
ư vậy ưu đãi nàng cũng cự tuyệt? Thật sự là buồn cười, hắn cho phòng ở mà còn muốn cầu người ở cũng không thành?
Hạ Cảnh Điềm gặp Đỗ Thiên Trạch sắc mặt chú ý không có rời đi, chỉ phải chân thành nói, “Thực sự không cần, cám ơn.”
Đỗ Thiên Trạch cũng không vui, hắn tức giận vỗ mạnh một cái cái bàn, hét lớn!”Uy , rốt cuộc tôi có điểm gì không tốt để cho cô chán ghét như vậy? Vì cái gì người khác đều đơn giản có thể tới gần cô, còn tôi thì như người xa lạ?”
Đỗ Thiên Trạch nói xong lập tức quay mặt ra ngoài đường, Hạ Cảnh Điềm cũng giật mình ngây người, nàng không thể tưởng được Đỗ Thiên Trạch lại sẽ nói những lời này, nàng kinh ngạc nhíu mày, nhỏ giọng!”Uy ? Anh nhỏ tiếng một chút.”
Đỗ Thiên Trạch thật sự là quá tức giận, vì cái gì hắn trăm phương ngàn kế muốn lấy lòng một cô gái lại khó như vậy? Nếu như đổi lại người khác, thì đã nịnh nọt hùa theo hắn ! Một ánh mắt một ngón tay cho dù là ngôi sao cũng sẽ ngoan ngoãn nhảy vào lòng hắn, còn cô gái này đầu óc rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?
Hạ Cảnh Điềm đối với Đỗ Thiên Trạch xác thực không có biện pháp, hắn như vậy có tiền, tiền nhiều lại đẹp trai, hắn muốn thân với nàng làm nàng có áp lực, đôi khi chỉ muốn Hạ Cảnh Điềm vui chỉ là hắn xuất hiện không đúng lúc, Hạ Cảnh Điềm đã bị hủy rồi, không cách nào đối với hắn sinh ra tình cảm ngoại trừ tình bạn hữu.
Nếu như Hạ Cảnh Điềm cùng bạn đồng giới đi trên đường, khi thấy Đỗ Thiên Trạch lái xe qua, nhất định sẽ khen một câu, rất đẹp trai, hơn nữa lại là xe cao cấp, nhất định trong lòng sẽ nghĩ, nếu có thể làm bạn gái của hắn thì cỡ nào hạnh phúc, có thể Đỗ Thiên Trạch hết lần này tới lần khác muốn dính dáng đến nàng, nhưng đôi khi quá mức trực tiếp, cũng không cách nào làm cho người ta sinh ra ý nghĩ gì a!
Bữa sáng, Đỗ Thiên Trạch ăn một bụng tức, mà Hạ Cảnh Điềm cũng không ăn nhiều, khi ra cửa tiệm Hạ Cảnh Điềm nhìn Đỗ Thiên Trạch nói, “Anh còn cần tôi đi cùng anh nữa không?”
“Như thế nào? Phiền à?” Đỗ Thiên Trạch khẽ nói một tiếng, trong lòng không khỏi căm tức không thôi, hắn rất tự tin, hơn nữa biết rõ sự hấp dẫn của mình, vì cái gì cô gái đáng chết này nhất định phải đưa hắn cách xa ngàn dậm như vậy? Bất quá, nàng càng như vậy, hắn càng không cho nàng lùi bước, được, nàng muốn cự tuyệt hắn, hắn sẽ khiến cho nàng cự tuyệt không được.
Chương 78: Đùa Giỡn
Trong một cửa hang thời trang, Đỗ Thiên Trạch một tay đút túi quần, một tay cầm lấy quần áo thưởng thức, ánh mắt dừng lại vài giây, liền ném cho người bán hàng sau lưng, “Cái này gói lại.”
Đi một loạt chọn áo xong, trong tay người bán hàng đã ôm đầy mười mấy món, đi theo sau hắn vui mừng nói, “Bộ y phục này là vừa từ Newyork nhập về, được lấy từ tơ trắng tự nhiên làm thành , rất hiện đại, kiểu dáng đẹp, vừa lấy hàng về đã bán được mười mấy cái.
“Cái này màu trắng thắt eo rất sang trọng và quý phái.”
Hạ Cảnh Điềm hoàn toàn trợn tròn mắt, nhìn Đỗ Thiên Trạch một hồi chọn lung tung, cuối cùng, quay đầu lại nhìn nàng, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy cười tà, mà sau lưng những người bán hàng càng luống cuống tay chân để đóng gói, Hạ Cảnh Điềm không dám tin kéo hắn đến một bên, thấp giọng nói.”Anh đang ở đây làm cái gì?”
“Mua quần áo cho cô!” Đỗ Thiên Trạch không đếm xỉa tới nói, biểu lộ rất là đương nhiên.
Hạ Cảnh Điềm giật mình ngạc nhiên trong chốc lát, hung hăng trừng mắt hắn một cái, giận nói!”Anh điên rồi, tôi là cái gì mà muốn anh mua quần áo a!”
Đỗ Thiên Trạch ngón tay bá đạo chặn lại, khẩu khí cuồng vọng nói!”Cô, hôm nay là thuộc về của tôi, tôi muốn mua cho cô cái gì, cô phải nhận lấy cái đó, đừng dài dòng như vậy.”
“Những quần áo này tôi không cần, anh giữ lại chính mình mặc .” Hạ Cảnh Điềm tức giận nói, quay đầu lại chuẩn bị rời đi, người này đang nghĩ nàng là cái gì? Hắn đây là đang bố thí sao? Mà nàng dựa vào cái gì để nhận lễ vật của hắn?
Đỗ Thiên Trạch một tay bắt nàng trở về, kéo đến trước người mình, cao cao tại thượng nhìn nàng, giọng điệu cảnh cáo nói!”Uy ,cô sao lại không giữ lời như vậy? Cô không phải nói sẽ theo tôi một ngày đấy sao?”
“Anh điên rồi, tôi còn muốn đi theo điên khùng theo sao?” Hạ Cảnh Điềm tức giận trả lại hắn một câu, hắn chỉ không biết, hắn làm vậy là một loại vũ nhục người khác.
“Tôi chỉ là tặng cô mấy bộ quần áo mà thôi, làm sao lại điên rồi? Bên cạnh Đỗ Thiên Trạch tôi không có phụ nữ nào giống cô như vậy”, Đỗ Thiên Trạch cũng cực kỳ tức giận, biệt thự ở miễn phí không ở, quần áo không cần, điều này làm cho hắn cảm thấy mình rất vô dụng ! Hơn nữa đả kích nghiêm trọng tự tôn của hắn.
Những lời này chỉ kém không có làm cho Hạ Cảnh Điềm giơ chân đầu hàng, ở trước mặt hắn, nàng chính là người nghèo hèn bình thường, nàng thừa nhận. Nhưng mọi người đều có tự tôn, nàng ngửa đầu nhìn hắn lạnh lung nói!”Đã cảm thấy tôi không xứng làm cho anh mất thể diện, thì đi tìm cô gái nào xứng với anh!” Nói xong, thân hình nhỏ nhắn cơ hồ là lao ra cửa tiệm, xuất hiện ở cửa trong nháy mắt đó, đáy lòng chỉ có một câu, quá đáng, hắn chẳng lẽ tưởng mọi người đều có tiền như hắn sao?
Hạ Cảnh Điềm những lời này thực sự làm Đỗ Thiên T