Disneyland 1972 Love the old s
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324750

Bình chọn: 9.5.00/10/475 lượt.

thể nhận ra Chung Minh đang nói dối, chẳng qua đêm nay phát sinh nhiều chuyện đột ngột, lại bị Chung Minh dồn ép, nhất thời tâm trí rối loạn, không phân rõ lời Chung Minh nói là thiệt hay giả.Chung Minh cũng hiếm khi thấy sự bối rối trong ánh mắt Tô Tử Mặc, lúc này càng khẳng định ý nghĩ của chính mình, quả nhiên Tô Tử Mặc không phải là ý chí sắt đá. Trong lòng vui vẻ, mà bộ dáng Tô Tử Mặc lúc này, càng làm cho nàng vừa yêu vừa thương, không cố kỵ nữa, tay nâng lên thắt lưng Tô Tử Mặc, làm cho nàng không thể trốn tránh được, hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người kia, theo khe hở nhỏ, trượt đi vào……Hoàn toàn bất đồng cùng lần trước quân tử chi lễ*, Chung Minh bá đạo căn bản không tha cho nàng cự tuyệt, Tô Tử Mặc giãy giụa không có kết quả, bị hôn sắp hít thở không thông, suýt nữa xụi lơ trong lòng Chung Minh.

<* là người quân tử nên có lễ giáo ~ lịch sự>Chung Minh lại muốn ngừng mà không được, mặc dù trong lòng dấy lên một đoàn lửa nóng, nhưng cuối cùng vẫn còn vài phần lý trí, sau khi áp chế, buông ra Tô Tử Mặc.Tô Tử Mặc vừa giận vừa thẹn, nhưng dù gì cũng là tài nữ thấy biến không sợ, mặt như hoa đào, chỉ vào chóp mũi Chung Minh, giận dữ nói:”Muội…… Muội khinh bạc ta.”Chung Minh liếm liếm môi, hoàn toàn là bộ dáng chưa thoả mãn, lại dùng thanh âm vô tội nói:”Rõ ràng là ngươi câu dẫn ta.”“Muội……” Căn bản chính là đổi trắng thay đen! Tô Tử Mặc biết nàng nói cái gì, Chung Minh đều đã càn quấy xong rồi, Tô Tử Mặc dứt khoát cái gì cũng không nói nữa, ngồi ở chỗ kia, trong lòng rối rắm thành một đoàn.Chung Minh nghĩ nàng tức giận, thu hồi tâm tư vui đùa, chịu nhận lỗi,”Thực xin lỗi, ta vừa rồi là kìm lòng không được, nếu ngươi đánh ta tát ta một cái mới có thể hết giận, vậy ngươi cứ đánh đi”. Nói xong thật đúng là đem nửa bên mặt tiến lại gần.Tô Tử Mặc không bỏ xuống thể diện được, giơ tay lên, bất quá sắp đụng tới gò má Chung Minh, lại không muốn xuống tay, trên tay không có nửa điểm lực đạo, như cơn gió nhẹ nhàng lướt qua mặt Chung Minh.Chung Minh bắt được tay nàng, đặt ở bên miệng hôn một cái, sau đó cười nói:”Biết là ngươi không nỡ mà”.Cái hôn vừa rồi đã vượt qua giới hạn nhận định giữa nàng cùng Chung Minh, Chung Minh lại còn đưa đầu lưỡi vào miệng nàng, cố tình nàng cũng không có cảm giác ghê tởm, ngược lại còn bị cái hôn đó mang đến cảm giác rung động, như bị hoà tan ra, xấu hổ làm nàng không dám nhìn Chung Minh, chỉ nói một câu không đến nơi đến chốn,”Lần sau không được làm vậy nữa”.Tính cả kiếp trước thì đây cũng là lần đầu tiên Chung Minh nhìn thấy dáng vẻ Tô Tử Mặc ngượng ngùng như thế, trong lòng càng yêu thích, Chung Minh đáp ứng nói:”Tốt thôi.” nhưng trên mặt không có nửa điểm thành ý.Tô Tử Mặc đương nhiên là biết, nói cũng chẳng khác gì chưa nói, nếu Chung Minh có thể không được voi đòi tiên là nàng đã có thể thắp hương bái Phật, không dám ở lâu, đứng dậy chuẩn bị trở về phòng.Chung Minh cũng không giữ lại, dù sao mai mốt còn nhiều cơ hội đồng giường cộng chẩm, chỉ bám vào bên tai Tô Tử Mặc, thầm thì:”Yên tâm đi, ta sẽ không ngủ cùng biểu ca, có ngủ cũng là ngủ với ngươi.”Đỏ ửng vừa lui lại bốc lên, Chung Minh quả nhiên là người không biết xấu hổ, còn dám đem chuyện giường chiếu đặt ở bên miệng, không giống như mấy cô nương còn ngây thơ chút nào, nghĩ đến về sau cũng bị Chung Minh dây dưa như thế, nhưng rất kỳ quái là không có cảm giác phiền chán, Tô Tử Mặc thầm giật mình, chẳng lẽ nàng thật đã bị khuôn mặt hồng nhan họa thủy kia câu dẫn ? Tô Tử Mặc vội rời khỏi phòng Chung Minh, có cảm giác như mình đang chạy trối chết.Trong lòng Chung Minh có nằm mơ cũng cười ra tiếng.************************

Chung Minh vốn muốn lén lút rời đi, nào biết Tống Văn Thục dậy thật sớm chuẩn bị đưa tiễn Tống Tuấn Kiệt, Chung Minh thấy bộ dáng Tống Tuấn Kiệt muốn nói lại thôi, tựa hồ muốn nói ra chuyện tối hôm qua, để cho hắn nói thì không bằng chính mình nói , liền kéo Tống Văn Thục qua một bên, cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng.Phản ứng của Tống Văn Thục khỏi nghĩ cũng biết, đầu tiên là giận không thể nén lại, sau đó nước mắt tuôn rơi, còn nói Chung Minh cả ngày không để nàng bớt lo, nàng rõ ràng không sống còn tốt hơn, khỏi cho ngày nào đó bị Chung Minh làm cho tức chết, lại hỏi Chung Minh rốt cuộc là vì cái gì.Chung Minh nói:”Việc đã đến nước này, nói thêm nhiều lời cũng vô dụng, Minh nhi phải cùng biểu ca bọn họ đi rồi, chờ Minh nhi trở lại sẽ giải thích với nương”.Tống Văn Thục vừa rơi nước mắt vừa nói:”Con đã muốn gả đến Tống gia, biết năm nào thì nương mới có thể tái kiến* con chứ?”

<*gặp lại>Chung Minh chua xót, cũng rơi lệ, nghĩ đến mặc dù tương lai chưa biết thế nào, nhưng kiếp này vẫn tốt hơn so với kiếp trước, ít nhất song thân của nàng còn sống, đành khuyên Tống Văn Thục:”Như thế nào không gặp lại được, nương có thể đi kinh thành thăm Minh nhi, Minh nhi cũng có thể trở về thăm nương”.Tống Văn Thục cũng biết nhiều lời vô ích, chỉ có thể chấp nhận, nữ nhi tự ý như thế, còn không phải do mình nuông chiều làm hư rồi sao, khóc nói:”Ta không nỡ xa con”.Chung Minh lập tức bổ nhào vào trong lòng nàng,”Nữ nh