Polly po-cket
Cuộc sống thản nhiên của Cố Ninh

Cuộc sống thản nhiên của Cố Ninh

Tác giả: Thanh Thanh Tử Khâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327584

Bình chọn: 8.5.00/10/758 lượt.

đi ngủ mất, ả lại ngủ không được, ả cho rằng lần này nghe Cố Ninh châm ngòi thổi gió xong, người trong phòng ngủ nhất định sẽ có ý kiến đối với ả.

Ả không ngờ người bị cô lập lại là chính ả, Chu Yến suy nghĩ lung tung rất lâu, không ngờ sự tình sẽ biến hóa thành như vậy, sau đó ả mất ngủ, mãi cho đến 3 giờ sáng mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, 6 giờ ngày hôm sau đương nhiên là không tài nào dậy nổi.

Chủ nhiệm lớp phê bình vài câu, rồi để cho Chu Yến trở về đội.

Giờ nghỉ giải lao giữa trưa sau buổi tập huấn, người trong phòng cùng nhau đến căn tin ăn cơm trưa, Chu Yến tự nhiên là không đi, do bất hòa với bạn cùng phòng, ả đi tìm La Mẫn và Cố Huyên.

Vừa nhìn thấy Cố Huyên và La Mẫn, Chu Yến liền lải nhải oán trách không ngừng, ả oán giận Cố Ninh dùng “Thủ đoạn”, bạn cùng phòng lại không biết phân biệt tốt xấu, còn có một kẻ quê mùa thô kệch không biết từ chỗ nào chui ra.

Biểu tình trên mặt Cố Huyên nhàn nhạt lắng nghe, cũng đôi lúc khuyên giải an ủi một vài câu, La Mẫn thì hoàn toàn bùng nổ.

Vẻ mặt La Mẫn căm giận, lửa cháy đổ thêm dầu nói:

– “Thật là thật quá đáng! Chỉ biết giả bộ làm người tốt! Lần này nó tuyệt đối là cố ý.”

Hai người bọn họ ở cùng một chỗ, rất có ý tứ bạn bè đồng chung chí hướng, cùng nhau quở trách nói xấu cùng một đối tượng, Cố Huyên không tham dự vào cuộc thảo luận của hai người bọn họ, chỉ là lựa chọn vào lúc thích hợp, tùy ý cho thêm một thanh củi, đổ thêm chút dầu, khiến cho lửa cháy càng ngày càng mạnh.

Đợt huấn luyện quân sự trôi qua từng ngày, mỗi ngày đều là các hạng huấn luyện khác nhau, buổi tối sau khi tập huấn xong trở về, đa số người trong phòng ngủ đều giống như cá chết, nằm lì ở trên giường, ánh mắt nhắm nghiền, ngay cả một câu than mệt cũng không buồn nói.

Nhưng cường độ này đối với Trương Giai Giai mà nói, hoàn toàn không có ý nghĩa gì, mỗi ngày cô còn có thể trèo lên kí túc xá, còn có thể đọc sách, một chút cảm giác mệt cũng không có, điều này làm cho mọi người chung phòng đều bái phục.

Kỳ thật, Trương Giai Giai cảm thấy chuyện này không tính là gì, vào ngày mùa, cô phải giúp làm việc trong nhà còn mệt hơn so với những buổi tập huấn thế này. Hơn nữa cô cảm thấy học quân sự quả thật chơi rất vui, kỳ thật rất thú vị a.

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Trương Giai Giai không dám đem suy nghĩ này nói ra, bởi vì cô biết nếu cô để lộ, tuyệt đối sẽ khiến cho những người khác trong phòng kịch liệt phản đối!

Cố Ninh cũng hoàn hảo, cô đã tập chạy bộ lâu như vậy, kỳ thật vẫn có chút hiệu quả, ít nhất đi nghiêm một ngày, cô sẽ không thấy bắp đùi đau nhức, còn có thể ứng phó được.

Về phần những người khác thì kêu khổ không ngừng, ngoài miệng các cô oán giận như vậy thôi, nhưng vẫn rất kiên trì học tập.

Chu Yến trừ bỏ trước khi kí túc xá buổi tối tắt đèn mới trở về, sau khi vội vàng rửa mặt thì trèo lên giường nghịch di động, không nói chuyện với bất cứ một người nào trong phòng, đương nhiên, thái độ của ả như vậy, cũng không ai thích tự mình tìm ngược mà đi nói chuyện với ả.

Ngày tập huấn quân sự thứ 3, Chu Yến kêu cha mẹ ả xin giấy chứng nhận của bệnh viện, nói là thân thể ả không tốt, không thể chịu nổi ép buộc của việc tập quân sự. Cho nên xin phép cho ả về nhà nghỉ ngơi.

Mọi người trong phòng ngược lại không có bao nhiêu cảm xúc, kỳ lạ là còn cảm thấy thực sự được thanh tịnh, tính cách của Chu Yến, cho dù ở trong phòng ngủ không nói lời nào, nhưng mỗi ngày đều vác vẻ mặt làm như có thâm thù đại hận, khiến cho mọi người cảm thấy không thoải mái, cảm thấy vô cùng chán ghét ả.

Ngày thứ 6 học quân sự, buổi sáng sau khi huấn luyện xong, huấn luyện viên tuyên bố buổi chiều được nghỉ nửa ngày, vừa mới dứt lời, lập tức tất cả các học sinh đều hưng phấn, trên mặt tràn đầy vui sướng giống như được sống sót sau tai nạn.

Vui sướng như vậy, khiến cho mỗi một huấn luyện viên ở đây có chút buồn bực. Vốn dĩ bọn họ cũng được nghỉ nửa ngày, nhưng buổi chiều tất cả các huấn luyện viên đột nhiên bị gọi trở về họp ở quân khu, hôm nay lại đúng vào Chủ Nhật, bọn họ chẳng được nghỉ ngày nào.

Cố Ninh về ký túc xá, thứ gì cũng không lấy liền vội vã trở về nhà, chờ đến lúc cô tới cổng trường mới phát hiện, bộ đồng phục quân sự còn chưa thay ra, bất quá cũng không cảm thấy kỳ quái bao nhiêu, rất nhiều học sinh cũng trực tiếp mặc quần áo này về nhà.

Một người mặc như vậy khẳng định là hơi kỳ quái, nhưng nếu tập thể đều mặc như vậy thì cũng cảm thấy không có gì lạ.

Cố Ninh cũng lười thay đổi, cô cầm áo khoác ngoài trên tay, chuẩn bị cứ như vậy mà về nhà, về đến nhà lại giặt bằng máy giặt, sáng sớm ngày mai cũng có quần áo mặc về đây.

1415359973

– “Ở bên kia có người đang đánh nhau, một đám người đánh một người! Người bị đánh hình như là học sinh đấy! Cả người đều là máu!”

Cố Ninh mới vừa ra khỏi cổng trường không bao xa, thì nghe thấy cuộc đối thoại của hai người đang đi tới.

Cô nhíu nhíu mày, dừng chân đứng lại, lựa chọn đi một con đường khác. Cô cũng không thể không tự lượng sức mình đi xen vào việc của người khác, cho nên cứ tận lực tránh đi những phiền toái là tốt nhất. Đi về phía