
1 (3)
” Unnie, unnie à ! Em về rồi đây ” – Cô cởi giày và đi loanh quanh tìm Eun Jung. Vừa lúc đó Eun Jung từ phòng tắm bước ra, Ji Yeon chạy lại ôm cô
– ” Unnie…Hôm nay…em mời thêm hai người hàng xóm cùng ăn tối với chúng ta nhé ! ”
– ” Huh ?! Được thôi, nhưng mà ai thế Ji ? Unnie có biết không ? ”
– ” Có…Đó là…” – Ji Yeon chưa kịp nói thì đã có tiếng chuông cửa. Biết ngay là ai ở ngoài nên Ji Yeon vội chạy ra mở. Nhìn thấy anh, Ji Yeon cười tươi và cô cũng kịp nhìn thấy Taecyeon đang đứng đằng sau Khun. Anh đang mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt. Nichkhun và Ji Yeon cười vui vẻ với nhau và hơn hết hàng xóm và nhà hàng xóm mà Khun nói thì ra lại chính là Ji Yeon và nhà cô. Ngay lúc đó Jung cũng vừa bước ra. Trên tay còn đang cầm khăn tắm lau mái tóc ướt
– ” Ji Yeon à, ai vậy ? Có phải là khách của em không ? ”
Chắc mọi người cũng hình dung ra được khung cảnh lúc đó rồi nhỉ ? Trong tic tắc Jung suýt quên đi là mình phải đóng vai mất trí nhớ. Cô cảm thấy khó hiểu về sự xuất hiện của Nichkhun và anh. Cô cũng khó hiểu với thái độ của cô em gái nữa. Nhưng thay vì hỏi thì cô chỉ mím môi và im lặng.
Khách đã đến mà bữa tối còn chưa nấu, thế là cả 4 cùng lăn vào bếp. Ji Yeon đang nấu bánh tok còn Nichkhun thì làm món hấp sở trường. Sau một hồi loay hoay cuối cùng Jung quyết định nấu canh rong biển ? Tất nhiên ba con người kia liền thắc mắc
– ” Unnie, unnie đang nấu canh rong biển hả ? Hôm nay đâu phải sinh nhật ai đâu ? ” – Ji Yeon lên tiếng thay hai chàng
– ” Ừ ” – Jung chỉ đáp gọn và tiếp tục. Cả ba lén nhìn nhau, Khun phá ra cười hòng xóa tan bầu không khí
– ” Haha, không sao, đâu phải cứ sinh nhật mới được ăn canh rong biển đâu. Đúng không Taecyeon ? ” –Khun vỗ mạnh vào vai Taec. Anh chàng đang đứng ngẩn cũng hùa theo
– ” Ờ..ờ…Ăn lúc nào cũng được. Tự nhiên hôm nay tớ cũng thèm ”
– ” Ji này, lát em múc một ít đem qua cho So Yeon unnie nhé. Còn lại unnie với em ăn ” – Jung thản nhiên lên tiếng khiến hai chàng quê độ. Nhận thấy tình hình Ji Yeon liền la lên
– ” A, bánh tok của em. Khun oppa, giúp em đảo một chút “.
– ” Ok, để đó oppa. Taec này cậu đứng ở đấy làm gì, mau kiếm việc gì làm đi chứ ”
– ” Có việc gì đâu, tớ đâu có biết nấu gì đâu ” – Taec ngây thơ đáp. Nichkhun đẩy Taecyeon sang chỗ Jung đang đứng và ra hiệu. Xong Khun quay sang Ji Yeon cười tươi. Trong khi KhunJi nhà mình thì ồn ào, vui vẻ thì TaecJung lại chỉ im lặng nấu phần của mình. Có phải kế hoạch to lớn của Nichkhun và Ji Yeon là…
Nấu ăn nhưng trong đầu Eun Jung rõ là đang nghĩ đến chuyện khác, bằng chứng là cô vừa cắt phải tay. Taecyeon thấy vậy vội vàng lao đến chụp lấy chỗ vết thương của cô, giọng anh đầy gấp gáp và lo lắng
– ” Em không sao chứ ? Sao lại không cẩn thận như thế ? Máu ra nhiều quá, Ji Yeon à, em lấy giúp oppa hộp cứu thương ”
– ” Vâng, em sẽ đi lấy ngay ”
– ” A…Uhmm…” – Jung nhăn mặt và khẽ rên khi Taecyeon chạm vào chỗ bị thương xem xét. Thật ra Jung chỉ bị đứt tay, hơi sâu một tí nên máu ra hơi nhiều, việc này khá bình thường nhưng trong mắt Taecyeon thì như cô bị đứt cả ngón tay không bằng. Ji Yeon mang hộp cứu thương ra và đưa cho Taec
– ” Em ráng chịu đau một chút nhé ! Anh sẽ sát trùng…Khun này, cậu giúp tớ…” – Taec đưa cho Khun chai thuốc sát trùng. Nichkhun cảm thấy khó hiểu nhưng cũng cầm lấy. Anh thắc mắc : ” Sao thằng nhóc này không làm việc đó mà lại đưa mình. tên ngốc này ban nãy còn hùng hồn nói sẽ sát trùng vết thương cho Jung cơ mà.
CHAP 31 (4)
Cậu ta đang làm gì thế chứ ?”
– ” Ráng chịu chút nhé Eun Jung ” – Nichkhun nhìn Jung rồi nhẹ nhàng nhỏ thuốc vào chỗ vết thương. Jung không nói gì chỉ gật đầu, cô siết chặt tay lại chịu đau và cắn chặt môi để tiếng rên không thoát ra. Chợt có một bàn tay nắm chặt lấy tay cô, cô vội rụt tay lại nhưng bàn tay kia nắm chặt quá khiến cô không sao rút tay ra được. Cuối cùng cô đành để im cho bàn tay kia nắm lấy tay mình, một cảm giác ấm áp và tin tưởng tuôn trào trong cô. Đi từ bàn tay đến…trái tim. Những ngón tay cô không còn siết chặt nữa mà dần buông lỏng, nó giúp cô cảm nhận rõ hơn làn hơi ấm kia. Hình như cô không còn cảm thấy đau nữa. Sau khi sát trùng xong, Ji Yeon giúp Eun Jung băng vết thương lại. Tất nhiên hành động vừa rồi của Taec không lọt qua được hai đôi mắt kia. Nichkhun mỉm cười vì đã có câu trả lời thỏa đáng. Taec đâu có ngốc !
Và tất nhiên sau đó Eun Jung ” bị đuổi ” ra ngoài, cả Taecyeon cũng bị Khun đá ra. Thế là trong bếp chỉ còn KhunJi. Cả hai lại tiếp tục công việc một cách vui vẻ. E hèm…việc không có Teac hay Jung khiến cả hai thoải mái hơn trong việc bày tỏ tình cảm ( eoooo)
———————-
Nhà Qri
Qri đang thơ thẩn ngồi ngoài vườn thì chuông điện thoại reo
” Saranghaeyo saranghaejwojo. Dan haludo…”
– ” Alo. Ai vậy ? ”
– ” Xin chào cô em, còn nhớ tôi không ? ” – Một giọng nam với vẻ bỡn cợt cất lên. Qri nhíu mày
– ” Tôi không biết anh là ai. Xin lỗi anh gọi nhầm số rồi. Tạm biệt ” – Nói rồi Qri cúp máy luôn không để đối phương kịp lên tiếng. Mấy chuyện này thường xuyên xảy ra nên Qri rất kinh nghiệm. Số điện thoại