Câu được con rùa vàng

Câu được con rùa vàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323391

Bình chọn: 9.5.00/10/339 lượt.

hụng mở spa là điều đương nhiên, vì ngay từ bé lúc còn đi học, ông bà của Tiểu Phụng đã than thở :” Hài, Tiểu Phụng nhà ta đi học thật uổng phí, cặp sách đựng mỹ phẩm còn nhiều hơn sách vở!”. Về sau chung cư cũ bị phá bỏ, mỗi người chuyển đi một nơi, lúc ấy không có điện thoại nên mất liên lạc với nhau. Thật không ngờ nhiều năm sau gặp lại, Tiêu Phụng lại mở spa và trở thành bà chủ thật. Tôi năm trên giường để làm mặt, Tiểu Phụng đích thân làm cho tôi, bảo tôi nên tỉa lông mày, uốn mi và thường xuyên đến làm mặt, rồi còn giới thiệu một loạt sản phẩm chăm sóc a cho tôi. Tôi len lén sờ vào túi, hình như tôi không mang nhiều tiền.

– Cậu làm việc ở đâu thế ?

– Tiểu Phụng vừa mátxaừa hỏi.

– Tớ làm việc ở công ty Dật Thiên, làm nhân viên theo dõi đơn hàng.

– Có bạn trai chưa?

– Có rồi, làm cùng công ty, chỉ có điều xuất thân hơi đặc biệt nên không tiện nói. À phải rồi, tên là Lâm Diệu.

– Xuất thân thế nào mà đặc biệt ?

– Sau này sẽ nói cho cậu biết, nói chung là gia đình cũng khá giả, ngoại hình cũng được!

– Tôi khoe khoang.

– Thế là cậu nhặt được vàng rồi còn gì! Khi nào dẫn đến đây cho tớ gặp mặt nhé!

– Lúc nào cũng Ok!

– Tôi chỉ mong lập tức dẫn Lâm Diệu đến đây để khoe khoang. Sau một hồi mátxa, cảm giác dễ chịu hơn nhiều. Tiểu Phụng khá tốt bụng, ngoài tiền mỹ phẩm ra thì không lấy tiền công làm mặt cho tôi. Tôi vui vẻ ra quầy tính tiền, phát hiện ra người nằm làm mặt ở giường bên cũng đi ra. Cô ta nhìn tôi rất kì quặc, trả tiền rồi đi thẳng.

– Người đó là ai thế ? Sao cứ nhìn tớ chằm chằm vậy ?

– Tôi ngạc nhiên hỏi.

– Là khách quen ở đây, ban nãy cậu lớn tiếng khoe khoang anh chàng của cậu, người ta chắc muốn xem xem rốt cục mặt mũi cậu ra sao ấy mà!

– Cô ta mà nhìn kiểu gì cũng sốc, cô ta làm sao xinh bằng tớ được!

– Tôi nói rất ngông cuồng.

– Đến bao giờ thì cậu mới biết khiêm tốn một chút hả?

– Tiểu Phụng lườm tôi một cái sắc lẻm. Tôi bật cười, người gặp chuyện vui mà, không muốn thật thà cũng không được. Tôi đang chuẩn bị đi gặp mẹ chồng, làm sao có thể không xinh đẹp cho được?

Tôi tìm được mấy đĩa kịch và tiểu phẩm ở trên mạng, cũng không biết nhà họ Ngũ đã có chưa, chẳng phải Mạc Lãnh nói bọn họ thích nghe kịch và xem tiểu phẩm sao, vì vậy tôi phải đầu tư cho thật tốt. Sau đó tôi lại một ít hoa quả, bắt xe đến nhà họ Ngũ. Trên đường đi, tâm trạng tôi vô cùng căng thẳng, trong đầu lặp đi lặp lại những câu đối đáp mà mình đã chuẩn bị sẵn. Ngẩng đầu nhìn khu đô thị dành cho người giàu này, nơi nào cũng thấy những biệt thự sang trọng, tòa này nối tiếp tòa kia, tôi thầm thở dài : Có tiền thật là thích! Rồi tôi nhấc máy gọi cho Mạc Lãnh, nói đã đến cổng nhà cô ấy rồi. Một lát sau có người làm ra mở cửa, tôi liền đi vào bên trong. Chủ tịch Ngũ và vợ đều đang ở nhà, Mạc Lãnh nhìn thấy tôi liền đứng dậy ra đón :

-Đây là lần đầu tiên cậu đến đây nhỉ! Tôi cười, đưa túi hoa quả cho người làm rồi đi đến trước mặt vợ chồng Chủ tịch Ngũ, mang mấy cái đĩa ra, cung kính đưa ra trước mặt họ và nói:

-Thưa chủ tịch, thưa phu nhân, cháu là bạn của Mạc Lãnh, cháu cũng là nhân viên của công ty nhà mình, cháu nghe Mạc Lãnh nói hai bác rất thích nghe kịch và xem tiểu phẩm…đây là chút quà mọn, mong hai bác nhận cho ạ! Bà Ngũ vui vẻ nhận lấy:

-Đến chơi là được rồi, còn khách sáo mang quà cáp đến nữa, cứ gọi là chú với dì được rồi! Đều là bạn bè của con cái, cần gì phải xưng hô khách sáo vậy! Tôi lại cười, trong đầu con nhớ như in lời dặn của “ Kẻ Trộm” : nhất định phải cười! Chủ tịch Ngũ thấy tôi đến cũng vui lắm, quan tâm hỏi han tôi làm việc có vật vả không, tôi đương nhiên nói không vất vả, công ty còn ấm áp hơn cả ở nhà, nói rồi tôi lại bật cười.

-Con bé này thật khéo ăn khéo nói!

– Bà Ngũ vui vẻ xoa đầu tôi.

– Mẹ à, mẹ còn chưa nhìn thấy tài năng của Lâm Sảng đấy, cậu ấy nói chuyện

đến người chết cũng phải sống lại ấy chứ. Khách hàng của công ty cứ vào tay Lâm Sảng, cho dù có nóng nảy thế nào cũng bị cậu ấy chọc cho phải cười!

– Mạc Lãnh thao thao bất tuyệt, vẻ mặt ánh lên sự sùng bái. Tôi cảm thấy vô cùng cảm kích, Mạc Lãnh à, thường ngày tớ quý mến cậu quả không uổng!

– Hả? Thế sao ? Ha ha ha!

– bật cười.

– Đâu có, đâu có ạ, đều là nhờ tiếng tăm của công ty mình cả, cháu chỉ sống nhờ vào hào quang của công ty nhà mình thôi ạ!

– Tôi khiêm tốn đáp.

– Lâm Sảng, chúng ta lên gác đi, đừng làm phiền bố mẹ tớ nghe kịch!

– Mạc Lãnh kéo tay tôi.

– Thế này….

– Tôi còn chưa xong việc, lên gác làm gì chứ?

– Không phiền đâu, con bé này thật khéo nói chuyện, tí nữa ăn cơm mẹ gọi hai đứa nhé!

– Tôi biết ngay mà, ai gặp tôi mà chẳng quý. Tôi ngoảnh đầu lại gửi đến họ một nụ cười ngọt ngào. Vào đến phòng ngủ của Mạc Lãnh tôi mới thoải mái được đôi chút, các thớ thịt trên mặt giờ mới bắt đầu giãn ra. Trận thứ nhất : thắng lợi nhỏ.

– Lâm Sảng, sau này cậu nhất định thật sự phải dành thời gian rảnh rỗi đến thăm tớ rồi, bố mẹ tớ biết tớ có rồi, không cho tớ ra ngoài đi lại, đi đâu cũng phải có người đi cùng, chồng tớ lại đi công tác, tớ đang chán chết đây!

– Mạc Lãnh đưa tay lên xoa xoa cái bụng mình.


Old school Easter eggs.