nói:”Được, ta ở ngay tại nơi này chờ nàng”.“Nơi này?” Tri Thư cả kinh nói,”Nếu để cho người ta biết……”Chung Minh không đợi nàng nói xong liền cắt ngang, “Lòng ta đã quyết, nếu trước lúc mặt trời lặn còn không chờ được Mặc tỷ tỷ, ta sẽ chết tâm”.Tri Thư biết khuyên nhiều vô dụng, đành phải nói:”Vậy cũng không thể đứng ở cổng thành, rất gây chú ý”.Khi nói chuyện, quả nhiên đã có thủ binh sinh nghi với xe ngựa dừng ở đây, ấn theo lệ lại đây hỏi.Tri Thư vội giúp Chung Minh đội lên cái mũ có che lụa mỏng, sau đó lộ ra nửa người, cười nói:”Binh* đại ca, tiểu thư nhà ta thân thể không khoẻ, vừa rồi đột nhiên phát bệnh, đút nàng viên thuốc cho nên mới trì hoãn, giờ chúng ta sẽ rời đi”.

<*quan binh>Chung Minh hợp thời ho khan vài tiếng.Thủ binh liền tin, nhưng vẫn bực mình nói:”Đi mau lên, đừng rề rà chặn lối”.Tri Thư liên tục đáp ứng, thúc giục gã sai vặt giơ roi đuổi ngựa, rất nhanh liền ra khỏi thành, được khoảng hai dặm, Chung Minh cho xe dừng lại, Tri Thư không khuyên nàng được, chỉ kêu nàng trăm ngàn lần đừng giở khăn che mặt ra.Chung Minh còn không đến mức tùy hứng như vậy, chẳng những không có bỏ khăn che mà thậm chí cũng không xuống ngựa, lẳng lặng ngồi trên xe chờ, nếu Tô Tử Mặc đến đây thì chung quy vẫn có thể nhìn thấy nàng.Cả đám người luôn sốt ruột còn Chung Minh chờ đợi trong sự thất vọng dày vò, từ sáng sớm đợi cho đến trưa, lại đợi đến lúc mặt trời lặn, màn đêm buông xuống, vẫn không thấy bóng dáng Tô Tử Mặc, tâm tình rơi thẳng đáy cốc, xem ra Tô Tử Mặc thật không muốn tái kiến nàng, Chung Minh vô cùng đau khổ, nước mắt không nén được, cuồn cuộn rơi xuống.Tri Thư cũng thay nàng khổ sở, nhưng càng biết rõ nơi đây không nên ở lâu, khuyên nhủ:”Có lẽ Tô tiểu thư bị sự tình gì giữ chân lại, chúng ta cứ về Thương Đồng trấn chờ, nhất định nàng sẽ đến”.Chung Minh khóc đủ, rốt cuộc cũng hết hy vọng, lau khô lệ, nói:”Chúng ta không thể về nhà”.Tri Thư không hiểu vì sao nàng đột nhiên thay đổi.Chung Minh nói:”Nay ta đã không phải người Tống gia, xảy ra chuyện như vậy, quan phủ nhất định thông báo cha và nương ta, nếu ta trở về, chẳng phải là làm lộ chuyện hay sao, ít nhất cần trốn khoảng một năm rưỡi, đợi cho Tống Tuấn Kiệt bị định tội rồi trở về cũng không muộn, đến lúc đó mặc dù Tống Tuấn Kiệt bị phán sai án, cũng không cách gì thay đổi”.Tri Thư gật đầu,”Tiểu thư suy nghĩ chu đáo, chúng ta có cần gửi thư cho lão gia phu nhân hay không, để bọn họ yên tâm?”Chung Minh kiên quyết nói:”Không thể, chỉ có làm cho cha nương ta nghĩ ta thật sự đã chết, mới có thể liều lĩnh trị tội Tống Tuấn Kiệt, cha ta dù gì cũng là phú giáp một phương, bình thường qua lại với quan trường nên rất có lực ảnh hưởng, để cha tạo áp lực, án tử này mới không kéo dài lâu, không thể cho Tống Tuấn Kiệt nửa điểm đường sống”.“Tri Họa thấy chúng ta không trở về, tự sẽ biết nặng nhẹ, hẳn là sẽ vì tiểu thư ngậm kín miệng”. Tri Thư bỗng nhiên nhớ ra cái gì,”Có thể nào Tri Họa không nói cho Tô tiểu thư biết chuyện của người không?”Chung Minh tỏ ra thản nhiên không muốn nhiều lời, nàng biết Tô Tử Mặc là người ra sao, chỉ cần Tô Tử Mặc có tâm, nhất định có thể buộc Tri Họa nói ra, nếu nàng ấy ngay cả hỏi cũng không muốn hỏi thì càng không cần tìm hiểu kỹ làm gì, nản lòng thoái chí nói một câu,”Đi thôi”.Tri Thư biết nàng mệt mỏi không muốn nói chuyện nhưng vẫn hỏi thêm:”Đi nơi nào?”Ngân lượng Chung Minh mang trên người cũng đủ để nàng ăn ngon du ngoạn khắp nơi, chính là giờ phút này không có tâm tình, thầm nghĩ cách xa kinh thành là tốt rồi.Tô Tử Mặc xác thực bị trì hoãn, nàng vốn nghĩ xử xong Tôn Chỉ Hải thì sẽ đến cổng thành thử thời vận, có lẽ Chung Minh còn chưa đi, nào biết Tô Hầu gia nhận được tin tức, sáng sớm liền chạy đến, tối hôm qua hai cha con cãi nhau một trận, tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ, nhưng vì phải xử lý sự vụ trước mắt đành tạm thời bỏ chuyện riêng tư sang một bên, sau đó lại thêm một phen hỏi han, chờ Tô Tử Mặc thoát thân đuổi tới nơi thì cổng thành đã đóng, thủ binh chỉ bỏ lại một lời lạnh như