
trưởng tốt, là một anh chàng đẹp trai, tốt bụng, thương người…..Thì hạng nhất luôn luôn là Tuấn Anh.
Tiểu Anh ngó lơ nói bóng gió: -Tốt cái nỗi gì chứ, ăn nói ngang ngược, hành động thô lỗ,….ỷ chức ỷ quyền con nhà giàu thì muốn làm gì thì làm sao. Hạng nhất á, tầm thường.
Lam Linh: -Tiểu Anh, cậu ko nên nói vậy, dù sao Tuấn Anh vẫn luôn là nhất. Thế lực của cậu ấy mạnh như thế sao chống đỡ nổi, tốt hơn là cậu đừng chống đối với họ nữa, ko thôi..
Tiểu Anh: -No, no, no. Đừng vội kết luận điều gì khi chưa chắc chắn, câu này cũng có hữu ích cho việc xem tổng kết bảng điểm đấy. Có lẽ việc ăn mừng của họ hơi sớm đó. Lỡ có chuyện gì xảy ra mình ko biết bọn họ sẽ ra sao nữa. Lam Linh cậu có nghĩ mình hạng nhất ko.
Lam Linh: -Có chứ, mình bây giờ trong nữ sinh trong trường thì mình học giỏi nhất rồi. Mình rất tự hào khi năm nào mình cũng được vinh danh cùng 4princes.
Tiểu Anh: -Nhưng nhất là hạng nhất toàn trường cơ.
Lam Linh: -Mình theo ko nổi, Tuấn Anh quá thông minh chỉ số IQ của cậu ấy đến 200 lận đó sao mình qua nổi, Đ.Tuấn thì nhạy bén trong mọi môn học , T.Nhân như là cuốn bách khoa sống, Trọng Khanh biện luận rất hay giải quyết mọi vấn đề dù khó đến đâu vẩn êm xuôi như thường. Cho dù mình cày ngày cày đêm làm sao qua được họ.
T.Khanh: -Lam Linh cậu nói đúng, nhưng cũng đừng buồn, vì bọn mình luôn là nhất. Ko có sự chen lấn của kẻ khác đâu(nhìn Tiểu Anh) những kẻ nông cạn coi trời bằng giun.
Tiểu Anh nhìn anh chàng ngơ ngác: -Cậu nói ai vậy!
T.Khanh: -Nói ai thì người đó biết. Tiểu Anh cậu nghĩ mình hạng mấy trong lớp……À mình biết rồi hạng nhất mà nhất cấp bình cơ thì phải, cậu nghĩ xem Tuấn Anh như thế sao cậu bì nổi chứ, cậu là con gái mà học giỏi chi thì chừng nữa cũng lấy chồng sinh con mà thôi.
Ngọc Như nhéo vào tai anh chàng
-Cậu nói gì cơ, cậu dám xem thường con gái hay sao. Bộ trên đời này ko có con trai thì con gái chết hết hay sao, cậu được mẹ cậu sinh ra mẹ cậu cũng là đàn bà mà.
-Đau……..mà…….cậu buông ra đi.
Tiểu Anh: -Ngọc Như buông cậu ấy ra đi,T.Khanh à! Dám cá ko!
T.Khanh: -Cá cái gì?
Tiểu Anh: -Cá xem ai hạng nhất tháng này.
T.Khanh: -Được, mình chọn Tuấn Anh.
Tiểu Anh: -Nhưng mình nói là người khác thì sao?
T.Khanh:-Ai?
Tiểu Anh: -Mình ko biết, nhưng mình nói là người khác ngoài 4princes.
T.Khanh:-Cậu thua chắc.
Tiểu Anh: -Mình cũng rất sợ thua, nhưng mình vẫn cá. Nếu tớ thắng, cậu phải làm theo lời của mình.
T.Khanh:-Cụ thể đi. Nhưng nếu mình thắng thì cậu phải làm người hầu của mình.
Tiểu Anh:-Được! Ngoéo tay nhé
Ngọc Như: -Tiểu Anh, sao cậu liều vậy. Tuấn Anh đã 11 năm liền là học sinh giỏi hạng ưu, cậu dám cá như vậy khác nào lấy trứng trọi với đá.
Tiểu Anh:-Cậu yên tâm, trứng trọi đá, đá ko nứt thì thôi làm gì trứng bể(cười).T.Khanh hứa đấy.
T.Khanhk, mình và cậu đi xem bảng điểm.
Tiểu Anh:-Cậu đi đi, mình tin tưởng cậu.
T.Khanh vui vẻ đi ra ngoài, sau 5 phút quay về thì mặt cậu ấy trở nên thê thảm. Thiện Nhân, Tuấn Anh, Đức Tuấn vào lớp, thấy T.Khanh buồn bã:
-T.Khanh cậu bị con bé nào bỏ rơi sao!-T.Nhân giễu cợt.
-Nói cho tụi mình biết đi, sao mặt cậu buồn vậy-Đức Tuấn
T.Khanh nhìn Tuấn Anh thất vọng, quay sang Tiểu Anh con bé đáp trả cho anh chàng bằng nụ cười ngặt ngẽo.
-Tuấn Anh sao vậy chứ! Tại sao cậu giao cuộc đời của mình cho con bé đó chứ. Nó sẽ hành hạ mình mất thôi, mình nghĩ ngày mai nó lột da mình, hôm sau nó ăn tươi nuốt sống mình quá. Mình ko muốn bị nó hành hạ đâu.
Tuấn Anh ngạc nhiên ko hiểu T.Khanh đang nói gì, cũng ko biết chuyện gì đang xảy ra. T.Nhân và Đ.Tuấn nhìn Tuấn Anh khó hiểu.
Tuấn Anh:-T.Khanh, cậu nói gì tớ ko hiểu.
Ngọc Như lém lĩnh: -Để tớ kể cho nghe, chuyện là vầy T.Khanh và Tiểu Anh cá cược nếu Tuấn Anh được hạng nhất toàn khối trong tháng này thì Tiểu Anh sẽ trở thành người hầu ko công cho T.Khanh và ngược lại. Wa! Kết quả bắt ngờ quá, Tuấn Anh ko sao tháng sau cố lên nhé(Vỗ vai khích lệ)
Đ.Tuấn: -Vậy ai hạng nhất vậy T.Khanh.
T.Khanh hét ré lên: -Tiểu Anh cậu là người hay quỷ, Tuấn Anh cậu phải chiến thắng cậu ấy chỉ có 0.1 điểm thôi. Trời ơi! Cậu ta ăn trọn bảng điểm với thành tích 10.0 luôn.
T.Nhânao cậu biết.
Một bạn nam hối hả chạy vào lớp:-Các cậu biết tin gì chưa, có một hacker đã xâm nhập vào mạng máy tính của trường. Vẫn mai chưa có chuyện gì xảy ra, nghe nói tên hacker này chỉ xem bảng điểm rồi mất tích rồi. Nhà trường hiện nay đang truy tìm tên hacker đó để đưa đến cảnh sát đó.
T.Nhân, Tuấn Anh, Đức Tuấn nhìn chân chân vào T.Khanh:
-Có phải vậy ko?
T.Khanh gật đầu: -Mình xin lỗi mình sock quá cho nên quên để ý cho nên có người phát hiền rồi.(khóc…….).Nhưng chuyện đó mình ko sợ, mình sợ nhất là phù thủy đó. Tuấn Anh, T.Nhân, Đức Tuấn giúp mình đi mình ko muốn bị phù thủy hành hạ đâu.
Ngọc Như: -T.Khanh cậu đã hứa rồi cậu nuốt lời hả!
Tiểu Anh hớn hở chạy đến: -T.Khanh cậu nhớ hứa với mình gì ko?
T.Khanh: -Nhớ(đớ người)
Tiểu Anh:-Tốt! Bây giờ ta muốn người hầu PR ta trước mặt tất cả mọi người, hãy nói Tieu Anh is the best.hehehehe……………….
T.Khanhao cậu nổ dữ vậy, nhà cậu là kho đạn chắc, cậu là n