Snack's 1967
Chrollo, em chỉ là một người bình thường

Chrollo, em chỉ là một người bình thường

Tác giả: Mạn Không

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325291

Bình chọn: 7.5.00/10/529 lượt.

i tên không bình thường này vào phòng tạm giam đi, kỳ thật mỗi người trong băng Ryodan đều là loại hình giống Feitan phải không, động một cái là dọa hủy xương cốt róc thịt người ta.

“Chúng tôi đã tách ra ngay từ đầu rồi, cho nên tôi không rõ ràng lắm, cậu không tìm thấy có lẽ là bởi vì bang chủ không ở trên đảo cũng không chừng.” Tôi nâng tầm mắt lên, nhìn nửa ánh trăng ló ra sau đám mây trên đỉnh đầu, tận lực không cho tầm mắt mình di chuyển xuống. Đối với đàn ông bôi phấn son đậm nét này, tôi vẫn hơi khó thích ứng nổi. Rõ ràng là gương mặt dễ nhìn mà lại bôi thành như vậy, làm vậy chẳng phải khiến người xung quanh khó chịu sao. May mà Lance ngoài sở thích mặc áo bành tô viền lông có họa tiết chữ thập kia ra, hắn cũng không có ham thích quỷ dị gì về trang phục cả. Không biết là gia đình nào lại có đứa trẻ như Hisoka, có thể nuôi thành dáng vẻ này thì cũng là một công trình lớn.

“Ha ha, tên đó rất giảo hoạt, khiến tôi bắt kiểu gì cũng không bắt được. Bang chủ quả nhiên là bang chủ sao, tôi vào băng Ryodan lâu như vậy rồi cũng không thấy hắn thực sự xuất hiện, cái tên không có nhược điểm như hắn mới là kẻ mà tôi khát vọng.” Lúc bình luận về bang chủ nhà bọn họ, Hisoka yên tĩnh đến mức quỷ dị, tay không run, mắt cũng không chớp, biểu cảm cũng rất bình thường. Có thể là khi phân tích người nào đó, hắn sẽ tự động tiến vào trạng thái bình tĩnh tương đối khách quan.

Lời khen ngợi này khiến tôi không hiểu sao lại thấy chột dạ thay cái người được khen ngợi kia, nếu để Hisoka nhìn thấy bang chủ đại nhân ngủ nướng kén ăn vô lại, khẳng định hắn sẽ không đánh giá khách quan như thế này. Nếu tưởng tượng hắn quá hoàn mỹ thì cuối cùng nhất định bạn sẽ thất bại rất thảm. Nói đến cùng thì hắn chỉ là một tên đầu lĩnh lưu manh tùy hứng, chỉ thích xem kịch vui mà thôi.

“Hisoka, cậu muốn làm bang chủ sao?” Tôi hỏi xong, trông mong nhìn hắn, muốn tìm đầu con nhện quyết đấu đến thế là để xử lý thủ lĩnh rồi lên chức à?

“Làm bang chủ?” Hisoka hơi ngân giọng lên một chút, sau đó áp lực giọng nói hừ hừ cười, tiếng cười khinh thường đầy hàm xúc khiến người ta khó chịu. Hắn vươn tay ra không trung, kẹp một lá bài Tú Lơ Khơ, bản lĩnh bịa đặt như được dày công tôi luyện. “Cái vị trí nhàm chán đó, ngoài Chrollo ra, hẳn là chẳng có mấy ai muốn làm.”

Lance, chừng nào thì anh mới có giác ngộ như Hisoka vậy, làm bang chủ kỳ thật rất nhàm chán, làm chuyện nhàm chán như vậy chi bằng về nhà giúp em quản lý trang trại hoa đi.

Tôi phát hiện tinh thần Hisoka không quá ổn định, lúc thì bang chủ lúc thì Chrollo. Hơn nữa thờ ơ đối với băng Ryodan cũng thờ ơ lộ hết ra ở trước mặt tôi, không lẽ hắn tới tìm tôi để xổ hết ra, sau đó oán giận xong rồi sẽ kéo tôi đi chôn sống rồi tiếp tục cuộc sống ẩn núp của hắn?

Hisoka kẹp lá bài kia ở giữa ngón tay, vẻ mặt bình thường mở miệng “Lúc đầu, tôi nghĩ là cô có năng lực đặc thù gì đó, nhưng khi cô sắp chết, cũng không thấy cô biểu hiện ra, cho nên tôi có thể kết luận cô vốn chính là một cái phế vật không? Ngoài việc làm sủng vật của bang chủ băng Ryodan ra, cô không hề có giá trị.”

Đúng là một sự đánh giá gọn gàng dứt khoát, tôi không chút biểu cảm nhìn ánh trăng, người trẻ tuổi hiện giờ làm sao vậy? Học lễ phép thất bại thì thôi, ngay cả đạo đức ở miệng cũng không có. Hơn nữa cái gì mà sủng vật chứ, bình thường đều là tôi nuôi tên đội trưởng đại nhân hoàn mỹ cường đại của các cậu đấy.

Tôi phát hiện tôi và Hisoka không có gì có thể nói, quan niệm về giá trị bất đồng, không có tiếng nói chung, cho dù tôi cho rằng cuộc sống của mình rất có ý nghĩa có giá trị, nhưng ở trong mắt loại người như Hisoka, tôi vẫn giống như phế vật.

“Thật là kỳ quái, cô có thể đứng trong băng Ryodan thì hẳn là có chỗ hữu dụng, tên Chrollo kia tuyệt đối không cho phép phế vật ở lại trong băng. Nhưng chuyện này không liên quan đến tôi, xem ra có rất nhiều chuyện, cô cũng không rõ.” Hisoka có chút đáng tiếc nói, thất vọng gần như không có biểu cảm gì, hắn cũng rõ là không tra được chuyện bang chủ ở đâu từ tôi.

Đương nhiên tôi cũng lười nói cho hắn là cái băng Ryodan kia không có quan hệ gì với tôi, tôi chỉ là một người qua đường thôi.

“Có vẻ như cô cũng không tò mò chuyện vì sao tôi muốn tìm bang chủ.” bản lĩnh tự quyết định của Hisoka cũng vô địch, những tên như hắn chỉ thích làm theo ý mình, cho dù hắn có gây ra chiến tranh căng thẳng, hắn cũng sẽ cảm thấy mình tốt bụng đến mức cho rằng đèn chiếu vĩnh viễn chỉ có thể đuổi theo hắn.

Người như thế mà làm nghề diễn viên, thì chắc sẽ cực kỳ nổi tiếng.

Tôi miễn cưỡng có lệ nói “Cậu là thành viên, muốn tìm bang chủ là đương nhiên.” Lance, rốt cuộc anh đã làm chuyện gì khiến Hisoka chỉ ước gì biến thành băng dính vạn năng dính lấy anh thế? Bị người như vậy bám lấy, tôi cực kỳ hoảng sợ.

Tôi và Hisoka lại tẻ ngắt, luôn cảm thấy hai người đứng gần nhau như vậy, không khí sẽ mãi cứng ngắc. Đây mới là hiện tượng bình thường, ai đối mặt với người xa lạ thì cũng sẽ như thế thôi.

Ai gặp Hisoka là biét hắn không có thần kinh xấu hổ, ngón tay hắn linh hoạt vừa cử động là có vài lá bài Tú