
ỏ tuổi mà phải chịu khổ cùng cô như vậy, Duy Y thật đau lòng. Vì vậy cuối cùng quyết định đến thư viện tra báo. Nếu như cô thật sự là người ở đây, mà mất tích ở Nhật Bản, chuyện này sẽ phải đăng báo, coi như thử vận may một chút.
Bởi vì chạy hơn nửa ngày, Nicole mệt mỏi liền nằm trên ghế thư viện ngủ, Duy Y ngồi bên cạnh tra báo.
Đúng lúc này một đôi nam nữ tới vị trí đối diện Duy Y ngồi xuống, hai người cũng không chú ý tới Duy Y, Duy Y cũng không nhìn về phía bọn họ, chỉ là bọn họ nói chuyện hơi lớn tiếng, làm ồn đến Nicole, Nicole bỗng nhúc nhích, lật người lại ngủ.
“Xin lỗi hai người có thể nói nhỏ một chút được không?” Duy Y nhìn về phía hai người đối diện, chỉ là cái nhìn kia, cô chợt cảm thấy hoảng hốt. Tại sao hai người kia lại quen thuộc như vậy? Giống như đã gặp ở đâu, hơn nữa…….
“Thật xin lỗi, chúng tôi…….” Người con trai đối diện còn chưa nói hết, bởi vì thấy Duy Y, miệng không thể nói nên lời.
Người con gái kia cũng nhìn thấy Duy Y, hai người có biểu hiện giống nhau.
“Duy Y?” Cô gái kia sợ hãi kêu. Không thể nào, không thể nào, tại sao lại có hai người giống nhau như vậy? Không, phải nói là một khuôn in ra. Cô xác định Duy Y không có anh chị, càng không có chị em song sinh.
Cô gái này không phải ai khác chính là Kiều Y lớn lên cùng Duy Y, người con trai bên cạnh cô chính là Ngô Soái.
Bốn năm sau hai người đã thành sinh viên đại học, chín chắn hơn trước kai rất nhiều. Hai người bây giờ không còn là sinh viên đại học nữa là đã là nghiên cứu sinh. Kể từ sau khi Duy Y “Qua đời”, quan hệ của hai người thân hơn trước nhiều, không chỉ như thế, về mặt học tập cũng luôn cãi nhau, cùng nhau thi đậu nghiên cứu sinh.
“Hai người biết tôi sao?” Nghe cô gái kia gọi tên mình, Duy Y càng thêm kích động. Điều này chứng minh bọn họ biết. Khó trách lại có cảm giác quen thuộc như vậy.
“Không, không thể nào, có lẽ chỉ là dáng người giống nhau mà thôi.” Kiều Y không tin nói với Ngô Soái.
“Xin hai người nói cho tôi biết, có phải hai người biết tôi không? Nếu không sao có thể biết tên tôi?”
“Cô cũng tên Duy Y?”
“Đúng vậy, tôi tên Duy Y.”
“Nhưng…….bạn là Duy Y, bạn không chết, mình biết bạn, còn có chiếc vòng trên tay bạn.” Nhưng bọn họ đều biết Duy Y đã chết, không thể nào có hai người giống nhau như đúc được, tên cũng giống nhau chứ? Nhưng là họ cùng đeo cái vòng tay có giá trị như vậy, giống nhau như đúc…….
Kiều Y bắt lấy tay Duy Y, nhìn kỹ chiếc vòng tay kia, không sai, năm đó lúc Duy Y hỏi cô chiếc vòng tay này có giá trị hay không cô cũng nghiêm túc nhìn qua, chính là chiếc vòng tay này, hơn nữa lúc đó lúc đó bởi vì không tháo ra được, cô khốn khổ mấy ngày. Hiện tại, chiếc vòng vẫn còn trên tay cô.
Điều này chứng minh cô thật sự là Duy Y.
“Hai người biết tôi?” Duy Y có chút mờ mịt nhìn hai người, nhất là cô gái kia, mặc dù cảm giác rất quen thuộc, nhưng một chút cô nghĩ cũng không ra. Chỉ là không sao cả, rốt cuộc cô cũng tìm được người quen cô.
Kiều Y cùng Ngô Soái nhìn ánh mắt xa lạ của Duy Y, hơn nữa lời nói của cô ấy có chút không bình thường “Duy Y, bạn làm sao vậy, không nhớ bọn mình sao? Còn nữa, tại sao nhiều năm như vậy rồi không về?” Tại sao lại hỏi bọn họ có biết cô không?
“Thật ra thì tôi mất trí nhớ!”
“Bạn nói cái gì? Mất trí nhớ?” Kiều Y cùng Ngô Soái liếc nhau một cái, không dám tin. Bọn họ có thể xác định cô chính là Duy Y, thế nhưng tất cả thật kỳ lạ, vậy tro cốt bốn năm trước anh trai mang về là của ai?
“Đúng vậy, bốn năn liền tôi tìm người thân, tôi tưởng mình là hoa kiều Anh, cho nên bốn năm nay vẫn ở Anh, sau đó lại tìm ra bản thân mình là người thành phố G, nên mới về đây. Không nghĩ tới, ở đây thật sự có người biết tôi, không chỉ có như thế, tôi cảm giác đối với nơi này từng cành cây ngọn cỏ cảm giác vô cùng thân thiết…….”
“Bạn nói là bạn mất trí nhớ lưu lạc đến Anh, ở đó bốn năm?”
“Đúng vậy!”
“Vậy bạn thật sự không nhớ mình sao? Mình là Kiều Y, đây là Ngô Soái. Lúc học cấp hai chúng ta rất thân.”
Duy Y nhìn hai người nhẹ nhàng lắc đầu “Tôi chỉ cảm nhận được hai người cho tôi cảm giác rất thân mà thôi, những cái khác đều không nhớ.”
Kiều Y có chút thất vọng, nhưng nhìn Duy Y cô có thể cảm nhận được đây chính là bạn tốt của cô Duy Y…….
Bọn họ nói rất nhiều chuyện, rất không hiểu anh trai cầm tro cốt của Duy Y giả về, nói Duy Y chết rồi, chẳng lẽ anh ấy không đi xác nhận vợ mình chết hay chưa sao? Nhưng lúc đó anh trai bị thương nặng, căn bản không thể rời khỏi giường, tất cả đều do Sultana thu xếp mọi chuyện.
Chẳng lẽ…….
Kiều Y rất muốn ngay lập tức đưa cô về bên cạnh anh trai, dù sao lúc Duy Y “qua đời” thì thiếu chút nữa anh trai cũng không sống nổi, nhưng bây giờ anh trai cũng không nhớ rõ Duy Y, hơn nữa bên cạnh còn có Dương Dương, như vậy đưa Duy Y xuất hiện có phần không đúng.
Vậy trước tiên đưa cô về nhà cô thôi.
Mấy năm nay cuộc sống của cô chú Duy cũng không tốt lắm, bởi vì mất Duy Y, trong nhà trở nên vắng ngắt. Chú Duy mất công ty vẫn ở nhà nghỉ ngơi, sau ba lại đi thanh toán tiền bồi thường bị chú Duy nổi nóng đuổi ra khỏi cửa. Lúc cô đi thăm bọn họ