XtGem Forum catalog
Boss Lưu Manh

Boss Lưu Manh

Tác giả: SIM

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322162

Bình chọn: 8.5.00/10/216 lượt.

ba mình thì trong lòng trống rỗng đau xót, vậy mà bao nhiêu năm nay ông ta đối xử lạnh nhạt với anh mà anh không hề hận ông ta, vẫn luôn tìm cơ hội tiếp xúc với ông ta mong rằng tình cảm cha con sẽ tốt đẹp hơn.”…Lúc này Hoa Ly xuất hiện.“Chào Ngài Nam”. Hoa Ly cười lạnh nhạt.“Ngài Nam Mặc, chẳng phải tôi đã từng nói ngài quan tâm nhiều quá rồi sao. Thiện tổng không sao cả, nếu có vấn đề gì tôi sẽ trực tiếp giải quyết. Còn nếu không có chuyện gì mong ngài về cho. Thanh Hoa cô ấy không phải nhân viên báo cáo tình hình”.Ông ta mặt tái mét, không ngờ cô lại nói ra được những câu này tức giận bỏ đi. Thanh Hoa mỉm cười nhìn Hoa Ly.“Oa, chị thật khí phách nha, từ giờ đầu quân cho chị nha, hihi”Hoa Ly mỉm cười nhìn Thanh Hoa.“Hoa…lúc trước Thiện Phong nói với chị, Ông ta đến đây chẳng bao giờ có mục đích tốt đẹp đâu. Em đừng để ông ta lợi dụng nhé. Ở đây giờ chị chỉ có mình em là bạn thôi”. Hoa Ly dưng dưng đôi mắt.Thanh Hoa lại ôm cô.“Chị đừng nói thế, anh em sẽ nhanh tỉnh lại thôi. Chị đừng lo”.“Hoa Hoa, chị sắp không chịu đựng nổi rồi…” Hoa Ly nấc lên.…“Renggg …. renggg…” tiếng điện thoại kêu.…Thanh Hoa xúc động kìm nén hỏi lại…”Thật khôngg?”…Cô chạy thẳng vào phòng Hoa Ly, nhìn cô gục trên bàn thật đáng thương.“Chị Ly, Chị Ly, Anh Phong tỉnh rồi, mau về thôi, mau về thôi”.“Gì cơ….”…“Phong, là em đây Hoa Ly đây, cô ôm chầm lấy anh đôi mắt dưng dưng lẫn vui mừng nhìn…”“Ơ… không đúng, sao anh không phản ứng”. CHươNG 22. BấT TỉNH (3)“Phong…. anh…”“Cô là ai?….”“Gì cơ?… anh nói gì lạ vậy”Thiện Phong nhíu đôi mày lại.“Cô là ai?”…“Bác sĩ chồng tôi làm sao vậy…làm sao vậy…”“Xin cô bình tĩnh, các vết thương khác thì hoàn toàn bình phục rồi, có thể đi lại bình thường, không sao cả”.Hoa Ly quát to.“Ý tôi là tại sao anh ấy lại có thái độ như vậy, làm ơn đừng dọa tôi”. Đôi mắt dưng dưng sắp vỡ òa.“Đó là di chứng để lại. Tỉ lệ phục hồi rất thấp. Xin lỗi chúng tôi đã cố hết sức”.…Thời gian này, Hoa Ly ít khi đến công ty, nhưng mọi việc vẫn rất ổn vì có Thanh Hoa.“Thiện Phong, anh nhìn này, đây là phòng của chúng ta đó. Lúc trước anh nói anh ghét màu vàng lên những gì màu vàng của em em đều chuyển sang màu xanh ngọc, anh nhớ không?”“Đây nữa, đây là chiếc váy anh mua cho em lúc đi công tác từ Mĩ về đó. vv…vv”Thiện Phong vẫn cứ im lặng, thái độ của anh không khác xưa là mấy, chỉ khác là anh chỉ im lặng… lạnh lùng nhìn mọi thứ. Có lúc anh ôm đầu tuyệt vọng thì Hoa Ly lại ôm chặt anh nói. “Thiện Phong… đừng nghĩ nữa… từ từ vậy, không cần nghĩ nữa, em sẽ luôn ở cạnh anh”.Hoa Ly cứ như vậy ngày nào cũng quấn quýt cạnh Thiện Phong, bố mẹ Hoa Ly nhìn thấy con gái như vậy thì đau lòng, bà Nội cô thì ngày đêm cầu nguyện, mẹ Thiện Phong thì luôn an ủi cô lúc cô buồn, bà đau lòng nhìn người con trai, đêm đến khóc thầm.Cũng một thời gian sau Thiện Phong cũng không còn lạnh nhạt với Hoa Ly như lúc đầu nữa. Anh cũng không đuổi cô ra ngoài rồi tự mình ôm đầu đau nhức nữa. Anh thỉnh thoảng cũng nói chuyện với cô, đa số đều là ra lệnh, nhưng Hoa Ly đều ngoan ngoãn làm theo, còn anh thì quan sát cô nhiều hơn, mỗi lẫn ra cô ra ngoài thì đều hỏi. “Cô ấy đâu”Hoa Ly hôm nay đưa anh đến công ty. Mọi người nhìn thấy anh thì đều cúi chào, không ai phát hiện gì cả. Còn Thiện Phong vẫn cứ lạnh lùng. Gặp người quen Hoa Ly đều giúp anh tránh khỏi.“Phong, đây là phòng làm việc của anh đó, còn em ngồi ở ngoài kia…”Thiện Phong ngồi xuống ghế của mình nhìn ra bên ngoài. Hoa Ly đi rót cho anh cốc cà phê thay vì cốc nước trắng ở trên bàn.“Hoa Ly”, Tiếng anh Tiến gọi.“Dạ….”“Aizzza bây giờ làm phu nhân rồi thì không thèm xuống căng tin nói chuyện với bọn anh nữa nha”. Anh Phan cũng chạy đến. “Hoa Ly, em càng ngày càng xinh nhớ, có chồng roài có khác…”Hoa Ly ngượng đỏ mặt rồi nói:“Không phải vậy đâu. Đợt này có nhiều việc nên em không xuống đó được, hôm này mời các anh ăn cơm nhé. hì h씓Choang….” tiếng cốc rơi trong phòng Thiện Phong, Hoa Ly vội nhìn sang.“Hoa Ly, Thiện tổng ở đây sao”.Hoa Ly vội vàng rót nhanh cốc cà phê.“Vâng”.“Trời! sao không nói sớm”.Cả anh Phong và anh Tiến đều bỏ chạy.Hoa Ly cười rồi đi vào.“Phong, anh có sao không? Để em nhặt”.Thiện Phong nét mặt tối sầm, anh cũng không biết tại sao mình lại có thái độ như vậy. Chỉ là anh không quen nhìn Hoa Ly tươi cười với người con trai khác. Vừa rồi anh lại nhìn thấy cô cười nói với 2 người kia, trong lòng bỗng nổi lên lòng ghen tị, chính anh cũng không hiểu và cái cốc cũng không phải tự nhiên rơi.

CHươNG 22. BấT TỉNH (4)

Thiện Phong