Ring ring
Cuộc chiến thượng vị

Cuộc chiến thượng vị

Tác giả: Tâm Nhụy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327580

Bình chọn: 8.00/10/758 lượt.

y con vẫn nên ít đến hậu cung đi, cho dù có đi, cũng chỉ ở trong Phượng Tê Cung thôi, đừng chạy lung tung.” Đại trưởng công chúa tựa vào vách xe, nhắm mắt lại nói.

Từ Man cũng không muốn can thiệp vào những chuyện phiền toái đó, nhất là cái chết của Thục Mẫn, bất luận quá trình như thế nào, kết quả tất nhiên là một vụ án oan không đầu mối, chỉ vì hoàng gia căn bản không vứt bỏ nổi người này.

“Hôn sự của công chúa Thục Thận đã định xong rồi.” Đại trưởng công chúa lại nói: “Sang năm, trước tết Đoan ngọ.”

“Là nhà nào ạ?” sau vụ ầm ỹ vừa rồi, khẳng định sẽ không phải là thế tử Trường tín hầu rồi.

“Thứ tử đích xuất (con trai thứ của dòng chính) của Trương Tư không, hiện tại đang làm việc trong Lễ bộ mới được lập.” Đại trưởng công chúa vẫn rất tự hào về đệ đệ mình, trước mắt Lục Bộ đã dần dần được hình thành, một vài chức quan cũ trước đây cũng chầm chậm được loại bỏ, còn thiếu một tờ giấy thánh dụ nữa thôi thì cải cách lớn nhất từ trước đến nay của Ngô quốc, đoán là sẽ sắp thành công.

Từ Man im lặng, lại là một chức vị hư danh, ít năm trước Tư không còn có chút hữu dụng, nhưng bây giờ Lục Bộ đã được thành lập, phần lớn những chức quan cũ này sẽ bị loại bỏ, vị phò mã tương lai kia ở Lễ bộ đến cả một chức vụ chính quy cũng không có, chỉ sợ cũng là một người được nhờ phúc của tổ tiên mà ra làm một chức quan hữu danh vô thực. Lần này toan tính của Trần gia thế là hỏng rồi. Cũng khó trách Thục Viện và Thục Thận hòa hợp thế kia, sợ là hai nhà họ đã thông đồng với nhau rồi.

“Chỉ cần hôn sự của Thục Thận được định, Thục Viện cũng không còn xa.” Đại trưởng công chúa thở dài nói: “Cữu cữu con luôn muốn tìm thêm vài nhà, mới quyết định.”

Hai nhà họ Trần – Hoàng liên thủ, cũng là điều cữu cữu và mẫu thân muốn nhìn thấy, nhưng trong nội tâm cữu cữu cũng thật sự không muốn đối mặt, dẫu sao Đại hoàng tử cũng là con trai hắn, có bất tài cách mấy, cũng là đứa con dạy dỗ từ nhỏ đến lớn, mà việc hai nhà họ Trần – Hoàng cấu kết với nhau, đối với cữu cữu mà nói, rất có thể chính là tín hiệu để hoàng đế buông bỏ Đại hoàng tử. Người làm cha, sao có thể không chút động lòng cho được.

“Ý tứ của cữu cữu con là, người trong phòng của Đại hoàng tử vẫn còn ít, muốn cho con gái của Hà tướng quân cuối năm nay gả vào.” Đại trưởng công chúa làm như vô tình nói.

Từ Man nhớ tới trước đó là Lưu Kim Thoa, nay lại là Hà Ái Liên vào cửa, hai người họ đều là con gái của tướng quân, bối cảnh cũng không kém, cữu cữu đúng thật là giỏi tính kế, nếu là đám nam nhân tụ lại một chỗ, nói không chừng còn có thể kết thành một sợi dây thừng (ý là đoàn kết ấy), nhưng nữ tử mà gộp chung vào một cái hậu viện, vậy ngày sau… Nếu Đại hoàng tử lại phối với một vị hoàng tử phi nữa, chậc chậc, ngoài việc ngày ngày có thể được xem kịch vui ra, sau này nếu diệt chung một thể cũng đỡ phiền phức.

Quả nhiên, Đại trưởng công chúa tiếp tục nói: “Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử cũng không còn nhỏ nữa, e là hôn sự sẽ sớm được định trong năm nay thôi.”

Q.4 – Chương 110: Sắc Kiều Chớm Nở

Từ Man tựa vào bức tường ngọc, nhẹ nhàng thở ra, vùng đầy đặn trước ngực cũng theo đó mà khẽ rung rinh, mặt nước dập dềnh rẽ ra từng lớp sóng vòng cung. Mái tóc đen bóng như mực bập bềnh trong nước, thoắt chìm thoắt nổi, phảng phất như đều mang theo nhịp điệu vậy, sợi tóc ướt nước hơi dán lên gương mặt được bôi đầy kem bóng, dưới ánh sáng rọi của dạ minh châu, trông càng phá lệ đen bóng.

Thanh Mai đứng hầu ở một bên thấy canh giờ không sai biệt lắm, liền cùng hai tỳ nữ khác cởi áo khoác ngoài ra, từng bước một bước xuống ao, từ trong chiếc hộp gỗ chương thơm lấy ra một cây lược, lại bảo hai tỳ nữ kia nâng mái tóc dài của Từ Man lên, tiện cho Thanh Mai cẩn thận chải vuốt từng đường một. Lúc này cạnh ao lại có hai tiểu nha hoàn đi ra, khoảng chừng trên dưới mười tuổi, ai nấy đều mượt mà nhanh nhẹ, song tay nghề cũng không kém, hai người chia ra mỗi người một bên, cầm tay Từ Man nâng lên, đầu tiên là cầm chiếc dũa mềm gạt sạch vùng da chết quanh móng tay, sau đó lấy ra một chiếc bình bạch ngọc, lại lấy dung dịch kem bao gồm phấn trân châu, trứng gà và tinh dầu ở bên trong ra, thoa lên toàn bộ tay Từ Man.

Chờ Thanh Mai chải cho từng sợi tóc suôn mượt xong, lại thêm một lớp nước dưỡng tóc lên nữa, mới từ trong một chiếc hộp dây mây khác lấy ra một miếng bọt biển tinh mịn cố ý chấm thêm một ít nước hoa cúc bạc hà trong chiếc bát ngọc bên cạnh, đoạn lau lớp kem trên mặt Từ Man, sau khi lau sạch, lại cầm vải mềm lau sạch lớp kem thừa sót lại, thẳng đến lúc sạch sẽ khoan khoái cả người.

Đợi qua một lúc, đám tiểu nha hoàn lau sạch lớp kem trên tay Từ Man xong, rồi dùng nước hoa hồng rửa lại một lần, Thanh Mai cùng với hai tỳ nữa lại cầm lên một chiếc khăn bông mềm thấm nước, bao Từ Man vào trong, hai tiểu nha hoàn lập tức đi vòng ra sau, hai tay nâng mái tóc dài lên, đi theo sau bọn họ.

Từ Man tinh thần sảng khoái đứng sau tấm bình phong, Hương Xuân từ phòng trong cẩn thận bưng hương dịch màu trắng sữa tới, đợi Từ Man bỏ khăn bông xuống, liền nhanh tay bôi lên người Từ Man, chỉ có chỗ riêng