Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327993

Bình chọn: 9.5.00/10/799 lượt.

Nếu được trở lại mười ba năm trước , nếu để cho tôi thấy được bản thân mình ngày hôm nay , tôi nhất định sẽ không cứu cô . . . . Nếu trở lại hai mươi chín năm trước , tôi có thể chọn lựa được ai làm cha làm mẹ tôi , tôi nhất định sẽ không chọn hai người các ngươi. . . . . . Tuyệt đối sẽ không!”

Lời này vừa nói ra , lòng của Hạ Thủy Ngưng trong nháy mắt vỡ ra thành từng mảnh nhỏ , cả người tuyệt vọng ngồi bệt dưới đất, hai mắt trở nên ngây ngốc , nước mắt vẫn tiếp tục không ngừng rơi xuống , mà Bách Vân Sơn cùng Bách Mạc Lệ nghe hắn nói , trong nháy mắt giống như sét vừa đánh trúng hai người bọn họ vậy, làm cho thân già của bọn họ càng thêm thảm hại không chịu nổi.

“Hiên nhi. . . . . Hiên nhi. . . . .” Bách Mạc Lệ lần nữa nhẹ giọng gọi hắn, hai chân từ từ bước về phía hắn , muốn chạm vào hắn, muốn bắt lấy hắn, rất muốn nói cho hắn biết, bà cũng không phải người mẹ như vậy .

Nhưng Bách Hiên đột nhiên xoay người , sải bước đi về phía cửa phòng , sau đó mở cửa phòng ra, đưa lưng về phía bọn họ , cố gắng kìm nén những giọt nước mắt sắp sửa rơi xuống , kiên quyết mà nói “Các người đã đưa tôi vào con đường chết , như vậy. . . . Hãy để chúng ta cùng đồng quy vu tận đi !”

Hắn bỏ lại những lời này, liền bước ra khỏi phòng , nặng nề đóng cửa phòng lại.

“Phanh ——” một tiếng , rung động cả phòng , khiến cho thân thể ba người bên trong phòng không khỏi chấn động.

Chuyện này sao lại biến thành như vậy chứ ? Sao lại trở nên như vậy ?

Đồng quy vu tận?

Lời như thế hắn có thể nói ra sao , hắn còn là Bách Hiên dịu dàng hiếu thuận của bọn họ sao?

Thay đổi. . . . . .

Tất cả đều đã thay đổi . . . . . .

Mà đầu sỏ khiến cho hắn biến thành như vậy . . . . . Lại là ba người mà hắn thích nhất .

※※※

Gần tối

Biệt thự Mặc gia Mặc Tử Hàn cả một ngày làm việc không ăn không uống , vất vả lắm mới dành ra hai tiếng đồng hồ, lập tức lái xe trở về nhà, chỉ vì muốn gặp một người .

Nhưng thời điểm hắn mới vừa chạy vào cửa chính biệt thự cửa chính, hắn đột nhiên trông thấy Hỏa Diễm đang vội vã đi tới , cung kính cúi đầu chào “Điện hạ!”

“Thế nào? Có chuyện gì sao?” Mặc Tử Hàn hỏi.

“Kim Hâm đã tỉnh, hắn có lời muốn nói với ngài !”

CHƯƠNG 262: BÁCH HIÊN CÔ ĐƠN, SỐNG TRONG HỒI ỨC

Kim Hâm?

Mặc Tử Hàn hơi nhăn đầu lông mày, nghĩ ngợi!

Vốn là trừng phạt hắn mười ngày, nhưng vì Hỏa Diễm và Thổ Nghiêu không thể chịu đựng đến mười ngày, một người tám ngày, một người sáu ngày, hai người còn thiếu sáu ngày, mà chủ mưu là Kim Hâm, cho nên hắn liền đem chịu thêm số ngày thiếu của hai người bọn họ. Tổng cộng ở trong địa lao 16 ngày, hôm nay vừa vặn là ngày được thả. Không nghĩ tới năng lực chịu đựng hắn mạnh như vậy, nhanh như vậy đã tỉnh.

“Được rồi, dẫn ta đi gặp hắn!” Hắn lạnh lùng mở miệng.

“Dạ!” Hỏa Diễm lĩnh mệnh, lập tức xoay người tới phòng ngủ Kim Hâm.

. . . . . .

Bên trong phòng

Hỏa Diễm không gõ cửa, trực tiếp đem cửa phòng mở ra, Mặc Tử Hàn sải bước đi vào trong phòng, đứng bên giường, nhìn Kim Hâm nằm trên giường, mặt tiều tụy, giống như đã tử vong.

“Điện. . . . . . Điện hạ!” Kim Hâm khàn khàn mở miệng, khẽ ngọa nguậy thân thể xụi lơ, muốn đứng dậy.

Chân mày Mặc Tử Hàn không khỏi hơi nhăn lại, sau đó lạnh lùng nói, “Được rồi, cậu nằm đi, đừng động! Nói đi. . . . . . cậu muốn nói gì với ta?”

“Tối hôm qua. . . . . . Đại thiếu gia mang Phương tiểu thư tới địa lao!” Hắn mở đôi môi khô nứt, gian nan mở miệng.

“Ta biết rồi!” Tối hôm qua hắn về rất khuya, vừa trở lại nghe còi báo động của đại lao, sau đó mấy người trông chừng địa lao liền vội vã chạy đến trước mặt hắn, đem sự tình báo cáo.

“Tôi còn. . . . . . Nghe được đối thoại của bọn họ!” Mặc dù lúc ấy hắn nửa tỉnh nửa mê, ý thức không rõ ràng, nhưng khi tiêm dược liệu, đau đớn để hắn nháy mắt thanh tỉnh, đồng thời cũng nghe bọn họ nói chuyện.

“A? Cậu nghe được cái gì?” Mặc Tử Hàn hỏi.

“Tôi nghe đến. . . . . . Bọn họ nói. . . . . . Người kia!” Kim Hâm đứt quãng nói, hô hấp đột nhiên thay đổi dồn dập.

Người kia?

“Người kia là ai vậy?” Hắn lại hỏi.

“Bọn họ không nói, nhưng là. . . . . . Ta nghe Đại thiếu gia. . . . . . Hắn nói với Phương tiểu thư, người kia đã chết, là hắn tận mắt thấy , cho nên tôi nghĩ. . . . . .” Hắn muốn nói lại thôi, hô hấp càng ngày càng gấp rút.

Chết?

Tận mắt thấy?

Chẳng lẽ là hắn?

Quả nhiên người cô muốn tìm là hắn sao?

Mặc Tử Hàn khóe miệng đột nhiên tà tứ nâng lên, xem ra thân phận Phương Lam thật không đơn giản, lại muốn tìm người kia, thật là tức cười.

“Bọn họ còn nói cái gì?” Hắn hỏi nữa.

Kim Hâm lắc đầu một cái, nói, “Không có!”

“Rất tốt!” Mặc Tử Hàn tán thưởng, bởi vì những lời này mà hắn có thể xác định, người Phương Lam muốn tìm nhất định là hắn, chính là hắn, Mặc Thâm Dạ tận mắt thấy người của hắn chết, mà lời nói của Mặc Thâm Dạ hắn cũng sẽ tin, cho nên bắt đầu từ hôm nay, Phương Lam sẽ không trở lại tìm hắn gây phiền phức.

“Ngươi tốt nhất tu dưỡng đi, nhanh khoẻ lại, ta còn rất nhiều chuyện muốn ngươi giúp ta xử lý, chỉ là chuyện này các ngươi đều phải nhớ kỹ cho ta, không cần tự ý làm chủ, chỉ có thể nghe theo mệnh lện


80s toys - Atari. I still have