
ô cùng.Bước xuống nền gạch lát hoạ tiết cầu kì nhưng là màu trắng. Màu của sự thanh khiết và tinh khôi. Bàn chân trần khẽ nhóm gót lên vì độ lạnh như băng của nền gạch , một phút khi thích nghi nó mới lững thững đi vào nhà tắm.Ngâm mình trong làn nước ấm buổi sáng thật thích. khoác lên mìng một bộ váy trắng tinh , trên mái tóc đính phụ kèm thêm một cái nơ nhỏ trong dễ thương lắm.Hôm nay là ngày cuối nó chơi , mai phải về. Nên giờ quyết định đi biển chơi. Nó nhớ mùi vị mặng và cay nồng của nước biển khi thấm vào đầu lưỡi , khi bị tạt dính lên mắt. Đặc biệt là nó muốn tìm hiểu về giấc mơ trước biển. Người con trai luôn ẩn hiện.....Ngồi trên xe của hắn nó không khỏi buồn cười. Lúc sáng thì bàn luận chỉ có 3 người đi , mà giờ lại có hắn đi cùng. Miu lúc đầu là người xưng phong tuyên bố hôm nay đi chơi chỉ 3 người mà thôi. Nhưng vừa nghe Bảo nói là tên Vỹ gì đấy không đi làm , thì y như rằng nhỏ một mực bắt Bảo gọi hắn theo.Trước đây thành kiến của nhỏ dành cho Vỹ vốn ít , giờ lại thấy nó vui vẻ như thế này thì thành kiến ấy cũng trôi tuột theo dòng nước luôn.4 người , 4 phong cách. Người trắng , người đen , người hồng , người đỏ. Bốn người như nổi bật giữa một vùng biển xanh ngát. Chap 42 :Chiếc xe to đổ trịch xuống ngôi biệt thự lớn , bên ngoài bao bọc bởi những tán dây leo , bên trong thì rất nhiều cảnh. Bước xuống xe nó tham lam hít lấy một hơi thật dài không khí mang theo mùi vị của biển vào mũi. Nhìn khung cảnh xung quanh , mọi thứ hình như quen lắm. Chỗ này nó đã đến rồi thì phải.Bên trong mấy người làm chạy ra , người thì sách , người thì mang. Hành lí có bao nhiêu đâu mà phải mắc công mấy người này thế không biết. Theo sau hắn đi vào. Nó kéo tay miu lại , hỏi nhỏ đủ hai đứa nghe.– tớ đến đây rồi à.Nhỏ chỉ gật đầu nó một cái rồi đi trước. Phòng nó nằm gần phòng hắn , nên tiện thể hắn xách túi lên giúp nó một đoạn.Phòng rộng và thoáng , cửa sổ được làm bằng kiếng trong nên có thể nhìn thấy bên ngoài , đặc biệt kiến trúc ở đây được xây thoe lối phương Tây nên thoáng hơn. Lại quay hướng ra biển nên nó rất thích. Nằm xuống giường sau mấy tiếng ngồi xe. Thoáng ngũi thấy mùi hương từ bình hoa phía trong. Là Bạch hồng , một trong những loài hoa nó thích và được trồng trong vườn....Phía xa là những ruộng muối trắng xóa nhấp nhô lên cao.Thay bộ váy ra , nó chọn cho mình trang phục thoải mái. Áo pull cùng quần ngố ngắn đến đầu gối ,tôn lên đôi chân dài miêng mang của nó. Nước da trắng ngần và mịn màng. Mái tóc dài được búi cao lên , thêm cái tai vành to rộng , kèm theo cái kiếng mát của người đi du lịch.Mọi người đều đã ngồi vào bàn ăn chờ nó, nó là người cuối cùng xuống.Hắn và nó làm như tâm ý hợp hay sao á. Mà hắn cũng mặc ,áo pull với quần ngố giống nó , chỉ là khác màu thôi. Miu và Bảo nhìn thấy thì liền phì cười.Nhỏ thì bận áo ngắn với váy quần màu xanh biển , còn bảo thì bận quần tụt ngắn với áo phong dài. Mõi người kèm theo những phụ kiện đi biển.Ngồi đối diện hắn. Nó cũng chẳng nói gì , chỉ nhìn rồi lại gắp , hết gắp lại ăn chứ biết nói gì giờ. Một phần là nó không muốn nói chuyện nhìu. Cả cặp kia thì cứ ngồi chí chóe đến phát sợ. Ăn xong mấy thứ lót dạ , cả nhóm bắt đầu đi chơi.May mắn là hôm nay bải biển không đông nhưng mấy ngày trước. Lôi mấy tấm ván trong đống đồ vừa mới mướn từ bãi tắm. Cả nhóm bắt đầu chơi những trò cảm giác mạnh như lướt ván. Người dành chiến thắng là nó , tới chơi trò lặn thì hắn lại là người đứng đầu.Chơi mệt thì cả bọn bắt đầu chuẩn bị một bếp ăn ngoài trời. Hải sản mua từ mấy thở thuyền vừa đánh về , còn tươi xanh luôn ấy. Nào là mực , tôm, cua ghẹ. Mỗi thứ lấy mấy con.Bếp vừa cháy hừng hực than hồng , vừa kêu xèo xèo do nước từ mấy thứ tôm mực chảy ra. Mùi thơm của chúng sọc vào mũi tụi nó , đánh thức cái bụng đang đói cồn cào.Thức ăn được hắn và Bảo gắp ra dĩa còn nó và miu thì lo việc nước uống. Pha thêm mấy ly cocktail vừa pha chế ở quầy rượu trong nhà mang ra cho tụi hắn.Cả đám bắt đầu ăn uống , Miu vừa ăn vừa cười đùa với bảo thật vui.Thoáng chốc mới đó cũng chiều về.Nó đứng gần biển ngắm mặt trời lặn. Hoàng hôn trên biển thật đẹp. Nó cười nụ cười đẹp và tươi hơn mọi khi. Hắn vô tình ngắm mặt trời nhưng thực chất là ngắm nó , ngắm nó cười. Tay đưa điện thoại lên chụp hoàng hôn rồi chụp nó luôn. Nó cười giống hệt nó , cả dáng đứng ngắm mặt trời chiều nữa.Đi lại gần nó , hắn bắt chuyện.– Cô thích biển lắm hả.– ƯmhNó nhẹ đáp rồi ngắm hoàng hôn tiếp. Hắn thấy nó say sưa thế cũng không muốn làm phiền. Nó thấy im cũng lên tiếng– Mai tôi về Anh , anh đưa tôi ra sân bay không ? – Hỏi xong nó mới biết mình thật vô duyên , ngại ngùng nó cúi xuống nhìn sóng biểnHắn bất ngờ vì câu hỏi của nó , nó đi sao. Người thứ hai cho hắn cảm giác quen thuộc một lần nữa đi sao. Ngỡ ngàng , lo sợ là cảm giác hiện tại của hắn.Nó nhìn hắn rồi lại nhìn biển , giọng trầm lắng.– Tôi chỉ đùa thôi. Mai có Miu và Bảo đưa tôi đi là được rồi. Còn giờ thì về....[ Định mệnh lại vô tình..Mang em đi lần nữa…Hay vì anh quá ngốc….Tự mình đánh mất em…..'> Chap 42 :Bầu trời đầy sao , những ngôi sao lấp lánh như nhữn