
g đầu quan sát ông làm việc. Sau đó không hiểu cô bình luận câu gì mà ba anh sững sờ cả phút, rồi cả hai người chụm đầu bàn bạc vấn đề kinh doanh thần thánh gì đó liên tục cả giờ đồng hồ. Nhất Phương ngồi nghe mà muốn đau đầu chóng mặt. -_-||||
Và rồi, cô gái từ trên trời rơi xuống này nghiễm nhiên được ba anh tặng một công ty phần mềm con mang tên: Blue Phoenix. Việc tặng cả một công ty (dù rất nhỏ) cho người ngoài trước đây trong gia đình anh chưa từng có tiền lệ, nhưng ba anh nói rằng cô gái ấy là một tài năng khó tìm, gặp được là điều may mắn, phải biết nắm bắt cơ hội.
Ngay sáng hôm đó, Khiết Du được đưa về tận nhà. Gia đình cô đang đi chơi xa và lúc đó cô ở nhà với một người dì, người dì này lúc cô về đến nơi vẫn đang ngủ say nên không ai biết được tối qua Khiết Du đã đi đâu. Tuy nhiên họ vẫn giữ liên lạc.
Vì cô vẫn còn đang đi học, Nhất Phương thì chưa có việc làm nên anh đành miễn cưỡng trở thành CEO bù nhìn của Blue Phoenix. Thời gian đầu, anh rất ghét cô nhóc lóc chóc đó, nhưng sau này lại phát hiện tâm tư cô ấy cũng không tệ. Cứ xem như đêm hôm ấy cô vào nhầm nhà anh là một điều bất ngờ hay ho.
Một thời gian sau, Nhất Phương cai nghiện hoàn toàn.
Đầu óc kinh doanh của Khiết Du quả thật rất khủng khiếp, kế hoạch rao bán phần mềm bằng cách cho hacker đột nhập vào hệ thống an ninh của các tập đoàn lớn cũng là sáng kiến của cô ấy. Khiết Du làm sếp ngầm, tức là chỉ trao đổi công việc với Nhất Phương vào buổi tối qua mạng, tất cả mọi công văn giấy tờ cũng là Nhất Phương ký. Cùng nhau, bọn họ trở thành một cặp bài trùng bất khả chiến bại. Hacker tài năng và cô sếp trẻ tuổi, một sự kết hợp tuyệt hảo biết bao!
Ba của Nhất Phương có một người bạn rất thân tên là Mai Phong, là tổng giám đốc của tập đoàn M trứ danh. Vì đã là bạn thân nên họ không giấu nhau điều gì, ba Nhất Phương đã hết lời khen ngợi cô gái trẻ tuổi tài cao Trịnh Khiết Du nào đó với Mai Phong. Và tình cờ thay, Mai Phong cũng có một cậu con trai giỏi vi tính bằng tuổi cô ấy, nghe nói là cũng khá bảnh trai.
Cả hai người đều nảy ra một suy nghĩ hết sức tài tình: Hai đứa trẻ mười bảy tuổi tài giỏi này nếu trở thành một cặp thì sẽ lợi hại đến mức nào? (Gián: Các vị tiền bối này quá dư thời gian rồi… = =)
Lập tức, Hán Khanh “tình cờ” bị đá văng đến trường Olympus, nơi Khiết Du đang theo học. Vâng, với cậu ta thì chỉ là “tình cờ” thôi.
Tuy nhiên, hai vị phụ huynh nhiệt tình ấy không biết rằng, Hán Khanh và Khiết Du đã đụng độ nhau từ trước. Nếu không có cuộc đụng độ kỳ thú lúc nửa đêm đó thì cuộc tình gà bông của họ chưa chắc đã phát triển đến mức này.
Và sau một thời gian, hai bác phụ huynh đó lại cao hứng, muốn Nhất Phương so tài máy tính với Hán Khanh. Lập tức, kế hoạch tấn công hệ thống dữ liệu của tập đoàn M được ra đời. Nhất Phương khá là khoái cái kế hoạch này, ổ virus “cuộc hành trình của những chú vịt” do anh tự sáng chế cuối cùng cũng có đất dụng võ rồi. Cái cậu Hán Khanh đó quả thật cũng rất có tài, đấu nhiều trận với cậu ta mà toát mồ hôi hột, nhiều lần anh phải dựng Khiết Du dậy lúc nửa đêm để tham khảo cách đối phó, báo hại mắt cô xuất hiện cả đống quầng thâm.
Nhất Duy, đứa em trai của anh rất ngưỡng mộ đầu óc đáng gờm Khiết Du. Ba anh chiều ý nó, tổ chức cuộc đi chơi của trường Olympus về làng của mẹ Nhất Duy thẳng tiến, cho nó có cơ hội tiếp xúc với “thần tượng.”
Tuy nhiên, Nhất Duy không ngờ rằng, “thần tượng” của mình là hoa đã có chủ. Cậu nhóc vô cùng bực mình với Hán Khanh, nên đã bày ra cái trò “rải miểng chai” cũ rích. Định làm anh hùng cứu mỹ nhân, lấy lòng thần tượng đây mà! Còn định qua mặt Nhất Phương, cái gì mà “có một cô gái tên là Khiết Du”? Xì, anh đây đi guốc trong bụng chú từ lâu, đừng quên anh là Kẻ Mộng Du – hacker lừng danh nhá!
Cuối cùng, kế hoạch phá bĩnh của Nhất Duy đã tạo cơ hội cho cặp đôi đó thổ lộ với nhau. Cậu nhóc đã đu cây ngoài cửa bệnh xá cả tiếng đồng hồ để theo dõi và bỏ về trong thất vọng ê chề.
Hôm đó, Nhất Duy đã nói với anh:
– “Anh yên tâm, thứ em muốn không phải là cô ấy…”
Nhất Phương cười hề hề trong bụng: Bởi vì có muốn cũng có lấy được đâu, anh mày dư biết cái vế sau rồi, hà hà. ^_^
Vì Nhất Phương ngoan cố từ chối nên cuối cùng quyền thừa kế chính cũng về tay Nhất Duy, quan hệ của hai anh em bọn họ rất tốt. Nhất Phương chỉ nhàn nhã tỏ vẻ đang quản lý Blue Phoenix, vậy là đủ rồi.
Khi biết được Hán Khanh và Khiết Du đã chính thức trở thành một đôi đáng ngưỡng mộ, thậm chí Hán Khanh đã dẫn Khiết Du đi thăm người mẹ tội nghiệp của mình thì kế hoạch tấn công tập đoàn M cũng đi đến hồi kết. Nhất Phương đã thử sử dụng virus “Vô danh”, nhưng là hàng nhái, nó chỉ ẩn dữ liệu trong mười tiếng đồng hồ rồi sẽ tự xuất hiện trở lại.
Không có ai bị ám hại cả.
……
Nhất Phương đã kể xong câu chuyện. Những sự việc liên kết chặt chẽ với nhau, Nhất Phương kể chậm rãi, có muốn nói dối cũng không thể bịa ra cả một câu chuyện hợp lý trong khoảng thời gian ngắn như thế, thậm chí Hán Khanh đã gọi điện cho ba mình thì nhận được một lời xác nhận hết sức thản nhiên, cho nên những gì Nhất Phương nói là