Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đại luật sư và thực tập sinh

Đại luật sư và thực tập sinh

Tác giả: Mật Tiễn Bách Hợp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323251

Bình chọn: 7.00/10/325 lượt.

ất quá cậu cũng đã phiên dịch tài liệu được hơn phân nửa, có lẽ cố gắng làm hết công suất là sẽ xong.

Nếu Lý Duy cẩn thận kéo xuống xem thêm một chút sẽ thấy Alan và luật sư Cổ có nhắc nhở, và sẽ phát hiện được lúc 11 giờ Alan có cuộc họp qua điện thoại kéo dài khoảng 1-2 giờ, nên muốn xem trước bản báo cáo, nếu cảm thấy được thì sẽ phát cho các luật sư khác. Luật sư Cổ thì cứ nghĩ rằng Lý Duy đang làm việc cô giao, nên cũng không nhắc nhở Lý Duy.

Sau một hồi, Alan lại gửi thêm một cái mail: David, ETC?

ETC? Ý gì đây? Lý Duy hỏi mọi người. Nhưng những người xung quang cả thư kí lẫn thực tập sinh đều lắc đầu tỏ vẻ không biết. Lý Duy hơi sốt ruột một chút, nhưng lại không muốn làm phiền mọi người nữa. Nên quyết định hỏi cấp trên: Alan, ETC là gì?

Alan rất nhanh đã trả lời: Estimated Time Of Completion (Thời gian dự kiến sẽ hoàn thành công việc).

Lý Duy lại suy nghĩ một chút, phiên dịch cũng phải cần thêm nửa tiếng nữa mới xong, bản báo cáo kia cũng không phức tạp lắm, chắc cũng khoảng nửa tiếng là xong, nhưng mà đây là lần đầu tiên, tốt hơn hết là nên cẩn thận tỉ mỉ một chút, vậy thì nói trước 11 giờ rưỡi đi cho lành.

Khi cậu trả lời thời gian sẽ hoàn thành, Alan rất nhanh trả lời lại: WTF!!!

WTF? Lại là ý gì nữa đây? Lần này Lý Duy cũng không hỏi ai nữa, mà là hỏi Alan: Alan, cho hỏi WTF là gì vậy?!

Rất rất nhanh, Alan trả lời với dòng chữ tiếng Anh viết hoa: WHAT THE F*CK!!!

Lý duy tái mặt, vô cùng giận dữ, muốn gửi trả lại cho anh ta ba chữ NDY. Nhưng có điều cậu lại không dám.

Alan bình thường không sử dụng điện thoại nội tuyến, hơn nữa nếu có gọi thì cũng không liên quan gì đến công việc. Lý Duy đang thầm rủa NDY cấp trên của mình, đột nhiên nghe được trong điện thoại nội tuyến oang oang: “Luật sư Cổ! Đến đây ngay cho tôi!!”

Không đợi Lý Duy ý thức được nguy hiểm đang cận kề, Alan liền vội vàng đến trước bàn Lý Duy: “Này, cô có dạy bảo tốt thực tập sinh mới đến không đấy?! Một bản báo cáo đơn giản như thế đã làm hơn nửa ngày rồi mà còn cần thêm một tiếng rưỡi! What the f*ck is going on?! (chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy?)”

Cô Cổ bị quát, xụ mặt hỏi: “David, cậu làm tới đâu rồi?”

Lý Duy chột dạ trả lời: “Còn chưa đụng tới…”

Bạo long tức giận: “Cái gì?!! Còn chưa làm! Bla bla bla…” (lược bỏ bớt một ngàn từ…) Mọi người nghe thấy tiếng mắng chửi điếc tai của Alan vừa thông cảm cho Lý Duy, lại vừa mừng thầm vì người bị mắng không phải mình…

Không đợi Alan nói thêm lời khó nghe, Lý Duy vội vàng giải thích: “Jennifer giao việc cho tôi rất vội, phải phiên dịch tài liệu, còn nói Denny đang rất cần.”

Bạo long không vui nói: “Việc của Denny không gấp, việc tôi giao mới cần gấp!”

Lý Duy nhỏ giọng giải thích: “Luật sư Cổ nói trước trưa sẽ lấy, nên tôi nghĩ không gấp bằng việc của Denny…” Vừa nói lời này xong, cậu đã đắc tội đến cả hai người.

Luật sư Cổ vội vàng giải thích: “Rõ ràng tôi đã nói ASAP để cậu làm ngay mà!!”

Lý Duy phẫn nộ trong lòng: Ai cũng nói ASAP…Tôi cũng muốn làm nhanh lắm, nhưng tiếc thật…

Alan ghét nhất là cảnh nhân viên đã làm sai còn cố tranh cãi nên tức giận nói: “Luật sư Cổ đã nói là trước buổi trưa lấy, sao cậu không tính toán thời gian? Không lẽ cô ấy không cần thời gian xem trước à?”

Denny đúng lúc đi tới, phát hiện ngọn núi lửa tên Alan đang bùng nổ, thuận miệng hỏi Lý Duy: “David, tài liệu tôi nhờ cậu phiên dịch đã xong chưa?”

Alan lập tức quay sang trút giận lên Denny: “Denny, cậu tới Trung Quốc đã bao nhiêu năm, tôi nghĩ sau khi tan ca cậu không nên chơi game, mà nên đi tìm ít người bạn Trung Quốc, học thêm tiếng Trung được không? Đừng có mỗi lần đều nhờ người ta dịch tài liệu! Dù có dịch hay không thì cũng không lấy được đồng nào từ thân chủ cho cái ‘phí phiên dịch’ đâu!”

Denny chớp chớp mắt, giữ gương mặt muôn đời không thể hiện cảm xúc nói: “Tôi đương nhiên biết nên mới giao cho thực tập sinh làm. Thời gian làm việc của thực tập sinh cũng đâu thu phí.”

Alan tức muốn hộc máu. Anh không để ý đến Denny nữa, quay sang nói với Lý Duy: “Cậu đừng dịch tài liệu cho Denny nữa, làm bản báo cáo cho tôi trước, ASAP!!”

K (được thôi), ASAP thật độc ác!

Lý Duy trưng vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Denny. Denny nhún nhún vai ý bảo không sao cả, cũng không nói thêm gì với Alan mà rời đi.

Alan nghiêm mặt trở về phòng. Luật sư Cổ ngông nghênh dạy dỗ cho Lý Duy một bài học: “Sau này việc Alan giao phải làm trước, biết chưa?”

Đúng là không nói đạo lý mà, Lý Duy khinh bỉ nghĩ.

Alan đang đứng ở cửa phòng làm việc cũng nghe thấy, quay đầu, buồn bực nói: “Luật sư Cổ, cô nói sai rồi. Còn tuỳ theo mức độ quan trọng mà quyết định. Cô nói thế lại hại David.”

Luật sư Cổ sượng mặt cười cười bỏ đi, hung hăng nghĩ, thật không thể tin tưởng vào phong thái làm việc của cậu trai dễ nhìn này, sau sẽ không tìm cái mặt bánh bao này giao việc nữa.

Lý Duy thầm cười nhạt, cậu thấy Alan nhắc nhở luật sư Cổ rằng chuyện của anh ta không phải rất gấp, nhưng Alan lại nói kiểu đó, chẳng khác nào muốn nói, trên thực tế chuyện của anh ta phải được ưu tiên sao. Lý Duy ôm một bụng ấm ức, nắm chặt mấy tờ tài li