Old school Swatch Watches
Chín tuổi tiểu yêu hậu

Chín tuổi tiểu yêu hậu

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3217975

Bình chọn: 8.5.00/10/1797 lượt.

Ra nữ tử này là người của Thượng Quan Hiên, tiểu tử này đến đây lại còn không quên đem theo nữ nhân, không hổ là Bắc Bang đế.

“Tham kiến Vương gia.” Bạch Mị Nương hướng tới Thượng Quan Hiên cúi người, sau cũng hành lễ với Dạ Thanh Minh và quốc quân Hổ Khiếu quốc.

“Mị Nhi, nàng sao lại ở đây? Theo dõi bổn vương?” Trên gương mặt của Thượng Quan Hiên không lộ chút biểu cảm, chỉ lạnh lùng nhìn nàng. Xem ra là hắn đã quá sủng nàng, để cho nàng muốn làm gì thì làm rồi, cư nhiên dám theo dõi hắn.

Theo dõi? Dạ Thanh Minh và Hổ Khiếu quốc quân lại nhìn nhau, ra là nữ tử này không phải do thượng Quan Hiên mang đến.

Bốn mắt đánh giá Bạch Mị Nương, nhìn không ra nữ tử quyến rũ có vẻ yếu ớt này lá gan thật không nhỏ. Bất quá nàng có mục đích gì? Hai người nhìn nàng chăm chú, ánh mắt toát lên vẻ nguy hiểm.

“Vương gia, bớt giận.” Bạch Mị Nương lại hơi cúi người, “Thiếp thân là do ngẫu nhiên thấy thư mà vương gia để lại mới biết Vương gia đến đây. Nhưng mà thiếp thân đến đây cũng có một chuyện rất quan trọng, cùng hai vị vương gia đây cũng có liên quan.” Nói xong, nàng nhìn về hai người kia.

“hả?” Hai người nhíu mi, “Liên quan gì đến bọn ta?”

“Trước giới thiệu một người cho các ngài biết.” Bạch Mị nương vẫy vẫy tay với người cùng đi bên cạnh.

Nữ tử đằng sau bước lên phía trước, cũng hành lễ với ba người. Kéo mảnh sa mỏng che mặt, lộ ra gương mặt xinh đẹp, nàng là Khương Uyển Uyển.

“Tiểu nữ Khương Uyển Uyển bái kiến ba vị Vương gia.”

“Ngươi là?” Ba người hai mặt nhìn nhau, Bạch Mị Nương này muốn làm gì vậy?

“Ba vị Vương gia không phải muốn đối phó với Thiên Diệu hoàng triều sao? Tiểu nữ có một kế muốn cùng bàn bạc với ba vị.” Khương Uyển Uyển cười yếu ớt, ánh mắt lại hiện lên ngoan độc. Từ sau khi nàng bị đuổi ra khỏi cung, bảy năm qua vẫn nuôi hận trong lòng, sau đó nàng yêu một người, trùng hợp lại là con rể của lâm Kế Tục, bị giết chết cách đây không lâu lắm, nỗi hận trong lòng càng sâu. Nàng muốn tìm Lãnh Loan Loan báo thù, trong một lần nàng trùng hợp gặp bạch Mị Nương. Bạch Mị nương cũng không biết trước đây bị tống vào Lãnh cung là do Khương Uyển Uyển hãm hại, vì thế Khương Uyển Uyển đem hết mọi chuyện đổ lên đầu Lãnh Loan Loan, khiến cho Bạch Mị nương cũng mang nỗi hận thù giống nàng. Các nàng quyết định lợi dụng thế lực ba nước báo thù Lãnh Loan Loan và cả Thiên Diệu.

“Mời nói.” Ba người mặc kệ thân phận của nữ tử này, hứng thú với kế sách hơn.

“Thiên Diệu hoàng hậu.” Khương Uyển Uyển híp mắt nguy hiểm. “Nàng chính là nhược điểm của Thiên Diệu hoàng đế. Nếu nàng xảy rac huyện, hoàng đế cũng sẽ không để ý triều chính, đến lúc đo các ngài muốn phục quốc cũng dễ dàng hơn.”

Q.2 – Chương 101: Nửa Đường Gặp Phục Kích

“Cái gì? Thần, con phải đi?”

Minh Y Nhu nửa dựa đầu vào giường, nhìn Dạ Thần không tự chủ được kêu lên. Khuôn mặt trắng nhợt vì kích động mà nhiễm hồng, hai gò má như hai áng mây tía đỏ. Đôi mắt sáng như ngọc lưu ly chớp chớp lộ ra ánh nhìn khó tin, đưa tay định đứng dậy.

“Nhu Nhi, cẩn thận thân thể của nàng.” Anh Diệp Vũ đang ngồi bên giường thấy vậy liền nhanh chóng đưa tay đỡ Minh Y Nhu. Đôi mắt tím nhìn về phía Dạ Thần, có chút thất vọng.

“Thần nhi, sức khỏe mẫu hậu con vừa mới khá lên một chút, sao con lại có thể rời đi?”

Dạ Thần nhìn hai người, ánh mắt hiện lên vẻ áy náy. Nhưng vì Loan Loan, hắn không thể không rời đi.

“Phụ hoàng, mẫu hậu, nhi thần bất hiếu nhưng không thể không đi được, sau này con sẽ thường xuyên trở về thăm hai người.” Tuy rằng hắn không thể vĩnh viễn ở cạnh họ, làm trọn đạo hiếu nhưng hắn có thể trở về thăm mà.

“Con nhất định phải đi sao?” Đôi mắt của Minh Y Nhu đã doanh lệ. Nàng đã vất vả lắm mới có thể đem đứa con thất lạc hai mươi mấy năm trở về, vậy mà mới được mấy ngày liền muốn rời đi. Làm sao nàng có thể không thương tâm được?

“Mẫu hậu, thực xin lỗi.” Dạ Thần cúi đầu. Dù áy náy nhưng vẫn kiên định.

“Con đi cùng Hoàng Hậu?” Anh Diệp Vũ đột nhiên nâng mắt nhìn Dạ Thần, hỏi. Ánh nhìn luôn luôn ôn hòa nay lại lộ ra mấy phần sắc bén.

“Vâng.” Dạ Thần gật đầu.

Anh Diệp Vũ nhìn hắn, có chút đăm chiêu, thật lâu sau mới mở miệng nói: “Thần nhi, con thích nàng?” Tuy rằng Thiên Diệu Hoàng Hậu đúng thật xinh đẹp như tiên giáng trần, khí chất cũng không giống kẻ tầm thường, nhưng dù sao thì nàng cũng đã có phu quân, lại là Hoàng Hậu một nước. Tình cảm của Thần nhi chỉ sợ là không có kết quả.

“Phải.” Dạ Thần không chút nào che giấu tình cảm của mình đối với Lãnh Loan Loan, bình thản nhìn Anh Diệp Vũ.

“Thần nhi, con, con sao lại…?” Minh Y Nhu vừa nghe, có chút lo lắng. Con sao lại hồ đồ như vậy, thích một người chắc chắn không thể như vậy….

“Hoàng Hậu đã an bề gia thất.” Ánh mắt trong suốt nhìn hắn, không chỉ lo lắng, thất vọng, thương tâm, bây giờ nàng còn sợ bởi vì tình cảm của mình mà Thần nhi sẽ thương tích đầy mình.

“Nhi thần biết.” Dạ Thần trả lời, thái độ vẫn vô cùng kiên quyết.

“Aizz, ngươi đứa nhỏ này…” Minh Y Nhu vừa thương vừa tức. Sao đứa nhỏ này lại quật cường như vậy chứ….

Ba ngày sau, vợ chồng Minh Y Nhu, Anh Diệp Vũ cùng Anh Diệp Tường, An