XtGem Forum catalog
Chàng trai năm ấy

Chàng trai năm ấy

Tác giả: Tuyết Ảnh Sương Hồn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325413

Bình chọn: 8.00/10/541 lượt.

i ngày, mở đầu luôn là việc các thành viên của các đội khởi động chạy bốn vòng, một nghìn sáu trăm mét quanh sân vận động của trường để làm nóng người, giúp thả lỏng cơ thể, làm dãn gân cốt, sau đó mới quay về các đội để luyện tập.

Đối với An Nhiên, chạy một nghìn sáu trăm mét chính là việc khiến cô đau khổ nhất, lần nào chạy cũng sống dở chết dở. Bạc Hà mạnh hơn cô ấy nhiều, là một trong số rất ít nữ sinh có thể bắt kịp bước chạy của nam sinh. Ngày nào Bạc Hà cũng được giáo viên thể dục khen ngợi, còn động viện cô hãy gia nhập vào đội điền kinh của trường.

Bạc Hà lắc đầu, một trái tim không thể đặt hai nơi, tinh thần và sức lực của cô chủ yếu vẫn dành cho hội họa, đây là vì vinh dự của lớp trong hội thao trường nên tạm thời tham gia thôi. Giáo viên thể dục rất tiếc nuối, nói một hạt giống điền kinh rất tốt mà lại không được ươm mầm.

Vì cùng trong đội điền kinh nên Bạc Hà dần dần thân với Quách Ích, dù sao cũng là bạn cùng lớp. Tốc độ phi thân như gió trên đường chạy của cậu khiến cô kinh ngạc, phải thốt lên thán phục. Thêm vào đó khi cô luyện tập, giáo viên thể dục luôn bảo Quách Ích đến hướng dẫn cho cô những kỹ thuật của môn điền kinh. Qua lại nhiều lần, bọn họ tự nhiên thỏa mái nói chuyện, cười đùa.

An Nhiên có tên trong danh sách đội điền kinh nhưng thân lại thiết với thành viên đội nhảy sao. Chẳng mấy chốc đến giáo viên thể dục cũng biết mục đích tham gia tập luyện của cô là vì cái khác, luyện tập trên đường chạy chỉ là để đối phó thôi, đội nhảy sào bên kia vừa bắt đầu luyện tập thì ngay lập tức không thấy bóng dáng cô đâu nữa. Theo lý mà nói, biểu hiện của cô như thế thì phải rút khỏi đội, nhưng vì dáng vẻ của cô đáng yêu, tính tình lanh lợi, miệng lưỡi ngọt xớt, dễ dàng dỗ dành giáo viên thể dục mắt nhắm mắt mở, giơ cao đánh khẽ để mặc cô trà trộn ở đây.

Thực ra nữ sinh, người ở đây nhưng tâm trí ở chỗ khác đâu phải chỉ có một mình An Nhiên, chẳng qua là cô ấy ít kiêng dè nhất, thể hiện ra rõ ràng nhất mà thôi.

Trên sân vận động, nhảy sào là một môn thể thao khá hấp dẫn và tính thưởng thức cao, bởi vì nó thể hiện được giới hạn cao nhất về thể lực, sự linh hoạt của hình thể, đồng thời còn mang sắc màu tự do bay lượn riêng có. Cho nên hằng ngày khi tập luyện, tổ nhảy sào đều thu hút rất nhiều người quay lại xem. Đặc biệt là mỗi lần đến lượt Tịch Duệ Nam nhảy, ánh mắt tự tin, động tác đẹp đẽ của cậu ta khiến các nữ sinh ở những đội khác đang luyện tập luôn bất giác không tự chủ được mà dừng lại nhìn sang phía đó.

Trên sân tập, Tịch Duệ Nam mặc quần đùi, áo ba lỗ thể thao màu xanh da trời.

Nam sinh thích thể thao đều có vóc dàng cao thẳng. Cậu cũng không ngoại lệ, dáng người thẳng tắp giống như thân cây bạch dương.

Khi Tịch Duệ Nam học tiểu học đã được giáo viên thể dục phát hiện ra cậu có tài năng thiên phú ở môn nhảy sào, bèn dốc sức đào tạo, bồi dưỡng. Cậu hoát bát, hiếu động, cũng nhanh chóng say mê môn thể thao rất có sức mê hoặc này, dưới sự chỉ dẫn của giáo viên, cậu luyện tập lên tay, càng nhảy càng đẹp.

Cậu đặc biệt thích cảm giác sau khi nhảy, thấy mình giống như một chú chim lao lên bầu trời. Tay nắm lấy cây sào, chạy hết tốc lực, gắng sức bật lên, từ mặt đất hướng lên bầu trời, vào thời khắc bay lên điểm cao nhất, cả cơ thể giống như một chú chim ưng tự do tự tại sải cánh trên không trung bao la.

Tuy chỉ trong nháy mắt, nhưng nháy mắt đó, cậu cảm thấy mình như sắp chạm tới bầu trời.

Bầu trời xanh như gần trong gang tấc, nâng tay lên là có thể chạm vào một đám mây.

Mỗi lần Tịch Duệ Nam nhảy đều nhận được rất nhiều tiếng vỗ tay cổ vũ và khen ngợi. Đặc biệt là An Nhiên, không lần nào là không vỗ đến đỏ lựng cả hai tay, còn cao giọng hô lên: “Giỏi quá, giỏi quá! Tịch Duệ Nam, cậu thực sự quá tuyệt vời!”

Chỉ có điều, dù cô ấy cổ vũ, khen ngợi thế nào, Tịch Duệ Nam cũng không nhìn về phía cô ấy một lần, không những thế nét mặt cậu còn lộ vẻ khó chịu, quay đầu bỏ đi, tâm trạng của cậu hiện giờ không tốt vì đang chiến tranh lạnh với bố mình.

An Nhiên không chút nản lòng, cô đuổi theo Tịch Duệ Nam như đuổi theo minh tinh, dường như mỗi ngày được nhìn thấy cậu chính là điều vô cùng hạnh phúc.

Có một lần, Bạc Hà cũng bị An Nhiên kéo đến gần xem Tịch Duệ Nam nhảy sào. Lúc nhìn cậu bay qua thanh xà cao bằng một động tác hoàn mỹ, gọn gàng, trong lòng cô vô cùng thán phục, nhưng vì ấn tượng với Tịch Duệ Nam không tốt nên ngoài miệng cô vẫn không thừa nhận. “Cũng tạm được.”

“Có nhầm hay không vậy? Dáng vẻ như thế này mà chỉ là “cũng tạm được” thôi à, đó thực sự là đệ nhất thiên hạ đấy!” Trong mắt An Nhiên, lúc Tịch Duệ Nam nhảy sào, động tác trông vừa nguy hiểm lại tuyệt đẹp đó là không ai có thể sánh bằng.

Quách Ích lại nói, trước đây ở khối cấp hai của Thanh Châu nhất trung có một nam sinh viên tên là Châu Thiên Nghị nhảy sào không hề thua kém Tịch Duệ Nam, năm lớp tám từng đánh bại Tịch Duệ Nam để giành chức quán quân bộ môn nhảy sào trong hội thao mùa xuân, đáng tiếc năm lớp chín trong hội thao mùa thu quan trọng đó lại bị Tịch Duệ Nam vượt qua và chiếm thế thượng phong, không bảo vệ đ