The Soda Pop
Chrollo, em chỉ là một người bình thường

Chrollo, em chỉ là một người bình thường

Tác giả: Mạn Không

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325275

Bình chọn: 8.00/10/527 lượt.

Lơ Khơ xuất hiện, tay mở ra lại nắm lại, kỹ xảo hoa lệ linh hoạt như nước chảy thành sông.

Đêm nay thật dài, chẳng lẽ hắn muốn biểu diễn lá bài Tú Lơ Khơ cho người ta xem để giết thời gian? Nhưng so với sự hưng phấn lúc đầu, hiện giờ hắn lại suy sút bình tĩnh đáng sợ, như là không có chuyện gì có thể khiến hắn hứng thú vậy. Tuy rằng hắn thường xuyên không bình thường, nhưng những lúc tất yếu thì hắn vẫn nhanh chóng điều chỉnh được cảm xúc.

“Trước lúc bang chủ Chrollo rời thuyền, hắn đã nói với mọi thí sinh trên thuyền là nếu một tuần sau hắn lên thuyền, ngoài cô ra, thấy ai dám cầm thẻ báo danh số 1 này thì hắn sẽ lấy mạng kẻ đó. Đúng là một sự sủng ái thiên vị, Miru Sylvia.” Hisoka cười cơ hồ là hừ hừ, mang theo giọng mũi dày đặc, không thể nói rõ là loại cảm xúc nào. Hắn lật lá bài trên tay, là q nhép, hoàng hậu cầm hoa hồng trắng trong tay.

Tôi lập tức lấy thẻ báo danh số 1 trong túi quần ra, hai tay dâng lên. Đã nói rồi mà, tôi cứ nghi hoặc sao mấy thí sinh đều nhìn chằm chằm vào khối thịt béo dễ cắn là tôi mà lại không ra tay, thì ra là tập thể bị con nhện uy hiếp bạo lực tinh thần.

“Cô thật thông minh, tôi thích người thông minh.” Hisoka mỉm cười hòa ái dễ gần, động vật ăn thịt lộ ra một loạt răng nanh huyết tinh giả vờ như mình là con thỏ, thật đúng là không được tự nhiên.

“Cũng tàm tạm, chỉ số thông minh của tôi cũng như người bình thường thôi.” khóe miệng tôi giật giật, trả lời khiêm tốn, thẻ báo danh ‘vạn năng’ phiền toái lập tức biến mất, tôi vẫn không thích ứng nổi với mấy chuyện siêu nhiên như vậy.

Lúc đầu cũng chỉ là muốn đến để cướp bóc thẻ báo danh số 1, tên hề nằm mơ cũng muốn Chrollo Lucifer có thể toàn lực đuổi giết hắn, nếu trên tay có được thẻ báo danh số 1 mà có thể có được thù lao vinh dự như thế, thì dù có phải bò, Hisoka cũng sẽ bò đến trước thẻ báo danh đó. Nếu tôi mà không giao ra, người ta cũng sẽ lười mở miệng thương lượng, cầm lá bài Tú Lơ Khơ xẹt qua cổ tôi một cái là đã có thể lấy được thẻ báo danh rồi bước đi.

Hisoka thu hồi lá bài Tú Lơ Khơ giữa kẽ ngón tay đi, mắt hắn hẹp dài, là mắt xếch, khóe mắt nhếch lên điển hình, không thường xuyên mang theo âm ngoan như Feitan, trong đôi mắt hầu như chỉ chứa sự lạnh lùng do không quan tâm đến thứ gì hết. Cười rất nhiệt tình, cử chỉ lại tỏ vẻ chớ có đến gần, không thèm quan tâm bạn chết hay sống, ở thế giới này, kẻ hai mặt đến mức cực đoan đúng là không ít.

“Tôi còn đang suy nghĩ nếu cô phản kháng thì tốt quá, cô yếu đến mức tôi không hề có ý chí chiến đấu dù chỉ một chút, nhìn cô chẳng khác gì đang nhìn người chết cả.” Hisoka thở dài một hơi, vẻ mặt viết ‘Vì sao toàn là người chết thế, tôi không có hứng thú đâu không có hứng thú’, vẻ mặt trẻ con giả vờ bất đắc dĩ, thật không biết nói là đáng yêu hay là đáng sợ.

Tôi nào dám phản kháng cậu, cậu đâu phải là thí sinh bình thường, chỉ sợ cậu cướp thẻ cướp mạng còn định cướp cả sắc, nghe nói biến thái đều thích con mồi giãy dụa phản kháng… Hisoka chắc sẽ không hạ giá đến mức xuất thủ với tôi đấy đi.

Hisoka lại ngồi một lúc, có lẽ cảm thấy không khơi nổi tí hứng thú nào với khối đầu gỗ như tôi, hơn nữa nếu hắn không lải nhải một mình thì tôi căn bản cũng không hé răng, cho nên càng nhàm chán. Hắn vươn tay định lấy thẻ trong tay tôi, không khí đờ đẫn này khiến hắn hoàn toàn không nhiệt tình nổi.

Bàn tay vươn đến một nửa lại dừng lại, tôi cũng hơi ngơ ngẩn nhìn bàn tay hắn ở giữa không trung, hẳn là hai bàn tay. Trên đường cong duyên dáng của mu bàn tay Hisoka lại có một bàn tay khác bao trùm, ngón tay trắng nõn xinh đẹp tuyệt trần hơn Hisoka rất nhiều, thậm chí còn có thể nhìn thấy gân mạch hơi hơi nổi lên, có vẻ hơi trong suốt.

“Làn da không tệ, cơ thể được rèn luyện hàng năm cũng là loại hình anh rất thích. Hmm, thằng nhóc, trông cậu cũng rất hợp với khẩu vị của anh đấy.” Minh Lạc ngồi xổm giữa hai chúng tôi không biết từ khi nào, kính mắt màu mặc trượt xuống giữa mũi, đôi mắt xanh lam bình tĩnh như nước. Cậu ấy ái muội sờ sờ cái tay kia của Hisoka, giọng điệu lại cực kỳ đứng đắn.

Cậu ấy đang… sàm sỡ Hisoka?

“Anh thích? A~.” Hisoka thu tay lại, không lập tức nổi nóng, ngược lại lại rất nhàn nhã cười hỏi.

Tôi phát hiện ngữ điệu của hắn lại chín chuyển mười tám cong lên, đôi mắt như màu than chì, không biết có phải ánh trăng phản xạ hay góc độ không đúng không, đôi mắt hắn lại như chuyển sang màu vàng.

“Cũng tàm tạm, chỉ là anh hầu như không có sức chống đỡ đối với đàn ông mắt một mí thôi.” Minh Lạc cũng học tên biến thái liếm liếm môi, cố tình lại liếm rất quang minh chính đại, nhưng vẻ mặt lại chính trực. Hắn cầm tay người ta nghiêm túc nói “Người trẻ tuổi đúng là tốt, anh đây rất có tiền đấy, hay cậu em đi theo anh đi, anh sẽ không bạc đãi cậu em đâu.”

Đây không phải công khai bao… cái ấy. Tôi hóa đá nhìn cảnh tượng quỷ dị này, Minh Lạc trông có vẻ không nói giỡn. Tuy rằng tôi biết cậu ấy quả thật rất thích đàn ông mắt một mí, cũng sẽ rất chủ động theo đuổi thứ mình muốn, nhưng… Minh Lạc, hiện giờ cậu đang mang bề ngoài đàn ông đấy, cậu thật sự như đang khiêu chiến điểm