
tinh quái – Chứ con Thục nhà này mà chưa gặp được thi sĩ Tóc Mây là nó ăn không ngon ngủ không yên đâu ! Trong khi người đàn ông ngẩn người ra trước câu nói của Cúc Hương thì Thục thò tay ngắt vào lưng bạn :
– Nói bậy nè!
– Bậy gì! – Cúc Hương vừa né người vừa cao giọng trêu – Học sinh giỏi văn mà gặp thi sĩ giỏi thơ là đúng bài bản quá rồi chứ còn gì nữa !
Cúc Hương nói chưa dứt câu, Thục đã đỏ mặt nhồm người tới khiến Cúc Hương phải xô ghế đứng dậy. Hai cô mải rượt chạy lòng vòng đến nỗi ông khách ở báo Tuổi Hoa cáo từ ra về từ lúc nào cũng chẳng biết. Nếu lúc đó Thiếu không kịp thời can thiệp, phòng vi tinh của công ty Việt Anh có nguy cơ sẽ biến thành cái chợ mất .
Thiếu đặt xấp bản thảo mới trước mặt Xuyến, hắng giọng :
– Chiều nay đánh xong báo Tuổi Hoa, các bạn nhập tiếp cuốn này. Đó là chuyện thứ nhất. Thứ hai là bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ hướng dẫn các bạn sử dụng chương trình Page Maker để sắp tới các bạn sẽ thay phiên nhau phụ tôi dàn trang.
– Trước nay anh và anh Vân vẫn dàn được kia mà ? – Xuyến thắc mắc.
– Hiện nay anh Vân đang phải soạn một số biểu mẫu thống kê cho công ty nên chỉ còn mình tôi lo phần này !
Cúc Hương và Thục lúc này đã xúm xít quanh Thiếu. Nghe nói Vân không còn phụ trách công việc xếp chữ, Cúc Hương thảng thốt buột miệng :
– Vậy anh Vân không còn ở đây nữa hả ?
– Thì vẫn ở đây chứ ở đâu ! – Thiếu nheo mắt cười cười đầy ngụ ý.
– Làm gì mà mày cuống lên thế !
Xuyến nguýt Cúc Hương. Nó định mở miệng trêu thêm một câu nữa nhưng sực nhớ Cúc Hương có thể phản công lại nó bất cứ lúc nào nên rốt cuộc nó đành nén lòng ngồi im
Thực ra lúc đó Cúc Hương chẳng còn bụng dạ nào để ý đến những lời chọc ghẹo của Xuyến. Khi nãy, tưởng Vân sắp chuyển khỏi phòng vi tính, nó nghe tim mình như bị ai bóp mạnh. Đến khi Thiếu lên tiếng cải chính, nó mới hoàn hồn. Chỉ trong một thoáng, lòng nó thoắt buồn thoắt vui, trồi lên hụp xuống hệt như xe tải đi qua ổ gà, lạ ghê!
Lắng nghe tiếng đập của trái tim vẫn còn “bình bịch” trong ngực mình, Cúc Hương vừa ngỡ ngàng lại vừa bẽn lẽn. Nó chẳng rõ tại sao dạo này nó thay đổi quá xá. Tự nhiên nó bỗng hóa thành một đứa đa cảm hệt như nhỏ Thục “mít ướt”, chẳng còn đâu vẻ oai phong kiêu hãnh của cô gái hệ PAL ngày nào.
Mà Vân, người nhỏ a-xít vào trái tim bằng sắt của nó, lúc nào cũng giữ bộ mặt phớt tỉnh Ăng-lê trông phát ghét! Với anh, bao giờ Cúc Hương cũng cảm thấy xa cách. Thật chả bù với sự thân mật quá đáng giữa Thiếu và Xuyến. Hai người này không biết “tâm sự” với nhau những gì mà lần nào nhìn qua, Cúc Hương cũng thấy họ thủ thỉ rù rì.
Vân lại khác. Anh ngồi tít đằng góc phòng, chẳng khác nào ngồi trên … sao Hỏa, Cúc Hương không biết làm sao bắt chuyện. Anh lại giữ ý giữ tứ chẳng buồn bén mảng lại chỗ Cúc Hương ngồi, trừ khi có “yêu cầu đặc biệt”.
Thấy vậy, Cúc Hương càng muốn “hành hạ” anh cho bõ tức. Nó cứ “Anh Vân ới ời” luôn miệng, dù chỉ để nhờ anh một chuyện nhỏ xíu. Buổi học Windows đầu tiên cũng vậy.
Hôm đó Thiếu trực tiếp hướng dẫn cho ba cô gái. Còn Vân vẫn ngồi cặm cụi đằng góp phòng trước chiếc máy của mình.
Thiếu vừa gõ lệnh Win vừa giảng giải:
– Windows là một môi trường hay là một hệ điều hành do hãng Microsoft sản xuất …
Thiếu càng cắt nghĩa, Cúc Hương càng rối mù. Nó rối rít :
– Thôi, thôi nói chừng đó là dư hiểu rồi ! Bây giờ anh nói cho tụi này nghe tại sao người ta gọi cái chương trình này là Windows đi!
Đúng lúc đó , cửa sổ Program manager xuất hiện trên màn hình. Thiếu chỉ tay lên khung chữ nhật mầu trắng :
– Cái khung này gọi là cửa sổ!
Xuyến ngồi cạnh Thiếu lâu nay, đã từng hiếu kỳ liếc xem anh dàn trang nên chẳng lạ gì cái “cửa sổ” đó . Chỉ có Thục và Cúc Hương là ngạc nhiên.
Cúc Hương trợn mắt :
– Trời đất cái khung này to đùng như cái cổng chợ Bến Thành mà dám gọi là “cửa sổ” hả ?
– Ta có thể làm cho nó nhỏ lại !
Vừa nói Thiếu vừa cầm lấy con chuột. Anh rê con trỏ tới góc cửa sổ, bấm nhẹ một cái. Khung cửa sổ lập tức thu nhỏ lại còn phân nửa. Anh bấm thêm một cái nữa, khung cửa sổ đóng hẳn lại và biến thành một hình tượng nhỏ bằng con tem nằm ở đáy màn hình.
Trong khi các cô gái đang còn ngạc nhiên, Thiếu bấm đúp hai cái lên hình tượng. Cửa sổ Program Manager lại mở ra.
– Hay quá hén ! – Thục buột miệng khen.
Thiếu mỉm cười :
– Windows đại khái là vậy. Đó là một hệ thống phần mềm tổng hợp được điều hành thông qua các cửa sổ.
Rồi anh chỉ tay vào hình tượng có chữ Aldus trên màn hình :
– Đây là cửa sổ để vào chương trình dàn trang Page Maker. Nhưng trước khi học tới phần này, các bạn cần phải học cách điều khiển thành thạo con chuột đã!
Theo lệnh của Thiếu, ba cô gái ai về chỗ nấy. Sau đó, Thiếu đi tới từng máy hướng dẫn các cô gái cách sử dụng thứ thiết bị lạ lẫm này.
Trong khi Xuyến và Thục ngồi chăm chỉ dượt tới dượt lui các thao tác thì Cúc Hương sau khi kéo con chuột chạy lòng vòng trên màn hình, bỗng ngoác miệng kêu lớn :
– Anh Vân ới ời !
– Gì vậy Cúc Hương ? – Vân quay sang.
– Anh lại đây tôi nhờ cái này chút !
Vân rời bàn bước lại:
– Gì ?
Cúc Hương gãi đầu:
– Anh chỉ tôi cách