80s toys - Atari. I still have
Cocktail Cho Tình Yêu

Cocktail Cho Tình Yêu

Tác giả: Trần Thu Trang

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323223

Bình chọn: 9.00/10/322 lượt.

ô đã quá đủ cay đắng khi nghĩ đến câu nói của anh mà Minh Ánh nhắc lại trong đoạn đối thoại rồi. Giờ lại thêm kiểu nói cộc cằn này nữa. Dường như người có lỗi là cô vậy.

Hơi nhoài ra ngoài như muốn nhìn vầng trăng như chiếc gương tròn mờ treo lơ lửng cạnh đỉnh núi sẫm màu cao vời vợi, cô để một giọt nước mắt ứa ra lặng lẽ từ khoé mắt rơi xuống khoảng không dưới cửa sổ. Hít một hơi để trấn tĩnh mình, cố lấy giọng bình thường, cô nói mà không quay lại:

– Từ trước đến giờ em vẫn biết anh hồ đồ nhưng không ngờ…

– Xưa nay anh chưa bao giờ thiếu cân nhắc khi cần quyết định công việc – Giọng Lập trở nên dịu dàng – Đó là lần duy nhất… Em biết tại sao không?

Đan dường như đang chìm vào cõi khác. Cô nghe những lời anh lướt qua tai:

– Vì sự xuất hiện của em. Vì em đấy!

Không thấy cô quay lại, anh vẫn tiếp tục nói, chân bước về phía cô:

– Vì khi ấy anh chỉ nghĩ đến em. Anh cảm thấy bực bội vì thấy em tự tin và thành công đến độ chẳng nhìn anh bằng nửa con mắt. Anh bừng bừng ý nghĩ điên rồ là nhất định em phải chịu đựng một cái gì đó…

Đan ngoảnh lại nhìn anh bằng đôi mắt đỏ hoe, cô nhếch môi chua chát:

– Em đang chịu đựng đây.

Sững người trước vẻ mệt mỏi đau đớn trong mắt và trong giọng nói của vợ, Lập với tay định ôm lấy cô. Thấy vậy, Đan vội vã lùi ra, nói như hụt hơi:

– Đừng động vào em!

Lập bước lên bậc thang gỗ cọt kẹt của bar Suối Mơ. Chẳng có gì đón anh ngoài ánh đèn sáng ấm áp và những bộ bàn ghế trống trơn. Anh đã cho đóng cửa cả khu vực suối Mơ từ hôm qua, không còn một người khách nào lai vãng quanh chỗ này. Những nhân viên biết tính và sợ anh một phép, tất cả đều âm thầm làm công việc dọn dẹp hàng ngày xong rồi cũng kín đáo rút ra ngoài, dù vậy, anh biết chỉ cần anh cất tiếng gọi là sẽ có người xuất hiện

Nhìn tủ rượu cao ngất, Lập phân vân nhớ lại xem mình đã từng uống loại rượu nào. ANh không phải là người sành rượu. Bốn năm năm học và buôn bán vặt ở Kiev rồi bảy năm đi lang bạt kiếm tiền khắp các thành phố lớn trên đất Nga, anh chỉ quen với thứ Vodka Gzhelka bình dân hoặc khá hơn là Smirnoff, những thứ luôn cào xé cổ họng và ruột gan. Sau này được bạn bè làm ăn hay nhân viên tặng biếu các loại rượu đắt tiền quý hiếm từ khắp các nước, Mao Đài Trung Quốc hay Sake Nhật, anh nhận rồi uống cho biết chứ cũng chẳng thích thú. Tặc lưỡi đến bên tủ lấy chai Vodka Stolishaya, anh ngồi xuống chiếc bàn quen thuộc. Ngoài trừ lần này và lần đầu gặp Đan, anh chưa bao giờ phải ngồi một mình tại đây

Rót rượu ra chiếc ly nhỏ, ngắm thứ chất lỏng trong vắt ẩn chứa lửa đỏ thiêu đốt, ngẫm nghĩ một lát rồi dốc tuột vào bụng, Lập cúi xuống nhìn đồng hồ. Đã sắp đến nửa đêm, một đêm lẽ ra sẽ rất hạnh phúc nếu như không có chiếc đĩa cùng mẩu đối thoại giết người đó!

Minh Ánh đã chơi anh một bàn quá đẹp! Làm sao một kẻ dày dạn như anh lại có thể thua trí một ả đàn bà chẳng ra gì như cô ta nhỉ? Làm sao mà anh lại có thể yên tâm với việc đập nát chiếc máy ghi âm băng từ to như chiếc điện thoại di động đời cũ cô ta nhét khơi khơi ở túi quần sau mà không chịu động não rằng một chiếc máy ghi âm số thời buổi ngày nay có thể nhét gọn vào chiếc túi nhỏ phía trước quần jeans. Lập cười khan, rót thêm một ly nữa. Anh đã quá coi thường Minh Ánh mà quên rằng người đàn bà đã kè kè bênh anh cả năm trời đó đang cặp với con cáo thành tinh trong giới đầu tư. Hẳn kinh nghiệm của cô ta về tính khí của anh và mưu mô của lão già đã kết hợp thật hoàn hảo. Kết quả của nó là giờ đây anh đang ngồi một mình để nuốt trọn ly rượu nồng gắt trong cái thời điểm lẽ ra phải dành cho yêu đương dịu ngọt.

Ngẩng lên nhấc chai rượu định rót tiếp một ly, suýt chút nữa thì Lập buông rơi nó vì thấy Đan đã ngồi đối diện mình từ lúc nào. Cô đẩy một chiếc ly nữa ra trước mặt anh. Lập lặng lẽ rót rượu cả vào hay, nhìn cô dò hỏi

Đan nâng ly rượu lên, nhìn anh qua thành cốc trong vắt, khẽ chớp mi, cô nói:

– Em muốn say

Ngửa cổ uống cạn ly rượu cùng lúc với Đan, Lập nghe lòng nặng trĩu. Anh hiểu những lời của cô. Chính anh cũng muốn mình say để không phải đối diện và cảm thấy ngạt thở vì nhớ tới sự thật rằng cô đang ghê sợ anh. Dáng vẻ mềm mại, những đường cong và vùng da thịt mịn màng ẩn hiện sau làn áo váy trang nhã làm cô có một vẻ quyến rũ đặc bi

ệt. Anh khao khát cô cháy bỏng, đến độ muốn bất chấp tất cả để được cuốn cô vào vòng tay say đắm yêu thương của mình. Nhưng gương mặt xa vắng và đôi mắt trống rỗng của cô khiến anh chẳng biết làm gì hơn là giữ khoảng cách và ngắm nhìn. Anh biết nếu cố tình lại gần cô, mọi việc sẽ tồi tệ đi rất nhiều

Hai người đối ẩm trong im lặng. Được thêm hai lần “nâng chén ngang mày” mời Lập, thấy anh định với tay lấy chai rượu để rót tiếp, Đan phác cử chỉ ngăn lại. Cô cầm chai rượu trong tay anh đi về phía quầy bar. Lập lặng lẽ nhìn theo dáng đi uyển chuyển của cô. Có lẽ cô sẽ pha một thứ cocktail gì đó để qua được cái đêm quá dài này. Đặt trước mặt anh hai ly rượu hình phễu, mỗi chiếc ly trong vắt đều có chiếc xiên nhỏ với ba quả olive đặt phía trên, cô mỉm cười dịu dàng:

– Vodka Martini, một trong những công thức dễ nhớ nhất.