
nhưng bị phụ thân không nhìn đến như thế, trong lòng liền khổ sở, nhất thời hốc mắt đỏ lên.Lão phu nhân đứng dậy cùng Tô Hầu gia khách khí một phen, mời Tô Hầu gia ngồi xuống.Tô Hầu gia không để ý tới Tô Tử Mặc, tất cả mọi người đều thấy rõ, Mã Nguyệt Nga không đánh mất thời cơ liền ra vẻ kỳ quái nói:”Hầu gia, ngài tới thật đúng lúc, ngài coi thiếu nãi nãi của chúng ta, thật không có mặt mũi, chẳng những không chịu cùng phu quân chung phòng, ngay cả ta là bà bà ở trước mặt nàng đều phải nhún nhượng ba phần, quả thật là Hầu gia thiên kim a!”Tô Hầu gia đen mặt lại, trầm giọng nói:”Tử Mặc, quỳ xuống!”Tô Tử Mặc không nói một câu đi đến trước mặt Tô Hầu gia, tính quỳ xuống, không ngờ Tô Hầu gia lại nói:”Quỳ trước mặt bà bà của con!”Tô Tử Mặc thật sửng sốt, chống lại ánh mắt lạnh như băng của phụ thân, trong lòng mặc dù rất không muốn, nhưng không dám trái ý phụ thân, quỳ gối trước mặt Mã Nguyệt Nga.Mã Nguyệt Nga lúc này mới hư tình giả ý nói:”Ôi, này thì không dám.”Lão phu nhân trước kêu Tô Tử Mặc đứng dậy, thấy Tô Tử Mặc quỳ không nhúc nhích, lại nói với Tô Hầu Gia:”Hầu gia nghiêm trọng rồi, đất lạnh, mau mau cho Tử Mặc đứng lên đi, đều là người một nhà, trách cứ vài câu là được”.Tô Hầu gia xin lỗi nói:”Đều là lão phu không có cách dạy nữ nhi, bình thường nuông chiều nó, mới làm cho nó vô pháp vô thiên như thế, lại còn dám rời nhà trốn đi, phu thê thì bất đồng phòng, quả thực hoang đường! Ta phải làm cho nữ nhi bất hiếu này hướng các người kính trà nhận sai.” Tiếp theo quát,”Thanh Nhi châm trà”.Thanh Nhi vội vàng chuẩn bị trà, đứng bên người Tô Tử Mặc, nhỏ giọng kêu nàng.Tô Tử Mặc nắm chặt mười ngón tay, rốt cuộc bưng chén trà, trên mặt không biểu tình, đưa tới trước mặt Mã Nguyệt Nga.Mã Nguyệt Nga không chịu buông tha nói:”Nhìn vẻ mặt ngươi không tình nguyện, đừng nói là trong lòng đang nguyền rủa ta, trà này ta cũng không dám uống.”Tô Hầu gia thấy Tô Tử Mặc không lên tiếng, lại hét lên,”Nhận sai!”Tô Tử Mặc nâng chén trà lên đỉnh đầu, lớn tiếng nói:”Tử Mặc biết sai rồi, xin bà bà tha thứ.”Tô Tử Mặc vào cửa lâu như vậy, Mã Nguyệt Nga mới cảm thấy hãnh diện một lần, chậm rì rì tiếp nhận trà, uống một ngụm, rồi mới nói:”Ta là bà bà của ngươi, uống một chén trà coi như tiếp nhận, như thế mới giống tức phụ hiếu kính với bà bà, về sau cũng nên làm vậy”.Tô Tử Mặc không có đứng dậy, dùng đầu gối bò qua, lại kính lão phu nhân một chén trà, lão phu nhân làm cho nàng đứng lên, Tô Tử Mặc vẫn không nhúc nhích, nhìn thoáng qua Tống Tuấn Kiệt, Tống Tuấn Kiệt ngồi ở đó cùng cả gia đình, không thể không biết Tô Tử Mặc bị phạt cũng là có quan hệ với mình, vậy mà không thay nàng nói một câu, còn uống chén trà Tô Tử Mặc kính mình như chuyện hiển nhiên.Trong sảnh chỉ còn Chung Minh, Tô Hầu gia không biết Chung Minh, hỏi lão phu nhân, lão phu nhân vội nói:”Minh nhi là thiếp, không thể rối loạn lớn nhỏ, vạn lần không được.”Tô Hầu gia mới từ bỏ, nói với Tô Tử Mặc:”Đứng lên đi.”Chung Minh mặc dù không thích cách làm của Tô Hầu gia, bất quá dù sao cũng là chuyện giữa cha con người ta, liền không ngăn cản, nghe Tô Hầu gia nói như thế, vội xông lên phía trước, đỡ Tô Tử Mặc đứng dậy.Tô Hầu gia lại hướng lão phu nhân cùng Mã Nguyệt Nga nói rất nhiều lời khách sáo nhận lỗi, cuối cùng nói:”Ta làm chủ, đêm nay khiến cho Tử Mặc cùng Tuấn Kiệt viên phòng đi.” CHƯƠNG 50 – Ý TRUNG NHÂNTô Hầu Gia nói ra miệng, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy ngoài ý muốn, tất nhiên là có người vui mừng có người lo âu, Tống Tuấn Kiệt đã sớm muốn nhúng chàm* Tô Tử Mặc, nhưng vì thân phận Tô Tử Mặc là Hầu gia tiểu thư nên không dám lỗ mãng, hiện tại nhạc phụ tự mình lên tiếng, vậy không phải hắn ép buộc , không khỏi nóng lòng muốn thử, lão phu nhân và Mã Nguyệt Nga thì cùng một tâm tư, hy vọng bọn họ sớm ngày viên phòng, vì Tống gia sinh con trai, dưới ánh nhìn các nàng thì tất nhiên là chuyện tốt, Chung Minh âm thầm lo lắng, Tô Tử Mặc nghe lời phụ thân như thế, chỉ sợ sẽ đáp ứng yêu cầu vô lý này, vội giành nói trước Tô Tử Mặc:”Tô lão gia, khoan đã!”
<* tiêm nhẫn, làm bẩn ~ mất trinh tiết>Tô Hầu gia ngẩng đầu, không biết nàng có gì muốn nói.Vô luận kiếp trước hay kiếp này, Chung Minh đều có chút e ngại Tô Hầu gia, Tô Hầu gia nhìn ngang nhìn dọc đều có vài phần giống Chung Quỳ* mặt đen lạnh lùng trong tranh vẽ, không hề có chút bình dị gần gũi, cũng khó trách sinh ra nữ nhi cả ngày đều lạnh lùng yên lặng, Chung Minh cao giọng nói:”Tô lão gia dạy nữ nhi, chúng ta không tiện nhúng tay vào, chẳng qua hôm nay là ngày vui của ta và biểu ca, tuy ta là thiếp nhưng cũng là kiệu hoa đỏ thẫm nâng vào cửa, đêm nay để cho biểu ca đi đến phòng tỷ tỷ thì dường như không ổn a?”
<*Thần Chung Quỳ: vị thần có thể đánh quỷ trong truyền thuyết, người xưa hay treo hình của ổng, cho rằng có thể trừ được tà ma>Tô Hầu gia chẳng qua là vì Tô Tử Mặc làm sai nên mới dễ dàng tha cho Tống Tuấn Kiệt nạp thiếp, không nghĩ tới một thiếp thất công khai tiến vào còn dám dùng loại khẩu khí này nói chuyện với hắn. Hắn nhớ tới lần lại mặt trước là nữ nhi cùng về với người này, lần này rời nhà trố