Độc sủng chị dâu

Độc sủng chị dâu

Tác giả: Lê Thủy Thanh Thuần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329622

Bình chọn: 9.5.00/10/962 lượt.

: “Không……”

Tầm Thiên Hoan ngắt lời hắn: “Mặc kệ giữa chúng ta phát sinh qua chuyện gì, đều đã là quá khứ, điều duy nhất không thay đổi chính là: tôi không thương anh…… Tôi chỉ yêu có Tịch……”

Bắc Diệc Uy ngạc nhiên……

Rốt cục nói ra, cô rốt cục nói ra cô chính thức yêu hắn……

Chính là, hắn không có dự liệu mình lại đau đớn đến thế.

Đó là bởi vì, hắn không còn cảm nhận được bất luận cảm giác gì, tại trong khoảng khắc, hắn chính thức luân lạc tới hai bàn tay trắng, không còn giá trị con người, địa vị, còn có tự mình tâm, hô hấp, tri giác, tất cả tất cả, hắn toàn bộ cũng không có……

Mới từ toilet ra tới Dương Tịch xuyên qua hành lang, đúng tại lúc này đi tới cửa, nghe được lời nói rành mạch của Tầm Thiên Hoan, khắc ở đáy lòng hắn……

Trong nội tâm như một mảnh hải bông vải loại mềm mại, trên mặt Dương Tịch không giấu được vẻ tươi cười, cố gắng đem biểu cảm của mình chôn vào đáy lòng, môi khẽ nhếch, từ tốn đi vào gian phòng……

Tầm Thiên Hoan trông thấy Dương Tịch từ cửa ra vào đi đến, rất vui vẻ, nói: “Tịch, anh rốt cục đã trở lại, em quyết định không ở trong bệnh viện, chúng ta cùng nhau về nhà ở!”

Dương Tịch nghe tiếng sững sờ, nhìn cô, vẻ mặt có chút do dự, nói: “Thiên Hoan, em hiện tại…… Muốn xuất viện sao?”

Tầm Thiên Hoan không do dự gật đầu, nói: “Hiện tại lập tức muốn ra, em về nhà nấu cơm cho anh! Anh không phải thích ăn nhất đồ ăn em làm sao? Từ nay về sau, mỗi ngày em đều làm cho anh!”

Dương Tịch: “Thiên Hoan, chuyện sau này, sau này hãy nói a, hiện tại em hẳn là dưỡng tốt thân thể mình nha.”

“Em không cần phải nằm viện!” Tầm Thiên Hoan có chút tính trẻ con, nói: “Em chán ghét hương vị trong bệnh viện, em muốn về nhà, Tịch dẫn em về nhà a!”

Nhà, đương nhiên là trước kia hắn luôn muốn được ở cùng cô một nhà!

Trên khuôn mặt tuấn mỹ Dương Tịch, hàm chứa ôn nhu cười, nói: “Thiên Hoan, em không được tùy hứng…… Ngoan ngoãn nghe lời, ở bệnh viện vài ngày là tốt rồi……”

Vài ngày…… Vài ngày thật sự sẽ đủ sao?

Hắn hiện tại liền tự mình đều chăm sóc không tốt, thỉnh thoảng lại phát bệnh, mới vừa nói phải đi toilet, kì thực là phát bệnh nhịn không được, lảo đảo đến trong toilet, bụm lấy ngực, liều mạng nhịn đau, uống một liều thuốc giảm đau, tạm thời không còn đau nhức nhưng chính là không có ai biết rõ khi nào thì, hắn sẽ lại tái phát bệnh……

“Em lại không có bệnh gì nặng, cả ngày ở trong bệnh viện sẽ chỉ làm em càng thêm bực bội mà thôi, trong nhà thật tốt, tâm có thể hảo hảo yên tĩnh, em khôi phục chẳng phải nhanh hơn sao?” Tầm Thiên Hoan nói đạo lý rõ ràng.

Dương Tịch kiên trì: “Không được.”

Tầm Thiên Hoan cảm thấy có chút khó hiểu: “Rốt cuộc vì cái gì?”

Dương Tịch âm thầm hít sâu, sau đó nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan: “Bởi vì gần đây anh bề bộn nhiều việc, không có thời gian chăm sóc em.”

Tầm Thiên Hoan ngạc nhiên.

Chương 71

Ôi trời !!! Càng ngày càng yêu Bắc Diệc Uy chết đi được, anh ấy yêu càng ngày càng đậm mà còn chung thủy nữa chứ, Dương Tịch không so được rồi!!!!

Tầm Thiên Hoan sửng sốt.

Một khắc này, cô cho rằng lỗ tai nghe lầm? Lần đầu tiên, Tịch nói với cô lời nói như thế, thật sự, thật sự đau quá, đau nhức đến đáy lòng.

Cô liều mạng ở trong nội tâm tự mình nói hắn làm như vậy có nguyên nhân. Có lẽ, hắn thật sự thật sự phi thường bề bộn nhiều việc, bận đến cả chăm sóc bản thân, thời gian ăn cơm cũng không có, cho nên, hắn căn bản là không thể chú ý đến cô, hắn là vì cô suy nghĩ, sợ cô một người trong nhà tịch mịch, nhất định là như vậy……

Cô cực lực an ủi chính mình, chính là, có thể thuyết phục mình sao?

Bắc Diệc Uy lúc này nói: “Nói như vậy, cũng không cần anh quan tâm, tôi một người có thể đủ chăm sóc cô ấy!”

Dương Tịch quay đầu nhìn chằm chằm vào Bắc Diệc Uy, nói: “Anh có tư cách gì chăm sóc cô ấy?”

Không đợi Bắc Diệc Uy trả lời, Dương Tịch tiếp tục nói: “Đừng quên, hiện tại khắp cả nước mọi người biết rằng Bắc Diệc Hâm đã chết rồi, từ nay về sau, anh chính là Bắc Diệc Uy, không phải là Bắc Diệc Hâm.”

Tầm Thiên Hoan nghe tiếng cả kinh, hỏi: “Tịch, anh đang nói cái gì?”

Dương Tịch chú thị Tầm Thiên Hoan, mỉm cười, tay nhẹ đặt ở trên vai của cô, nói: “Thiên Hoan, em đã được tự do.”

Tầm Thiên Hoan sững sờ nhìn chằm chằm vào Dương Tịch: “… …”

Dương Tịch nói: “Hiện tại mọi người trên thế giới chính thức biết Bắc Diệc Hâm đã chết rồi, Bắc Diệc Uy chính là Bắc Diệc Uy, không còn là Bắc Diệc Hâm.”

Tầm Thiên Hoan rất là khó hiểu, đem ánh mắt nhìn qua Bắc Diệc Uy: “Tại sao phải đột nhiên công khai?”

Bắc Diệc Uy cao cao đứng ở giữa phòng bệnh, nhẹ nhàng quay đầu dời đi chỗ khác, nhắm mắt lại, không lên tiếng.

Dương Tịch nói: “Thiên Hoan, đây không phải trọng điểm!”

Tầm Thiên Hoan nhíu mày suy ngẫm, sau đó nói: “Không đúng, tôi cuối cùng cảm thấy không đúng…… Bắc Diệc Uy nói cho tôi biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Bắc Diệc Uy mở to mắt, nhìn chằm chằm vào phía trước, nói: “Hiện tại cái này không quan trọng.”

Tầm Thiên Hoan kiên trì: “Nói cho tôi biết!”

Bắc Diệc Uy trầm mặc.

Tầm Thiên Hoan đoán mò: “Không phải bởi vì tôi chứ? Tôi bị bác cả của anh bắt cóc, sau đó……”


Old school Swatch Watches