
yện ta vẫn rất ngạc nhiên, theo ta được biết, ở năm sinh nhật muội mười tuổi, muội và hắn là lần đầu tiên gặp mặt, hơn nữa ấn tượng không tệ, mà lần này vào kinh biểu ca muội cũng không đắc tội muội, ngược lại còn rất thích muội. Vậy đến tột cùng vì cái gì mà muội chán ghét hắn như vậy?”Vấn đề này Tô Tử Mặc đã hỏi qua nàng vài lần, nàng đều nói bởi vì chán ghét nhân phẩm biểu ca, Tô Tử Mặc đương nhiên không tin, nếu không sẽ không hỏi lại nàng, nàng nếu đem việc trọng sinh nói cho Tô Tử Mặc, tự nhiên có thể cởi bỏ tất cả nghi hoặc của nàng ấy, có điều đó là một đoạn hồi ức vô cùng nhục nhã, dù nàng hiện tại đã sống lại, nhưng vẫn thường xuyên bị ác mộng làm cho bừng tỉnh giữa đêm, nếu có thể nàng hy vọng chưa bao giờ phát sinh qua, cho dù đã phát sinh, thì đoạn ký ức này cũng nên quên mất đi. Đáng tiếc, trí nhớ nàng vẫn còn nguyên vẹn, nếu không cũng sẽ không căm thù biểu ca đến tận xương tuỷ, hơn nữa kiếp trước nàng cũng làm không ít chuyện có lỗi với Tô Tử Mặc, làm sao có thể cho Tô Tử Mặc biết để nàng ấy chán ghét mình chứ.Chung Minh nói:”Ta trước kia thích ai không quan trọng, quan trọng là hiện tại ta chỉ thích ngươi.”Tô Tử Mặc bình tĩnh nhìn nàng, tựa hồ đang ngẫm coi lời Chung Minh thiệt hay giả, một hồi lâu mới nói:”Có phải ta làm cái gì để muội hiểu lầm hay không ?”Tuy rằng thanh âm Tô Tử Mặc trước sau vẫn ôn nhu, nhưng ngực Chung Minh lại giống như bị cái gì đâm sâu vào, nhói đau, nàng vẫn là lần đầu bị người cự tuyệt, đồng thời lòng tự trọng làm cho nàng đứng ở trước mặt Tô Tử Mặc cảm thấy xấu hổ vô cùng, càng không nói thêm được cái gì, vội vàng bỏ lại một câu,”Ngươi sớm nghỉ ngơi đi.” Nói xong liền chạy ra ngoài, đứng ở trước sân, nhìn ánh đèn trong phòng, một hồi lâu, nước mắt mới yên lặng chảy xuống.Tô Tử Mặc thật mạnh thở dài một tiếng, giống như muốn cho Chung Minh đứng bên ngoài nghe được.Tri Họa bưng nước ấm tiến vào, chỉ thấy Tô Tử Mặc ngồi ở mép giường, mày nhăn lại cùng một chỗ, hình như đang suy nghĩ cái gì.Tri Họa đưa khăn nóng cho nàng, nhỏ giọng hỏi:”Mới vừa rồi gặp tiểu thư đứng ở trong sân ước chừng nửa canh giờ mới đi, có phải cùng Tô tiểu thư giận dỗi rồi hay không ?”Tô Tử Mặc lấy khăn tỉ mỉ lau tay, một hồi lâu mới nói:”Ta chỉ sợ mình đã tổn thương Minh nhi”.Tri Họa coi như là người có mắt, sớm nhìn ra giữa các nàng có chút không thích hợp, nghe Tô Tử Mặc nói như vậy, cũng không tốt nói tiếp cái gì, trải xong chăn nệm, mới nói:”Tiểu thư nhà ta luôn luôn vô tâm vô phế, sao có khả năng thương tâm, Tô tiểu thư đừng nghĩ nhiều, không còn sớm nữa, người cũng nghỉ ngơi đi.”Tô Tử Mặc thản nhiên nói:”Ta cũng vậy. Ta sợ Minh nhi chỉ là nhất thời cao hứng rồi nói vậy mà thôi”.Tri Họa mặc dù không biết Chung Minh nói cái gì, nhưng có thể đoán được vài phần, dù sao đi theo Chung Minh đã lâu, biết Chung Minh vốn là người có lời gì cũng không giấu được, xem ra Chung Minh đã gặp khó khăn trước Tô Tử Mặc rồi. Tri Họa vừa giúp Tô Tử Mặc thay quần áo, vừa nói:”Tiểu thư nhà ta tuy có chút tính tình tiểu thư nhưng vẫn là người rất tốt, hơn nữa là người thẳng tính, có cái gì nói cái đó, nàng nói nhất định là lời thật lòng, với cả nàng đã nhận thức chuyện gì đều cố chấp như vậy, chín con trâu cũng không kéo nàng trở lại được”.Tô Tử Mặc cười:”Ngươi thật hiểu biết Minh nhi”.Tri Họa cũng cười nói theo:”Còn có một chuyện sợ là Tô tiểu thư không biết, tiểu thư nhà chúng ta da mặt mỏng, lúc này vừa đi, chỉ sợ vài ngày nữa cũng không dám tới tìm Tô tiểu thư.”Tô Tử Mặc tỏ vẻ ngạc nhiên, cười nói:”Ô, thật đúng là nhìn không ra được”.Tri Họa nói:”Ta biết. Cho nên mới nói trước cho Tô tiểu thư, nếu tiểu thư nhà ta không đến tìm người thì không phải bởi vì còn giận, mà bởi vì không bỏ được mặt mũi, người là khách của chúng ta, trăm ngàn lần đừng để trong lòng.” Dừng một chút, tựa hồ lại nghĩ ra cái gì, bĩu môi nói,”Bất quá đối với Tô tiểu thư, có thể sẽ không giống như vậy.” CHƯƠNG 33Lời Tri Họa nói đã ứng nghiệm, Chung Minh thật đúng là trốn tránh Tô Tử Mặc, liên tục ba ngày, trời chưa sáng Chung Minh liền xuất môn, tối đen mới trở về, trừ bỏ đến thăm thương thế của phụ thân, phần lớn thời điểm đều ngốc ở trong phòng, ngay cả ăn cơm, đồ ăn đều đưa đến tận nơi, đừng nói Tô Tử Mặc không quen, mọi người trên dưới Chung phủ cũng đều cảm thấy ngạc nhiên, hiển nhiên Tống Văn Thục cũng không ngoại lệ, đợi cả ngày đến lúc Chung Minh từ bên ngoài trở về, liền gọi nàng vào trong phòng mình,”Mấy ngày nay con sớm ra tối về để làm gì đây?” Tống Văn Thục hỏi Chung Minh, xem sắc mặt nàng còn không tốt, rõ là bộ dáng mang nhiều tâm sự.Chung Minh đá đá chân bàn, không chút để ý nói:”Không có làm gì a”.Tống Văn Thục tất nhiên không tin, Chung Minh từ nhỏ đến lớn làm không ít chuyện khiến nàng bận tâm, hơn nữa lần trước nhảy hồ sen, tuy rằng chỉ là doạ bóng doạ gió nhưng cũng doạ nàng rớt nửa cái mạng. Mấy ngày nay, Chung Minh cổ cổ quái quái, sao có thể không lo lắng, giọng càng phát ra nhỏ nhẹ:”Con có chuyện gì thì cùng nương nói, đừng làm thêm việc gì ngốc để hù dọa nương.”Trước kia thích biểu ca, Chung Minh cũng không cất g