
eo ngươi, cũng dẫn mấy người thân thủ tốt theo cùng.” Trần An Khánh mỉm cười nói, khó có khi nha đầu kia chịu nghe lời.“Tiểu Yến, ngày mai ngươi…ở cơ quan, uhm, chuyện này xong rồi thì ta gọi ngươi đến sau. Còn Bác Văn, ngươi dẫn người bọc đánh từ phía sau tại chỗ này. Lần này có nhiều cảnh lực lắm, ngươi dẫn đi 100 người, thấy được ko, chỗ bến tàu này. Trừ phi bọn họ nhảy xuống biển.”“Rõ.”“Chúng ta trước hết án binh bất động. Sau đó…”“Nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể khinh địch.”“Theo lời khai của lão Cửu, thì bọn chúng có súng, các ngươi cũng đều có súng, tin tưởng thuật bắn súng khá tốt, nhắm kĩ trước khi bắn.”“Còn nữa, các ngươi… Chú ý hợp tác. Điểm ấy thì ta không lo, trong khoảng thời gian này ta thấy mọi người hợp tác khá ăn ý, ta tin các ngươi có thể hiểu ý nhau từ cách ra dấu hiệu bằng tay và ánh mắt…Ngày mai ta cũng đi theo các ngươi, nên cứ yên tâm.”“Tổ trưởng ngươi rời núi a! Ta nghe nói đã nhiều năm ngươi không ra tay !”“Tổ trưởng ngươi theo giúp chúng ta sao? Hắc hắc, ta đã có thể vứt bỏ lo lắng rồi.” Mọi người nghe nói Trần An Khánh cùng hành động đều hưng phấn lên, để cho đại đội trưởng hình cảnh ra tay cũng không phải là chuyện dễ dàng.“Vụ án này liên quan đến vài tiền bối, ta muốn tự mình tóm được chúng, đây là ý chung của tổng cục cũng là ý nghĩ riêng của ta.” Nói đến đề tài nghiêm trọng này, tất cả đều trầm mặc, nhưng Trần An Khánh cảm giác được trong không khí tinh thần mọi người dần dần sôi sục hơn.“Tổ trưởng, yên tâm đi, chúng ta nhất định đồng tâm hiệp lực, vụ án này không phá được thì chúng ta không quay về!” Tần Tiểu Mặc cười, vỗ vỗ bả vai Trần An Khánh.“Đúng vậy, tổ trưởng, yên tâm đi.”“Ta tin tưởng các ngươi. Cố lên…” Trần An Khánh nhìn chung quanh một vòng các thành viên trong tổ chuyên án, ngữ khí kiên định nói. Hắn không biết nhiệm vụ lần này sẽ xuất hiện tình huống gì, có lẽ sau khi hoàn thành nhiệm vụ bọn hắn sẽ mất một cơ số ít người, nhưng vô luận kết quả thế nào, bọn hắn đều phải làm được, đây là trách nhiệm cũng là lựa chọn của toàn đội.Họp xong, Tần Tiểu Mặc liền chạy tới văn phòng Tần Kì. CHƯƠNG 61 (2)“Cữu cữu.”“Haizz, đến đây, ngày mai ra nhiệm vụ rồi, hiện tại thế nào.” Tần Kì ngẩng đầu, nhìn thấy cô cháu gái, vội vàng đứng lên kéo nàng lại, sau đó đưa chai nước có gas trên bàn cho nàng.“Có chút khẩn trương.”“Ta lớn rồi, ngươi như thế nào còn đưa cho ta đồ uống này a, ngươi cũng ít uống đi, không tốt cho sức khoẻ.” Tần Tiểu Mặc trả lại chai nước, rót cho mình một ly nước lọc.“Hắc, đây là lúc nào mà tới phiên ngươi dạy ta.”“Chuyện gì không đúng thì nói ra thôi, đây không phải là ngươi dạy ta sao.” Từ nhỏ, Tần Tiểu Mặc đã không có ba bên cạnh, nên cữu cữu liền giống như ba của nàng, quan hệ hai người rất tốt, có đôi khi Tần Tiểu Mặc nói chuyện còn không lớn không nhỏ.“Được được, nghe rồi cháu gái.”“Uhm.”“Cái này cho ngươi, bảo vật của riêng lão cữu ta, ngày mai ngươi cẩn thận một chút, bảo vệ tốt chính mình, vạn nhất mà xảy ra chuyện gì thì mẹ và anh trai ngươi lột da ta mất. Cho nên…không vì mình thì hãy vì ta và mẹ ngươi. Quên mất, không phải còn người yêu nữa sao, tình yêu của ngươi có lẽ cũng không muốn nhìn thấy ngươi một thân toàn là máu.” Tần Kì lấy một khẩu súng từ ngăn kéo ra, đưa cho Tần Tiểu Mặc.“Oh, nhìn tay súng này! Lão cữu! Ngươi là thần a, làm sao lại có thứ này.” Tần Tiểu Mặc cầm súng lên ước lượng, kinh hỉ nói. Đây chính là hàng tốt, không dễ có được, súng của các nàng không thể nào so cùng cấp bậc với cái này.“Hmm, đã nói là bảo vật rồi mà, cầm đi, có thể không cần dùng thì đừng dùng đến, còn nếu có chuyện khẩn cấp, liền lấy ra bảo vệ sinh mạng của mình.” Tần Kì vỗ vai Tần Tiểu Mặc.“Aizzz”“Lão cữu, thật sự là quá đẹp… làm xong nhiệm vụ liền cho ta đi.” Tần Tiểu Mặc ánh mắt sáng ngời, đây chính là thứ mà nàng luôn tha thiết ước mơ.“Cất giấu súng ống chính là phạm pháp .”“Bộ ngươi không phải là cất giấu riêng sao?”“Ta khác.” Tần Kì xem thường nói.“Được rồi, thanh tra đại nhân…” Tần Tiểu Mặc bĩu môi. Nhưng chỉ chốc lát sau lực chú ý lại bị hấp dẫn sang chuyện khác.“À, ta nghe nói… anh ngươi thất tình à, mẹ ngươi mấy ngày nay than thở .” Tần Kì hỏi.“Đúng vậy, ai kêu ảnh thầm mến người yêu của ta làm gì.” Trong giọng Tần Tiểu Mặc rất có điểm vui sướng khi người khác gặp hoạ.“Khá tốt, ngươi cũng không vừa, còn giành được người yêu trước cả anh ngươi. Chậc chậc…”“Lão cữu, xin chú ý ngôn từ, cái gì gọi là giành chứ, ta chính là quang minh chính đại theo đuổi tới tay , hơn nữa, phải nói là anh trai giành với ta mới đúng.” Tần Tiểu Mặc không thích nghe lời này, dựa vào cái gì mà nàng phải giành với anh mình chứ, rõ ràng là nàng thích chị Diệp trước, vả lại cả hai nàng đều có tình ý với nhau.“Đều cùng một ý thôi.”“Không giống nhau nha.”“Được rồi, là anh ngươi giành với ngươi, đúng là không trưởng thành.”“Nói vậy thì được.”“Là ảnh yêu đơn phương, còn tình yêu của ta vẫn yêu ta.” Tần Tiểu Mặc đắc ý nói.“Ngươi thì sao?”“Ta cũng yêu nàng.” Tần Tiểu Mặc bật thốt lên.“Chậc chậc, người trẻ tuổi thời nay…Haizz” Tần Kì hít một hơi, ngồi trở lại ghế làm việc của mình.“Mà l