
ão cữu, năm đó ngươi theo đuổi mợ cũng tốn không ít khí lực đi, mợ xinh đẹp như vậy, lại còn dáng cao gầy.” Mợ Tần Tiểu Mặc là một người phụ nữ xinh đẹp ôn nhu, tuy rằng bây giờ đã có tuổi, nhưng khí chất khác xa so với bạn cùng lứa tuổi. Có thể nói là đảm đang mọi việc.“Chuyện đương nhiên, theo đuổi một năm mới được, không dễ dàng.” CHƯƠNG 61 (3)“Quả thật, nhưng ngươi hiện tại cũng rực rỡ không kém, ôi chao là chánh thanh tra đó nha.”“Ai bảo ta có thực lực quá làm gì, không còn cách nào.”“Hehe, miễn cưỡng thừa nhận vậy.” Tần Tiểu Mặc cười cười, nói.“Nha đầu.” Tần Kì hô Tần Tiểu Mặc một tiếng.“Dạ?”“Ba của ngươi ngày hôm qua tới tìm ta .”“A.” Tần Tiểu Mặc không có giật mình , cúi đầu uống một hơi nước, lên tiếng đáp, sau đó cũng không nói gì.“Hai anh em các ngươi đúng là cố chấp từ nhỏ đến lớn, mẹ ngươi hận hắn thì còn có thể…nhưng hai đứa…dù có thế nào hắn cũng là cha của các ngươi.” Tần Kì khuyên nhủ.“Cữu cữu…” Tần Tiểu Mặc nhíu mày, hiển nhiên không muốn thảo luận vấn đề này, Tần Kì cũng nhìn ra.“Được rồi được rồi, chờ ngươi xong nhiệm vụ trở về thì nói sau. Còn chuyện tình cảm của ngươi nữa, hai chúng ta nói chuyện nghiêm túc một lần luôn.”“Lão cữu tốt nhất .” Tần Tiểu Mặc đứng lên ôm Tần Kì, có cữu cữu giúp đỡ mọi việc sẽ dễ dàng hơn, nhất là chuyện với chị Diệp.“Được, ngươi nhanh về nghỉ ngơi đi, trận chiến ngày mai không dễ dàng, đừng làm thất vọng đội trưởng cũng như cảnh phục trên người ngươi.”“Rõ. Mời thủ trưởng kiểm duyệt!” Tần Tiểu Mặc hành lễ chào Tần Kì, sau đó ra ngoài.Tần Kì nhìn bóng dáng Tần Tiểu Mặc hít một hơi. Nói không lo lắng là không thể nào, hắn thật sự rất lo lắng Tần Tiểu Mặc, nhưng cũng không thể cứ đặt nàng phía dưới mà bảo vệ, trưởng thành chính là việc bắt buộc của đời người.Trở lại ký túc xá, Tần Tiểu Mặc tắm rửa sạch sẽ, rồi mở máy tính video call với chị Diệp – người mà nàng mong nhớ ngày đêm, nói hơn hai tiếng, toàn lời ong bướm, cũng may trong phòng làm việc của Diệp Tử không có người nào khác, bằng không họ sẽ nổi da gà hết cả lên.“Ngủ chưa? Mai em còn nhiệm vụ mà.” Diệp Tử nói.“Mới 10 giờ thôi.” Tần Tiểu Mặc chu miệng, không muốn tắt máy, nàng còn chưa nhìn chị Diệp cho đủ.“Ngày mai em phải dậy sớm.” Diệp Tử nắm rõ hành tung của Tiểu Mặc trong lòng bàn tay, bao quát cả mấy giờ ngày mai nàng phải đi tập hợp, mấy giờ thì bắt đầu hành động.“Được rồi.” Tần Tiểu Mặc không cam lòng đáp ứng. Lời nói của người yêu thì không thể ngỗ nghịch, hơn nữa, chị Diệp cũng là vì quan tâm muốn tốt cho nàng.“Ừ, ngủ đi. Xong nhiệm vụ thì gọi điện thoại cho chị.” Diệp Tử dặn dò.“Uhmm”.“Sao còn không cúp?!” Tần Tiểu Mặc đáp ứng rồi còn chưa tắt cuộc gọi, Diệp Tử thắc mắc hỏi.“Phần thưởng trước khi ngủ.” Tần Tiểu Mặc chớp chớp mắt, nói ra.“Mmm…” Diệp Tử rất ngơ, nhìn quanh bốn phía một chút, rồi cách máy tính cho Tiểu Mặc một cái hôn gió. Hôn xong mới phát hiện mình đã làm ra chuyện ngu xuẩn gì, trong phòng làm gì có người nào chứ….“Thật là ngốc” Tần Tiểu Mặc cười hì hì nói.Diệp Tử nhíu nhíu mày, không nói gì.“Chị Diệp, chị thật đáng yêu…” Tần Tiểu Mặc nói đến đây, vẻ mặt rất ngu ngơ.“Tình yêu ơi, em yêu chị.” Nói xong, Tần Tiểu Mặc liền nhanh cúp máy.Cô bé này, lúc cần ngượng ngùng thì không thấy nàng có một tia ngượng ngùng nào, đến khi nói lời này cũng biết ngượng sao?! Diệp Tử cười lắc lắc đầu.Cô luôn có loại cảm giác bất an, nhiệm vụ này không xong thì trong lòng cô vẫn luôn không thể an tĩnh được. Ngày mai nữa thôi là tốt rồi, Tiểu Mặc hoàn thành xong nhiệm vụ, cô cũng không cần lo lắng đề phòng như vậy nữa.Nhưng để thoát khỏi cảm giác này, cô phải đánh đổi bằng lo lắng gấp N+1 lần suốt cả ngày mai.Tối hôm đó, trong mơ Tần Tiểu Mặc gặp được chị Diệp, mơ thấy chị Diệp đuổi theo, đột nhiên hiện ra trước mặt mình… CHƯƠNG 62Ngày hôm sau, 10 giờ Tần Tiểu Mặc liền tỉnh ngủ , bởi vì Trần An Khánh nói nhiệm vụ là buổi tối , muốn các nàng tập trung mười hai vạn phần tinh thần, cho nên trước lúc ra nhiệm vụ, các nàng muốn ngủ bao lâu cũng được, chỉ cần không ảnh hưởng công tác buổi tối. So với lớp trẻ hiện nay có thể ngủ một mạch đến 12 tiếng, thì Tần Tiểu Mặc được coi là ngoại tộc, ngủ say chưa bao giờ quá 8 tiếng, trên cơ bản theo đồng hồ sinh học đến giờ tỉnh liền tỉnh dậy.Sau khi thức, Tần Tiểu Mặc nằm thêm trên giường một chút rồi mới dậy làm bữa sáng kiêm bữa trưa. Bởi vì chỉ có mỗi mình ăn, cho nên cũng không làm quá phong phú, nấu mì bên trên có trứng và cà chua tuỳ tiện cho xong bữa.Tần Tiểu Mặc vừa bưng mì lên bàn, Diệp Tử đã gọi tới.“Alo, chị Diệp.”“Dậy rồi ?”“Uhm, mới vừa nấu ăn xong thì chị gọi tới.” Tần Tiểu Mặc cười tủm tỉm nói, sáng sớm nghe được thanh âm chị Diệp thật sự là chuyện làm tâm tình người ta vui sướng.“Ăn cái gì?”“Cà chua, trứng”.“Đơn giản như vậy?” Diệp Tử nhíu nhíu mày, nhìn mấy món ăn A Mai đưa tới trên bàn, đột nhiên có chút đau lòng giùm cho Tiểu Mặc, thời điểm nàng ở cùng mình, đều tận lực nấu nhiều món ngon phong phú cho mình thưởng thức, còn lúc có một mình, cái gì nàng cũng qua loa được, giỏi nhất chính là trứng chiên.“Ăn cũng ngon mà.” Tần Tiểu Mặc an ủi. Nàng b