XtGem Forum catalog
Cuộc chiến thượng vị

Cuộc chiến thượng vị

Tác giả: Tâm Nhụy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327641

Bình chọn: 7.00/10/764 lượt.

ên. Thế nhưng Hoàng đế cữu cữu chỉ mắt lạnh nhìn, ngay cả một câu chất vấn nhắc nhở cũng không có, xem ra, lại là muốn mặc kệ. Thục Viện đã bắt đầu nghị thân, nhưng đối với ai cũng không vừa ý, Hoàng đế dứt khoát buông tay ném cho Hoàng mỹ nhân tự tìm kiếm, đến cả Hoàng hậu cũng lười nhúng tay vào.

***

Nhắc lại: ông ngoại Thục Thận là Trần Hữu thừa tướng

Q.4 – Chương 111: Lất Phất Mưa Phùn

Theo vòng quay của bánh xe, Từ Man rầu rĩ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Đại hoàng tử đã cưới một vị cũng xem như thân phận cao quý, là cháu nội của hoàng cô quá cố, chỉ tiếc vị hoàng cô kia lúc trước quan hệ bất hòa với Tiên hoàng hậu, liên đới đến vị phò mã kia cũng không giành được thứ gì tốt, lại mất sớm khiến con trai thừa kế tước vị càng không vực lên được, đến cả vào cung cũng không đi được vài lần, hoàng thất dường như có ý định bỏ quên luôn một chi này, thành thử cả Hầu phủ trông bề ngoài thì vẻ vang, kì thực cuộc sống còn không bằng một quan viên có thực quyền của địa phương. Nhưng bởi vì vị phò mã của hoàng cô này có chút sâu xa với Đại Đô Đốc nhà họ Hoàng, Đại hoàng tử cũng không thể không cho vị chính thê này ít thể diện, trước mắt hậu viện của Đại hoàng tử đã hình thành thế chân vạc, làm cho Đại hoàng tử đau đầu không thôi.

Nhị hoàng tử có một vị mẹ đẻ rất tốt, bởi vì Đào gia giao quyền thoái ẩn, mà Đào lương nhân lại tìm một vị cô nương bình thường cho con trai mình, là con gái của Hữu Phù Phong mới được tấn phong. Mặc dù Kinh Triệu Doãn, Hữu Phù Phong và Tả Phùng Dực cùng được liệt vào Tam phụ quản lý kinh đô, nhưng theo gót Kinh Triệu Doãn được thuyên chuyển đi, quyền lợi đã được tập trung lại, cùng với việc quyền lợi của Chấp Kim Ngô càng lớn, Hữu Phù Phong có thể nắm trong tay thật sự không nhiều lắm. Cho nên Nhị hoàng tử đã không còn trong phạm vi cảnh giác của Hoàng đế, thậm chí năm trước Đào lương nhân còn được Hoàng đế lấy công lao sinh dục, tấn phong bà làm Đào mỹ nhân. Được liệt vào hàng ba vị mỹ nhân, đứng ngang hàng với Hoàng mỹ nhân và Trần mỹ nhân, chỉ tiếc Hoàng mỹ nhân tính kế bao năm, lại chỉ ngồi mãi ở vị trí phu nhân.

Hai năm nay, những người có tâm tư đều nhìn ra được, Hoàng đế ngày càng xem trọng học trò xuất thân hàn môn hơn, cũng càng yên tâm dùng bọn họ hơn, nhưng đối với hậu cung, Hoàng đế dường như lại trở nên càng mơ hồ. Đối với đích tử – Tứ hoàng tử tuy có chút coi trọng, song Đại hoàng tử lại được phân đến Hộ bộ, Nhị hoàng tử cũng được phân đến Binh bộ, đều xem như là ủy thác trọng trách, cũng khiến cho những kẻ nuôi tâm tư “phò vua*” kia, hết sức mờ mịt.

* phò vua, vua ở đây không phải Hoàng đế đương nhiệm mà là hoàng đế tân nhiệm, đó là những kẻ nuôi ý định phò trợ, nâng đỡ hoàng tử kế vị lên làm vua, còn là hoàng tử nào thì tùy mỗi người.

“Thằng bé tên Đinh Hạo Nhiên kia, gần đây còn tới tìm đại ca con không?” Đại trưởng công chúa thấy nữ nhi trầm mặc, không khỏi mở miệng hỏi.

Từ Man quay người nhìn mẫu thân lo lắng, cười nói: “Hắn đến tìm đại ca, chẳng qua là vì chính sự, a nương hà tất phải nghĩ nhiều.”

“Không phải mẹ nghĩ nhiều, mà mẹ thấy thằng bé kia tuy dáng dấp không tệ, nhưng tâm tư quá nặng, nếu nói Sơ Thanh có tâm tư, cũng có chấp nhất, nhưng đều là hướng về con, mà tiểu lang nhà họ Đinh kia, vi nương thấy càng giống như là hướng về phía phủ chúng ta mà đến hơn.” Đại trưởng công chúa sợ nhất là nữ nhi sẽ bị tướng mạo kia của Đinh Hạo Nhiên mê hoặc, Mỹ Yên của nhị phòng Gia Cát gia không phải là nhìn trúng người ta rồi sao?

Từ Man sâu sắc cảm nhận được ánh mắt sắc bén của mẫu thân, nhớ lại trong sách, Đại trưởng công chúa cũng từng nói những lời tương tự như vậy, chỉ tiếc lúc bấy giờ Từ Man bị Hoàng Tú Oánh hãm hại, đã không còn kịp rồi.

“A nương đừng nghĩ lung tung nữa, tình huống của con thế nào, ngài còn không biết sao?” Từ Man vừa nhớ tới người nọ trong lòng liền ấm áp, hơn hai năm nay tuy hắn vẫn luôn ở bên ngoài, nhưng hàng tháng cũng không quên gởi ít đồ từ bên ngoài về, có lúc chỉ là một phong thơ, có lúc chỉ là một viên đá, có lúc lại là một cái vỏ sò, nhưng nỗi hoài niệm trong đó, Từ Man lại trọn trọn vẹn vẹn cảm nhận được.

“Vậy thì được…” Đại trưởng công chúa ôm lấy nữ nhi, thở dài. Mấy năm gần đây theo chân Từ Văn Bân nước lên thì thuyền lên, Từ Man lại được Hoàng đế sủng ái, khiến những mối hôn sự vì địa vị mà đến càng trở nên nhiều hơn hẳn, chính là bởi vì phạm vi lựa chọn quá lớn, cho nên Gia Cát Sơ Thanh với tấm lòng si tâm cuối cùng đột nhiên nhảy ra. Đại trưởng công chúa cũng nghe được tin tức của hắn từ bên ngoài, từ từ cũng tin tưởng thân mình Gia Cát Sơ Thanh dần chuyển biến tốt là chuyện thật.

“A nương, phụ thân hôm qua đến Từ phủ, Từ gia tổ phụ tốt chứ ạ?” Từ Man không muốn mẫu thân lại nói đến chuyện hôn sự của mình, liền lái đề tài hỏi.

Đại trưởng công chúa liếc nàng một cái, nhưng vẫn trả lời: “Vẫn thế, không thể nói chuyện, nhưng từ từ đã có thể ngồi dậy, nhìn thấy phụ thân con còn đặc biệt cao hứng, bây giờ đang ở tại nhà Từ gia tiểu thúc, so với người kia còn tốt hơn gấp trăm lần.”

Từ Man thấy mẫu thân ngay cả nhắc cũng không