XtGem Forum catalog
Đẹp nhất chính là yêu em

Đẹp nhất chính là yêu em

Tác giả: Lục Xu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328652

Bình chọn: 9.00/10/865 lượt.

ơng mặt như đã được giải phóng, hận không được trở về trường lập tức đem tất cả sách xé toang sau đó muốn tung chúng lên bay lượn đầy trời, còn An Diệc Thành vẻ mặt nhẹ nhõm lại không hề xuất hiện, đối với anh mà nói, đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi, ngày mai sau khi thi nói xong, anh lập tức muốn bắt đầu đi ra ngoài tìm thêm việc làm ngắn hạn, anh đắn đo, nghe nói những người tuyển nhân viên không thích tuyển những người chỉ làm trong dịp hè, chỉ có thể nói mình chính là đi tìm công việc, sau đó nhanh chóng đi báo danh đại học trước, tìm lý do từ chối. Anh nghĩ đi trước tìm việc một chút, không tìm được thì sẽ tính cách khácAnh trở lại trường học, lập tức nhìn thấy mấy bạn học ôm một chồng sách lớn đi bán, mà bên ngoài phòng ngủ trường học, thật sự tung bay không ít giấy sách vở. Anh nhíu mày, tất cả sách của mình anh cũng vẫn giữ lại nhà, sau đó lại bị mẫu thân xem như vật thần thánh mà giữ lại, mặc dù anh cũng cảm thấy thế này hoàn toàn không cần thiết, không có giá trị gì nhiều để cất giấu, còn không muốn nói là cũng chỉ là vật vô dụng bỏ đi, nhưng nếu mẹ anh làm như vậy, anh cũng sẽ không phản đối.Có người mừng rỡ, có người khổ sở, tất cả đều là vì trận thi cử này vừa vặn đi qua , thế nhưng anh lại rất nặng nề, hình như so với người khác cảm xúc không hợp nhau.Thi tốt nghiệp trung học xong, hình như ai cũng đã ý nghĩa giải phóng, các bạn học ba năm người vây tại một chỗ, bày kế hoạch đi nơi nào chơi, có người muốn ngủ suốt đêm, có người đề nghị đi KTV, có người là muốn đi trượt băng. . . . . . Những thứ đó, tất cả với anh đều không chút liên quan, anh nghĩ về nhà, mẹ anh đang ở nhà trong chờ anh, cuộc thi này rất quan trọng, mẹ anh sẽ cố hỏi anh tình hình của buổi thiAnh vừa mới chuẩn bị đi, đã có người ngăn cản bước chân của anh.Nhìn ở trước mặt mình là cô nữ sinh này, anh hơi hơi nhíu dưới lông mày, anh biết cô ấy, bởi vì cô là bạn tốt của Trình Vũ Phỉ , thật ra thì anh có chút không hiểu, Trình Vũ Phỉ này tính tình nhàn nhạt, làm sao lại có cùng tác phong làm việc như thế khoe khoang cô bạn gái này là bạn tốt? Nói thẳng ra Tiết Giai Nhu này, chỉ cần liếc thấy là đã biết được, nhìn cô ấy tới để nói chuyện, không khỏi khiến anh có cảm giác không thoải mái.“An Diệc Thành, tôi có chuyện muốn nói với bạn.” Tiết Giai Nhu hướng bốn phía nhìn một chút, hình như hy vọng không có người nhìn đến bọn họ ở chung một chỗ nói chuyện.An Diệc Thành do dự mấy giây, sau đó gật đầu một cái.Anh đi theo Tiết Giai Nhu tới dãy phóng học thí nghiệm lâu sau lưng, khu nhà đã lâu không có làm trường thi hay dạy học, cộng thêm các khóa khác cũng đã nghỉ sau thi tốt nghiệp trung học, nơi này bây giờ khá yên tĩnh, cùng so với những chỗ huyên náo kia hoàn toàn khác biệt.Anh và Tiết Giai Nhu lúc này thì không có chuyện gì, vì vậy anh đoán được, Tiết Giai Nhu muốn nói chuyện, phải là chuyện có liên quan về Trình Vũ Phỉ, đây cũng là ý định của anh cùng với cô ấy tìm cho được nguyên nhân.“An Diệc Thành.” Tiết Giai Nhu cũng cảm thấy có chút không biết nên bắt đầu như thế nào, thậm chí cô cũng không biết mình làm chuyện này là đúng hay sai, cô biết mình là tự bản thân mà làm, cô cũng sẽ không nói cho Trình Vũ Phỉ biết, cô chỉ là đang suy nghĩ, Trình Vũ Phỉ thích người này thích lâu như vậy, nếu như anh ấy từ đầu đến cuối cũng không biết, đó cũng quá thật đáng buồn, “Tôi muốn nói cho bạn chuyện có liên quan đến Trình Vũ Phỉ.”“Ừ.”Anh không thể hiện nét mặt gì, điều này làm cho Tiết Giai Nhu có chút thấp thỏm, nhưng vẫn là mở miệng cười, “Trình Vũ Phỉ thích bạn, rất yêu thích bạn, từ lớp mười đến bây giờ, vẫn luôn thích bạn.”Người khác nói thi tốt nghiệp trung học rất nhanh, nên nói có yêu thương cũng đừng cãi nhau, thầm mến cũng đừng thổ lộ, bây giờ sau khi kết thúc kì thi tốt nghiệp trung học, cô lại giúp bạn mình tuyên bố chuyện này, cũng không tính là có lỗi chứ? Hơn nữa cô sẽ không nói cho Trình Vũ Phỉ, như vậy coi như An Diệc Thành đối với Trình Vũ Phỉ không có bất kỳ ý định nào, Trình Vũ Phỉ cũng sẽ không cảm thấy có điều không ổn, sẽ không khó chịu hay thất vọng, nếu như An Diệc Thành có ý định kia . . . . .Tiết Giai Nhu quan sát anh thật lâu, mới nhìn thấy anh gật đầu một cái, sau đó cũng chưa có phản ứng khác.Nói thật, Tiết Giai Nhu rất thất vọng. Đối với An Diệc Thành cô cảm giác được, anh không hề giống như bạn học nam khác một chút nào khi thấy cô thì ánh mắt sáng quắc, cô cảm thấy ánh mắt anh nhìn mình so với nhìn cọc gỗ không khác biệt lắm, nhưng cô lại thấy không có chút nào cảm thấy thất bại.Anh gật đầu, chẳng lẽ anh cũng đã biết chuyện đó rồi hả ?Tiết Giai Nhu nghĩ đến sự thật này, vì Trình Vũ Phỉ thật khó khăn chịu, thật ra thì cũng có thể nghĩ thông suốt, An Diệc Thành là một ngườ lý trí, đối với anh mà nói, lo cho cuộc sống quan trọng hơn nhiều so với những thứ trăng, hoa, gió, tuyết kia. Tiết Giai nhu lấy ra một vật, đưa cho An Diệc Thành, “Mặc dù tôi không nên thúc đẩy cái gì, nhưng vẫn là muốn đem vật này cho bạn.”Tiết Giai Nhu đưa cho An Diệc Thành xong, liền xoay người rời đi, cô đi vài bước, quay đầu lại nhìn anh