Đánh bại lính đặc chủng

Đánh bại lính đặc chủng

Tác giả: Tiêu Bạch Luyện

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327424

Bình chọn: 8.5.00/10/742 lượt.

đau thì la lớn lên đi.” Giọng nói của Tần Mặc Nhiên vẫn trầm thấp nhưng lại mang theo một chút mờ ám, là cái loại hàm ý quyến rũ vô hình! Tô Ca cụp mắt xuống, len lén chu miệng. Kêu la cái gì, anh cho là tiếng rên rĩ trên giường hả? Hơn nữa không lẽ la lớn thì vết thương sẽ hết đau hay sao? Cô nhất định phải kiên cường… “Aaaaa!!!”

Hét lên một tiếng thảm thiết, mặt Tô Ca nhăn nhó như bánh bao. Chết tiệt! Trước khi đổ rượu cồn lên, anh nên nhắc nhở cô một tiếng chứ! Anh dùng miếng bông gòn có tẩm rượu cồn sát trùng toàn bộ vết thương, sau đó dùng băng gạc băng bó lại cho cô một cách chỉnh tề.

Nhìn sự đau đớn vẫn còn lưu lại trên mặt của Tô Ca, Tần Mặc Nhiên nhíu mày, cẩn thận tránh cái tay bị thương, cúi người ôm Tô Ca đặt ngồi lên đùi của mình. Mặc dù vẻ mặt vẫn còn nghiêm nghị, nhưng giọng nói đã dịu đi rất nhiều:

“Còn đau?”

Đối với những người đàn ông như bọn họ, đạn xẹt qua tay, rách da chảy máu, cũng chỉ bị thương ngoài da mà thôi. Nhưng đối với phụ nữ nhỏ bé da thịt mềm mại như cô đây thì đau chết đi được.

Tô Ca cúi đầu “Dạ” một tiếng. Hai người lại ở chung một chổ một lần nữa, tư thế lại vô cùng mờ ám. Cô thật sự là… xấu hổ cộng thêm chút ngọt ngào, giống như lần đầu tiên ăn vụng đường hồi còn bé vậy. Cảm giác ngọt ngào vẫn còn đọng lại ở đầu lưỡi, mãi mãi không tan biến.

“Biết đau mà vẫn còn để cho mình bị thương hả?” Giọng nói trầm thấp của Tần Mặc Nhiên lộ ra ý trách cứ. Nhưng nghe kỹ lại thì sẽ phát hiện anh đang oán trách bản thân mình. Hầu như lúc nào cô cũng ở bên cạnh mình, thế nhưng mình lại để cho cô ấy bị thương. Mình… Thật là đáng chết!

Nắm chặt quả đấm, kìm chế bộ dạng kiên nghị, nét mặt trở nên nhu hòa. Tần Mặc Nhiên cúi người, cụng trán mình lên trán của Tô Ca, mũi đụng mũi: “Tối nay em hãy ngủ lại chổ này đi.”

Cái gì?! Tô Ca kinh ngạc, hai mắt mở to, anh kêu cô ngủ lại trong phòng của anh? Đây là anh có ý gì? Nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng của Tô Ca, Tần Mặc Nhiên cúi đầu cười một tiếng, sau đó lấy tay vò đầu tóc rối của cô, nói:

“Yên tâm, em đang bị thương. Tôi sẽ không cầm thú như vậy.”

Ái yà ya, Tô Ca nhíu mày lại, trong lòng sắc nữ như Tô Ca đang gào thét. Tần Mặc Nhiên ơi Tần Mặc Nhiên, tôi không phải sợ anh cầm thú đối với tôi, cái tôi sợ là mình nhịn không được mà mang anh cho cầm thú a!

Đàn bà ba mươi đều là như lang như hổ. Phải rồi, tuy là bây giờ Tô Ca cô chưa tới ba mươi tuổi, nhưng hai mươi sáu năm qua phòng đơn gối chiếc, cho nên bây giờ cô nhìn thấy Tần Mặc Nhiên thì máu nóng sôi trào, hận không thể đè anh xuống ngay lập tức. Hôm nay, đang lúc thèm thuồng sắc nam đã lâu, anh lại trần trụi như thế này ở trước mặt mình, còn ôm mình với tư thế mập mờ như vậy, nếu cô còn bình tĩnh mới là chuyện lạ!

“Sao vậy, lại đau nữa à?” Ánh mắt của Tần Mặc Nhiên trở nên tối tăm. Anh có thể thay cô chịu đựng bất kỳ những chuyện gì. Chỉ có thân thể đau đớn là anh không thể thay thế được. Tô Ca lắc đầu, bây giờ cô đã hết đau rồi. Chỉ là. . . Cô nhìn trộm thân thể trần trụi của anh, bắp thịt rắn chắc, thân hình thì gầy gầy, khiến cho người ta cảm thấy anh tràn đầy năng lực. Còn có vài đám lông ngực mịn màng, toàn thân toát ra sắc màu đam mê dục vọng nồng đậm. Tô Ca cảm thấy toàn thân không được thoải mái, miệng đắng lưỡi khô, không tự chủ mà vặn vẹo cái mông.

Nhìn sắc mặt Tô Ca không ngừng biến đổi, còn uốn éo cái mông mềm mại giữa hai chân anh, mém chút nữa là Tần Mặc Nhiên phát ra một tràn rên rỉ thoải mái. Chẳng lẽ tiểu yêu tinh này không biết động tác như thế là trêu chọc người ta cỡ nào sao? Không chút lưu tình, bàn tay to của Tần Mặc Nhiên vỗ vào cái mông nhỏ đang vểnh lên của Tô, rồi nghe anh thấp giọng nói : “Chớ lộn xộn!”

Ô ô ô, Tô Ca cảm thấy thật là uất ức, là cô lộn xộn sao? Rõ ràng là cái đỉnh bành trướng giữa hai chân anh làm cô không thoải mái mà thôi. Không thể tiếp tục như thế này nữa! Có sắc nam ở bên cạnh, mình lại không thể tấn công anh ấy được, như vậy không phải là khổ sỡ lắm sao? Huống chi mình đã bị cự tuyệt một lần rồi, Tần Mặc Nhiên đã nói rất rõ ràng, tình một đêm thì có thể, nhưng tất cả giao tình trong tương lại đều không có hi vọng.

Nghĩ đến đây, Tô Ca đang bị sắc nam quyến rũ, thiếu chút nữa là đầu óc trở thành ngu muội, trở nên tỉnh táo ra. Nếu như đã không có tình cảm mà phải dây dưa thể xác thì mình có khác gì với súc vật đâu?

“Thả tôi xuống, tôi muốn đi tắm.” Tô Ca lạnh nhạt nói.

Cảm thấy trước sau tâm tình Tô Ca biến hóa rõ ràng, Tần Mặc Nhiên khống chế không được mà mặt mày trầm lắng, đây có phải là cô đang ghét anh không? Ôm chặt hông của cô, Tần Mặc Nhiên nói: “Để tôi ôm em đi.” Âm thanh quả quyết dứt khoát, không cho cô cơ hội để thương lượng. Tô Ca không nhịn được bĩu môi, đúng là đàn ông bá đạo mà! Không thèm trưng cầu ý kiến của cô, cứ như vậy mà ôm cô vào phòng tắm.

“Dừng lại, Tần Mặc Nhiên, tôi đang bị thương ở tay, không phải ở chân. Tôi có thể tự đi một mình”. Tần Mặc Nhiên hoàn toàn bỏ ngoài tai những lời nói của cô, được ôm người đẹp nõn nà thơm ngát ở trong lòng mà muốn anh buông tay? Làm sao có thể! Tô Ca thấy Tần Mặc Nhiên


Disneyland 1972 Love the old s