Công Tắc Tình Yêu

Công Tắc Tình Yêu

Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323923

Bình chọn: 10.00/10/392 lượt.

u vang, chọn một chai mới, sau đó dùng dụng cụ mở chai bật nắp. Chu Tiểu Manh liếc anh ta: “Bình chiết rượu vỡ rồi, còn uống gì nữa?”

Chu Diễn Chiếu phớt lờ cô, tự rót cho mình một ly rượu, nhưng Chu Tiểu Manh cứ quấn lấy anh ta như sợi tơ hồng, mềm mỏng nũng nịu hỏi: “Rốt cuộc anh có gả em cho người khác không vậy?”

“Không phải cô muốn lấy Tiêu Tư Trí à?” Gương mặt Chu Diễn Chiếu vẫn trơ trơ không chút xúc cảm, “Con gái mãi không lấy chồng, cũng không ra thể thống gì.”

CHươNG 11 (4)

Chu Tiểu Manh ôm lấy eo anh ta từ phía sau, áp mặt vào lưng anh ta, nhẹ giọng nói: “Em không lấy ai hết, nếu anh muốn em lấy người khác, em sẽ giết anh luôn.”

Chu Diễn Chiếu rốt cuộc cũng bật cười thành tiếng: “Cô giết thử xem.”

Chu Tiểu Manh chầm chậm buông tay ra, nở một nụ cười thê lương, đoạn nghiêng mặt nhìn Chu Diễn Chiếu: “Khinh em không đánh lại anh chứ gì? Hay là khinh em trong lòng vẫn luôn yêu anh?”

Chu Diễn Chiếu không nói gì, chỉ uống thêm ly nữa. Chu Tiểu Manh lại nói: “Con người anh ấy, đúng là lòng gang dạ sắt, chị Tôn yêu anh như vậy mà anh cũng ra tay được. Em yêu anh như vậy, mà anh vẫn muốn gả em cho người khác.”

Chu Diễn Chiếu rót một ly rượu, đẩy cho cô: “Đừng nói nhảm nữa, uống rồi lên lầu đi ngủ đi!”

Chu Tiểu Manh nâng ly rượu ấy lên, chỉ nhấp một ngụm, rồi chau mày dốc nốt vào họng như uống một chén thuốc. Cô đặt ly xuống, thở dài một tiếng: “Đúng là em đã làm chuyện trái với lòng nên không ngủ được, anh đi ngủ với em nhé.”

Chu Diễn Chiếu còn chưa tỏ thái độ, Chu Tiểu Manh đã nhao lên hôn anh ta, nụ hôn đượm mùi thơm nồng của rượu vang, vô cùng quyến rũ. Chu Diễn Chiếu vô thức ôm lấy eo cô, đẩy nụ hôn sâu thêm. Đang khi ý loạn tình mê, đột nhiên anh ta nghe Chu Tiểu Manh nói: “Anh à, anh đừng lấy những người đàn bà bên cạnh chọc tức em nữa có được không?”

Chu Diễn Chiếu như bị một thùng nước lạnh giội từ đầu xuống chân, lửa tình hừng hực lập tức tắt ngấm, anh ta đẩy Chu Tiểu Manh ra, cầm ly lên, lắc lắc chỗ rượu bên trong, nói: “Anh không lấy Tôn Lăng Hy ra để chọc tức cô, cô cũng đừng nghĩ nhiều nữa. Chuyện của hai chúng ta đã trôi qua từ lâu rồi. Cô nên nghiêm túc tìm một người mình yêu mà cưới đi, người mà cô cưới, sau này cũng có thể làm trợ thủ cho anh, Công ty nhiều việc, thêm một người trong nhà dù sao cũng tốt.”

Chu Tiểu Manh vẫn cười, song vẻ hụt hẫng trong mắt đã không sao che giấu nổi: “Anh đã hại em đến nông nỗi này rồi mà vẫn cho rằng em còn có thể yêu được người khác sao?”

“Thầy giáo Tiêu không phải rất tốt sao? Không phải cô cũng thích nó sao?”

Chu Tiểu Manh cắn môi, mấy giây sau mới nhả ra, để lại một vết răng mờ mờ màu trắng. Cô đáp: “Đúng thế, em thích thầy giáo Tiêu, vì khi anh ta xoay người, trông giống anh nhất.”

Chu Diễn Chiếu chẳng hề xúc động, chỉ nói: “Tiêu Tư Trí ngộ tính hơi kém, may mà không phải thằng ngu, anh dẫn dắt nó một thời gian, chắc hẳn nó cũng học được cách làm ăn. Đến lúc ấy, cô với nó ra ngoài tự lập, sống qua ngày chắc không thành vấn đề.”

CHươNG 11 (5)

“Anh muốn tống cổ em ra khỏi nhà như vậy à?” Giọng Chu Tiểu Manh bất giác trở nên the thé: “Được thôi, em tốt nghiệp xong sẽ cưới Tiêu Tư Trí luôn, đảm bảo không ở trong nhà làm ngứa mắt anh nữa!”

Nhưng Chu Diễn Chiếu dường như đã hạ quyết tâm từ trước, dù cô có châm chọc khiêu khích thế nào cũng không lay động được, anh ta cầm nửa chai rượu còn lại và một chiếc ly, nói: “Anh lên đi ngủ đây, cô cũng uống ít thôi.”

Chu Tiểu Manh tức tối nhặt một chiếc ly ném về phía anh ta. Chu Diễn Chiếu thân thủ cao cường, đương nhiên cô không thể ném trúng, nhưng tiếng chiếc ly rơi xuống đất vỡ tan tành khiến cô thấy lòng đau như dao cắt. Tuồng như hơn dỗi, Chu Tiểu Manh cũng cầm một chai rượu đi lên lầu, nhưng sau khi vào phòng, cô không khui rượu, mà trèo qua cửa sổ, men theo cành cây sang phòng ngủ chính, gõ lên ô kính cửa sổ. Chu Diễn Chiếu kéo một góc rèm cửa ra nhìn cô, nhưng không mở cửa. Chu Tiểu Manh giận dữ vung chai rượu lên đập vào cửa kính, “choang” một tiếng, ô kính vỡ tan, trong đêm tĩnh mịch, âm thanh lại càng thêm vang động. Con chó nuôi trong vườn sau sủa lên ầm ĩ, người trong phòng bảo vệ cũng chạy về phía này.

Chu Diễn Chiếu hết cách, đành mở cửa kéo cô vào trong. Lúc này, tay bảo vệ trực đã tới cạnh gốc cây, ngẩng đầu lên nhìn thấy Chu Diễn Chiếu đứng bên cửa sổ, dưới gốc cây lấp lóa lấp lóa, có thứ gì đó phản chiếu ánh đèn trong vườn, tựa như mảnh kính vỡ. Tay bảo vệ hỏi: “Anh Mười, có chuyện gì vậy ạ?”

“Vỡ kính ấy mà.” Chu Diễn Chiếu đáp: “Không sao, tôi lỡ tay thôi, cậu quay về đi.”

Đợi người kia đi rồi, Chu Diễn Chiếu mới quay đầu lại nhìn Chu Tiểu Manh, vừa nãy vội vàng kéo cô vào cửa sổ làm đầu gối cô bị mảnh thủy tinh cứa rách một vết, máu chảy ra. Cô tiện tay vơ một góc ga trải giường ấn vào, nhưng máu vẫn tuôn như suối, trông rất đáng sợ. Chu Diễn Chiếu chau mày, đi vào phòng tắm lấy khăn bông ném cho cô, rồi xoay người đi ra cửa, một lúc sau anh ta trở lại, trên tay cầm thuốc cầm máu và bông băng.

Anh ta xử lý vết thương cực kỳ thành thạo, Chu Tiểu Manh nhìn Chu Diễn


Disneyland 1972 Love the old s