Disneyland 1972 Love the old s
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324783

Bình chọn: 9.5.00/10/478 lượt.

giống Tống Tuấn Kiệt, mặc dù ngưỡng mộ Tô Tử Mặc nhưng thái độ lại cung kính, đứng cách xa Tô Tử Mặc hai bước, không có ý vượt rào ngả ngớn.Tô Tử Mặc nói,”Tần công tử không cần khách khí, không biết Tần công tử tìm ta có chuyện gì không?”Tần công tử vội nói:”Không dám, tại hạ mạo muội đến tiễn đưa, mong Tô cô nương không trách cứ là tốt rồi”.Tô Tử Mặc chỉ khẽ cười, vẫn chưa lên tiếng, chờ hắn nói ra ý đồ.Tần công tử ngày thường miệng lưỡi lưu loát, trước khi đến cũng đã chuẩn bị sẵn lời muốn nói, nhưng khi nhìn Tô Tử Mặc, đột nhiên lại không nói được, dừng một lúc mới nói:”Đúng rồi, tại hạ còn chưa có tự giới thiệu với Tô cô nương, ta họ Tần, tên Viễn Chi, nhà ở huyện Vân Nam, phụ mẫu trong nhà khoẻ mạnh, có một tỷ tỷ đã xuất giá gả đến kinh thành, bởi vì nhà ta ba đời đều là thương nhân, cho nên không thể nào lựa chọn, chỉ có thể kế nghiệp gia phụ, ta nghe nói cô nương xuất thân dòng dõi thư hương, muốn cùng cô nương kết giao, mong rằng không cần ghét bỏ tại hạ.” Nói là báo tên họ, nhưng thật ra nói luôn cả thân thế gia đình.Tô Tử Mặc nói:”Tần công tử quá lời rồi, kết giao bằng hữu bất luận nghèo hèn, chỉ cần tâm đầu ý hợp, đều có thể kết giao.”Lần trước gặp mặt, Tống Tuấn Kiệt ích kỷ đến cả họ Tô Tử Mặc cũng chưa nói, trước khi tới đây mới nghe Thiệu Thi Dung nói nàng họ Tô, Tần Viễn Chi cẩn thận hỏi, “Không biết tại hạ có biết được quý danh cô nương hay không?”Không ngờ Tô Tử Mặc thản nhiên nói:”Đáng tiếc ta đã lập gia đình, thật không tốt cùng nam tử kết giao, miễn cho tướng công ta mất hứng, đã gả cho người ta, xưng hô Tô cô nương dĩ nhiên không thích hợp, phu gia* của ta họ Tống, Tần công tử nên gọi ta là Tống phu nhân”.

<* xưng hô với người khác về chồng mình>Tống Tuấn Kiệt vẫn dựng thẳng lỗ tai nghe bọn họ nói chuyện, thấy Tần công tử thân cao bảy thước, tướng mạo đường hoàng, còn giàu có một phương, là đối thủ không thể khinh thường, tuy rằng ánh mắt Tô Tử Mặc rất cao, nhưng nói không chừng cũng có thể coi trọng tên kia, hắn cũng không muốn bị cắm sừng trên đầu, nghe Tô Tử Mặc nói như thế, nhất thời liền yên lòng.Tần Viễn Chi tự nhiên nghe ra ý cự tuyệt trong lời Tô Tử Mặc, vội nói:”Tô cô nương không cần hiểu lầm, tại hạ cũng không có ý gì, tại hạ nghe nói cô nương là tài nữ danh chấn kinh thành, trong lòng thập phần ngưỡng mộ, mới cả gan đến gần, qua không lâu ta cũng phải đi kinh thành vấn an gia tỷ*, hy vọng đến lúc đó có thể gặp lại cô nương.”

<* chị ruột>Tô Tử Mặc cố ý nhìn về phía Tống Tuấn Kiệt, tựa hồ là trưng cầu ý kiến của hắn.Tống Tuấn Kiệt hiểu ý đi qua, muốn vỗ vai Tần Viễn Chi, tiếc rằng hắn còn chưa kịp đụng đến đầu vai Tần Viễn Chi đã bị né đi, thực rất mất mặt, liền nói:”Phu nhân ta mới vừa rồi đã nói rất rõ ràng, nàng là người có gia đình, có thể nào tùy tiện gặp nam nhân, Tần công tử, ta thấy ngươi tuấn tú lịch sự, hẳn là sẽ không có tâm tư vượt rào cùng phu nhân ta chứ?”Tần Viễn Chi vốn có tu dưỡng, thật là bị Tô Tử Mặc hấp dẫn lắm mới dám vác mặt dày đi đưa tiễn, đương nhiên biết hậu quả, mặc dù bị cự tuyệt, bất quá có thể nhìn thấy Tô Tử Mặc, còn có thể trò chuyện, nên cũng thoả tâm nguyện, nói:”Một khi đã như vậy, tại hạ chỉ có thể nói có duyên tái kiến .” Nói xong ôm quyền hướng bọn họ từ biệt, lên ngựa rời đi.Tống Tuấn Kiệt thấy hắn đi rồi, mới lầm bầm một câu,”Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.”Tô Tử Mặc nhìn hắn một cái, cái gì cũng chưa nói, nhưng ánh mắt kia lại nói cho Tống Tuấn Kiệt, những lời này dùng ở trên người hắn mới là thích hợp nhất.Chung Minh tự nhiên cũng nghe được lời nói giữa bọn họ, nhìn thấy Tô Tử Mặc trở vào xe ngựa, mới yên tâm cùng Thiệu Thi Dung nói chuyện.Thiệu Thi Dung sải bước trèo lên lưng ngựa, giơ tay ra đưa tới Chung Minh.Chung Minh cau mày hỏi:”Có cái gì không thể nói ở đây sao?”.Thiệu Thi Dung không buông tha nói:”Lên đi”.Chung Minh trong lòng biết tâm ý Thiệu Thi Dung, tuy nói là vì thân cận Tô Tử Mặc, trả thù biểu ca mới gả cho biểu ca làm thiếp, rốt cuộc không thể thoải mái như làm cô nương ở nhà, hiện tại lại đi xa kinh thành, kiếp này chỉ sợ cũng không thấy được Thiệu Thi Dung lần nữa, trong lòng mềm nhũn, đưa tay cho nàng, cũng lên lưng ngựa.Thiệu Thi Dung thúc vào bụng ngựa, theo phương hướng kinh thành chạy đi.Tống Tuấn Kiệt không biết tình hình, nhưng không nghĩ nhiều, thấy các nàng đi là hướng kinh thành, biết các nàng sẽ chờ ở phía trước, liền sai đoàn xe khởi hành.Tô Tử Mặc trong xe ngựa nhìn thấy rõ ràng, thấy các nàng ngồi chung một con ngựa, Thiệu Thi Dung ôm vòng eo Chung Minh, chợt có hơi ê ẩm chua xót, sau khi bình phục, mới giật mình nghĩ, tại sao nàng không thích nhìn Minh nhi cùng người ngoài thân mật, chẳng lẽ là…….Lắc lắc đầu, không muốn nghĩ nhiều, nhưng cố tình lại nhớ tới hình ảnh tối hôm qua Chung Minh hôn nàng, mặt đỏ tai đỏ, lẩm bẩm:”Minh nhi này…thật là…thật là biết làm càn”.Ngựa chạy như bay bảy tám dặm, Thiệu Thi Dung mới ghìm dây cương, Chung Minh không thấy nàng nói chuyện, quay đầu chỉ thấy Thiệu Thi Dung đã sớm rơi nước mắt, dáng vẻ vô cùng đáng thương, thật không giống Thiệu Thi Dung mà nàng nhận thức, Chung