
Em chỉ học cho biết nên không thuộc nhiều loại lắm
Nhấc xiên quả olive ra uống một ngụm thứ rượu vẫn nặng nhưng thoáng mùi thảo mộc, anh cảm thấy nhẹ nhõm vì nụ cười hiếm hoi của cô:
– Có mùi gì như lá cây thuốc vùng ôn đới
Cô gật đầu, cắn một quả olive giữa đôi môi tô son hồng, lát sau mới trả lời:
– Chai Dry Martini hết sạch rồi nên em mới dùng Vermouth thay, loại này thường có pha hương liệu từ cây cỏ
Nhìn đôi môi ngậm thứ quả Địa Trung Hải trứ danh, Lập muốn cắn lên màu xanh úa của quả và màu hồng mọng của môi cô đến mức người anh như căng lên, anh đành hỏi để xua đi cảm giác ấy:
– Em thích olive à?
– Không, em không thích cái vị ngang ngang của olive. Nhưng công thức yêu cầu trang trí ly Vodka Martini như vậy nên em làm theo. Nếu được chọn, em sẽ xâu cà pháo muối xổi để trang trí
– À, có thể lắm. Với một loại cocktail từ nếp cái hoa vàng pha cùng với nước ép lá xương sông nguyên chất chẳng hạn
Đan mỉm cười, lặng lẽ nhìn anh rồi uống hết ly rượu. Lập lại lên tiếng, anh cảm thấy ngán ngại cái khoảng im lặng giữa hai người:
– Thật ra anh không biết gì về rượu, về cocktail càng mù tịt
Đan xoay chiếc ly không trong tay rồi đặt nó xuống cạnh ly của anh:
– Người ta bảo cocktail là kiểu rượu trộn mà những người trong hoàng tộc nước Pháp nghĩ ra khi đã cạn thú ăn chơi
– Vậy thì sao nó lại có tên tiếng Anh?
– Em cũng không rõ… Có một câu chuyện về cái chữ cocktail, em nhớ mang máng… Ở làng nọ có một ông già khó tính. Trên đời có hai thứ ông quý nhất là con gà trống và cô con gái. Một chàng trai trong làng muốn lấy cô con gái nhưng ông không đồng ý. Anh chàng, với tay trong chính là cô con gái, đã bắt cóc con gà trống để gây sức ép
– Và ông già quý gà hơn con?
– Ừm, có lẽ ông già biết cô gái đã yêu…
– Hoặc ông ta nghĩ cô gái thì không dễ làm thịt như con gà
Đan hơi cười vì cách phán đoán của anh, cô nhẹ nhàng kẻ tiếp:
– Đám cưới diễn ra tưng bừng, rượu đổ tràn như suối. Chú rể trong lúc phấn khích đã đổ lẫn lộn các loại rượu vào với nhau, và cô dâu đã ngắt một cái lông đuôi của con gà trống cắm vào ly rượu. Vậy là tao có chữ cock và tail. Đó cũng là lý do tại sao những ly cocktail luôn luôn được cài cắm những đồ trang trí
– Lý giải của em đáng yêu hơn cái chuyện về đám quý tộc thích hưởng thụ cầu kỳ kia
– Em nghe mấy chuyện này từ thầy giáo tên là Eugène, ông ấy đã kể khi em đến đăng kí học
– Một ông thầy hay! Người Pháp phải không? Ông ấy đã dạy em pha bao nhiêu loại?
– Không nhiều lắm. Em chỉ học vài loại phổ biến nhiều người biết nhất, chừng hơn chục công thức cho sáu loại rượu chính. Kiểu như Gin Tonic hay Singapore Sling từ rượu Gin. Từ Whiskey thì có Manhattan. Với Tequila, em pha được Tequila Sunrise và có lẽ là cả mấy biến thể của Margarita nếu đủ nguyên liệu. Hurricane và Mojito cho Rum, cho Vodka thì có Vodka Martini, Bloody Mary…
– Cả B52 và Black Russian nữa
– Mấy cái đấy sau này em mới tự học để pha cho ba. Vì ba em cũng đã từng ở Liên Xô, ba quen với Vodka, giống anh
– Thật ra anh thường uống Vodka “sec” hơn. Anh không giỏi nhớ tên cocktail. Trừ cái món Black Russian mà em dùng để quyến rũ anh, anh chẳng nhớ nổi cái tên nào. Nhiều lúc anh còn nhầm B52 thành Kajusha
– Anh không nhầm đâu, cái gọi là B52 cocktail ở ta vốn có tên gốc là Kajusha Rocket mà – Đan mỉm cười, cô ngả người tựa vào thành ghế nhìn vẻ hơi bất ngờ thú vị trên mặt anh – Có vài loại em chắc chắn anh sẽ nhớ, vì nó gắn với những cái tên rất nổi tiếng. Kiểu như Hemingway Daiquiri, Midnight Mozart, Scarlett O Hara hay Yellow Submarine…
– Có cocktail Tàu ngầm vàng à? – Lập nhướng mày
– Có, màu vàng rất đẹp
Cô đứng lên đi về phía quầy nhìn quanh rồi nói:
– Ừm, sẽ phải chuẩn bị thêm một thứ. Anh chờ được không?
Lập gật đầu, anh có cả đêm để chờ. Đan đập trứng tách lòng trắng cho vào máy đánh bông, thêm đường, nước và đổ nước chanh ép khuấy đều rồi rót vào chai đặt vào tủ lạnh. Cô vừa làm vừa giải thích cho anh rằng hỗn hợp đó tên là gì, dùng để pha những loại cocktail nào. Lập nghe lơ đãng và ngắm cô chăm chú. Cái cách cô chao hai nửa vỏ trứng, cầm thìa khuấy, nhấc bát từ trên giá, cúi xuống tìm gì đó… làm anh thấy nhẹ nhõm như thể đang được ngồi trong nhà bếp, anh bất giác mỉm cười
Đan đặt một chiếc cốc hơi bè phần dưới gần giống với cốc vại uống bia nhưng nhỏ hơn lên bàn, bên trong cốc có chứa thứ chất lỏng vàng ươm. Anh nhìn cô, nụ cười vẫn đọng trên môi:
– Thế tàu ngầm của em đâu?
– Người ta có thể ở chung trên một con tàu mà. We all live in a yellow submarine, yellow submarine…
Lập cười vì giọng hát cố tình lè nhè của cô. Anh cũng lè nhè hát theo một câu rồi thử thứ cocktail mang tên bài hát của ban nhạc cả anh và cô đều yêu thích ấy. Nó có vị ngọt chua dịu, thơm mùi vỏ cam, dường như rượu chỉ hơi tê đầu lưỡi. Anh đưa cốc cho cô, cô bỏ ống hút ghé môi uống một ngụm lớn gần cạn rồi nhìn anh bằng đôi mắt long lanh:
– Rượu Rum và vị chua ngọt này hợp với phụ nữa hơn… Em sẽ pha cho anh một ly khác. Em sẽ thử nhớ lại cách pha Blue Moon xem sao, không hiểu sao ở Núi Ba trăng lúc nào cũng đẹp.
Dõi mắt v