Duck hunt
Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài

Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài

Tác giả: Thiên Cầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326883

Bình chọn: 7.5.00/10/688 lượt.

biết Ký Phàm có thành kiến với cháu…”

“Bác hiểu” Tiêu phu nhân vỗ vỗ vai cô ta, trấn an nói: “Việc này một mình bác gánh chịu, cháu yên tâm đi”

“Nhất định không thể để cho Ký Phàm biết cháu điều tra chuyện của anh ấy nhé” Duẫn Ngọc Hân lại một lần nữa nói bảo đảm, để cho Tiêu Ký Phàm biết cô ta đã từng xuất hiện trước mặt Lâm Tử Hàn, nhất định sẽ khả nghi, đến lúc đó tất cả việc cô ta làm thành không công!

“Cháu vẫn chưa yên tâm sao?” Tiêu phu nhân dùng ngón trỏ chỉ mũi của cô ta cười nói: “Bác đứng về phía cháu, cho nên cháu có thể thả lỏng tâm tình được rồi”

“Vâng, cháu an tâm” Duẫn Ngọc Hân tuy là nói như thế này, nhưng trong lòng vẫn có chút bất ổn, so với một người đàn ông thông minh như Tiêu Ký Phàm, muốn lừa gạt anh cũng có chút khó khăn.

“Ngoan, trở về đi, bác chờ tin tức tốt của cháu” Tiêu phu nhân thoải mái nói, lần thứ hai vỗ vỗ tay cô ta bước nhanh rời đi.

——————

Khóc náo loạn một đêm, Tiểu Thư Tuyết cuối cùng cũng ngủ khi trời gần sáng, hai hàng lông mi cong cong còn đọng lại nước mắt, nhìn làm cho người ta đau lòng.

“Tử Hàn, em đừng lo lắng, qua một thời gian thì tốt hơn” Đỗ Vân Phi dìu Lâm Tử Hàn mệt suy sụp bên giường tới ngồi lên ghế.

Lâm Tử Hàn lau đi giọt nước mắt đau thương trên mặt, không nói gì mà gật đầu. Hy vọng là như thế, hy vọng con bé có thể nhanh quen cuộc sống này.

“Vân Phi, anh mau đi ngủ đi” Đỗ Vân Phi một lần nữa liếc mắt nhìn Tiểu Thư Tuyết ngủ say, xoay người đi ra ngoài. Lâm Tử Hàn thì ngơ ngác mà ngồi ở bên giường như thế, nhìn chăm chú vào khuôn mặt nõn nà đang ngủ của Tiểu Thư Tuyết, không có chút buồn ngủ nào.

Trong lòng, trong đầu tràn đầy tất cả đều là Tiêu Ký Phàm, lúc này anh nhất định thống khổ cực kỳ, anh đang ở nơi nào đây? Ở lại trong phòng nhỏ tràn đầy sự vui vẻ, hay là trở lại Tiêu gia?

Cô là hy vọng anh trở lại Tiêu gia, chí ít nơi đó còn giống một gia đình, có Tiêu phu nhân quan tâm đến anh!

Duẫn Ngọc Hân ép cô rời khỏi anh, không phải là đang chờ anh về nhà sao?

Chương 193

Chương 193: Cầu xin

Trời đã sáng, Đỗ Vân Phi liếc mắt nhìn cửa phòng đóng chặt, đoán rằng Lâm Tử Hàn hẳn là đang ngủ, không nên quấy nhiễu cô, đi làm thôi.

Ngồi ngây ngẩn đã lâu, chỉ khi tia nắng chiếu vào trong phòng, Lâm Tử Hàn mới đứng dậy, thay Tiểu Thư Tuyết kéo chăn, thuận tiện kéo rèm cửa sổ.

Ngoài cửa truyền đến vài tiếng tiếng đập cửa nhẹ nhàng, sau khi Lâm Tử Hàn lên tiếng trả lời, một nữ hầu đẩy cửa lại, lễ phép nói: “Lâm tiểu thư, dưới lầu có vị tự xưng là bạn cô, họ Duẫn tới tìm cô”

Họ Duẫn?! Lâm Tử Hàn bỗng dưng xoay người, kinh ngạc trừng mắt nhìn nữ hầu vẻ mặt vô tội, Duẫn Ngọc Hân?! Cô ta muốn thế nào?

Tên “Duẫn Ngọc Hân” này, cô sớm đã có sợ hãi sâu đậm với nó, mới nghe tới, thiếu chút nữa không hù dọa cô ngất xỉu đi.

“Lâm tiểu thư, nếu không thì tôi bảo cô ấy lần sau trở lại nhé” Nữ hầu thấy sắc mặt Lâm Tử Hàn không đúng, vội hỏi, khi đang nói chuyện xoay người đi ra ngoài.

“Chờ một chút!” Lâm Tử Hàn gọi cô ta lại, Duẫn Ngọc Hân bây giờ là thái thượng hoàng, cô không thể có chút đắc tội nào! “Để cô ta lên đây đi”

Nữ hầu gật đầu một cái rồi đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau, Duẫn Ngọc Hân liền xuất hiện ở trong phòng. Sau khi thấy Tiểu Thư Tuyết nằm trên giường lớn, ưu nhã đi đến bên giường, cúi người tỉ mỉ nhìn khuôn mặt như thiên sứ kia.

Giả tạo nhếch khóe môi trêu đùa: “Đứa trẻ đáng yêu như thế, mà lại bị cô làm hại khiến hai mắt sưng đỏ, vẻ mặt đau khổ, nhìn thật làm cho người ta lo lắng nha”

Lâm Tử Hàn dò xét cửa một chút, trở tay đóng cửa lại, nhìn chằm chằm cô ta nói: “Tôi đã theo ý nguyện của cô rời khỏi Tiêu Ký Phàm, cô còn tới làm cái gì?”

Duẫn Ngọc Hân đứng thẳng người, giả vờ tùy ý nói: “Tiêu phu nhân muốn đứa trẻ này, cho nên tôi thân chinh đến đây đón nó trở về” Nói xong, tay nhỏ bé vườn ra, rèm cửa sổ “Roẹt” một tiếng mở ra, cô ta dùng cằm chỉ ngoài cửa sổ: “Đó, Tiêu phu nhân ở trên xe chờ gặp cháu gái đó”

“Đừng!” Lâm Tử Hàn vô ý thức khẽ hô một tiếng, vội la lên: “Tôi sẽ không giaoTiểu Thư Tuyết cho bất luận kẻ nào, chết cũng sẽ không!”

“Việc này cũng không phải do cô”

“Tôi đã tặng Ký Phàm cho cô, cũng chỉ còn lại có Tiểu Thư Tuyết, van xin cô đừng mang nó đi” Lâm Tử Hàn lách đến trước mặt Duẫn Ngọc Hân lo lắng cầu xin.

“Không phải tặng Ký Phàm cho tôi, là trả lại cho tôi! Trả lại!” Duẫn Ngọc Hân tới gần cô, cực lực hạ giọng quát, rõ ràng chính là cô cướp Tiêu Ký Phàm từ bên cạnh mình, cô ta hiện tại chẳng qua là muốn lấy lại đồ thuộc về mình mà thôi!

“Đúng vậy, tôi nguyện ý trả lại Ký Phàm cho cô, ngoại trừ con của tôi cái gì cũng không muốn, cầu xin cô”

“Xấu hổ quá, là Tiêu phu nhân muốn đứa trẻ này, cô cầu xin tôi cũng vô dụng” Duẫn Ngọc Hân cười lạnh nói, cho rằng cô ta thích đứa bé này sao? Trời biết cô ta có bao nhiêu hận Tiểu Thư Tuyết, để đạt được mục đích, cô ta bất đắc dĩ mới đến đây đón con bé quay về Tiêu gia, nếu không cô ta mới lười liếc nhìn con bé một cái!

“Tôi đây đi cầu xin Tiêu phu nhân!” Lâm Tử Hàn nói xong, toàn thân đã sải bước đi đến cánh cửa.

“Đứng lại!” Duẫn Ngọc Hân gọi cô lại, lạnh giọng ra lệ