Pair of Vintage Old School Fru
Đúng Là Đồ Đáng Ghét – Khó Ưa Mà!!!

Đúng Là Đồ Đáng Ghét – Khó Ưa Mà!!!

Tác giả: Traitimbenho

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323172

Bình chọn: 9.5.00/10/317 lượt.

g giọng

-Tại sao mẹ lại nói bác ấy như thế?

-Con đã quên những gì con nói với mẹ hay sao? – Bà tức giận đến tột độ

-Bác…bác đừng quá kích động… – Tuyết Nga

-Mẹ…con xin lỗi…con lên phòng đây – Nhất Anh bỏ về phòng

-Con…con…tức chết mà

-Bác…bác đừng quá kích động, bác uống ít nước đi ạ

Tuyết Nga đỡ mẹ Nhất Anh ngồi xuống, đưa cốc nước cho bà hạ hoả

Thiên Vũ đưa mẹ về nhà, trong đầu cậu vẫn còn lẫn quẫn những câu nói của mẹ Nhất Anh, nhìn mẹ mình bị người khác mắng chửi cậu không làm gì được, cậu căm ghét bản thân mình. Đưa mẹ lên phòng, nhìn đôi mắt đỏ hoe của bà Thiên Vũ không kiềm nén được nước mắt

-Mẹ…con xin lỗi mẹ nhiều lắm, tại con mà mẹ bị người khác nặng lời như thế…con xin lỗi…con xin lỗi… – Thiên Vũ quỳ bên giường ôm lấy người bà

-Con không có lỗi gì cả, chỉ tại bà ấy chưa hiểu thôi

-Bác…anh Bin…có chuyện gì thế ạ – Song Thu cũng rưng rưng nước mắt nhìn hai người họ

-Không có chuyện gì đâu, con đừng quá lo lắng

-Mẹ…con suy nghĩ kỹ rồi con sẽ dừng lại….con và Nhất Anh sẽ không đi đến đâu cả

Xoa đầu Thiên Vũ, bà nói

-Con phải có lòng tin chứ cũng như con đã làm ẹ phải suy nghĩ lại

-Nhưng mà con không thể nào nhìn thấy mẹ bị người khác nói như thế được, mẹ à

-Con bỏ cuộc dễ dàng như vậy sao? Còn Nhất Anh…con và nó sẽ thế nào?

-Con đã quyết định rồi mẹ đừng lo, Nhất Anh sẽ hiểu, con ổn mà, thôi mẹ nằm nghỉ đi ạ

-Con…

-Thu chăm sóc mẹ giúp anh

Thu chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra cả chỉ biết là bất ngờ trước câu nói của Thiên Vũ, bất ngờ trước thái độ kiên quyết của Thiên Vũ.

Thiên Minh về nhà không thấy Thiên Vũ đâu cả, nghe Thu nói lại sự viêc lúc chiều, Thiên Vũ vào phòng hỏi mẹ. Mẹ Thiên Vũ kể lại tất cả cho Thiên Minh nghe, không chỉ riêng gì Thiên Vũ mà cả Thiên Minh cũng vô cùng tức giận

-Con phải gặp ba ta nói cho ra lẽ chuyện này

-Con đứng lại ẹ, mẹ không muốn chuyện này lớn thêm

-Bác nói phải đấy anh Minh

-Nhưng mà…

-Mẹ bảo ở nhà con không nghe lời mẹ nữa sao Minh

-Dạ

-Bác, vậy anh Bin và anh Nhất Anh sẽ kết thúc như thế này sao bác?

Thở dài, bà cũng không biết nên trả lời nhỏ như thế nào…ban đầu bà cũng có tâm trạng như mẹ Nhất Anh hiện giờ, bà hiểu cảm giác đó như thế nào nên bà cũng không trách gì mẹ của Nhất Anh. Bà không biết liệu con trai bà làm điều đó có tốt hay không? Liệu hai đứa nó sẽ ra sau khi trước đây chỉ vì bà mà….bà không dám nghĩ thêm nữa…

Sau khi đưa mẹ Nhất Anh về phòng nghỉ, Tuyết Nga sang phòng của Nhất Anh

Cốc…cốc…

-Anh Nhất Anh em có thể vào không?

-Uhm em vào đi

Tuyết Nga bước vào nhìn thấy Nhất Anh đang ngồi bên giường, Tuyết Nga đi lại

-Anh đừng buồn bác, rồi bác sẽ hiểu cho anh thôi mà

-Uhm…anh hy vọng thế, Bin nó chắc đang giận lắm

-Vũ sẽ hiểu thôi mà anh đừng lo lắng quá

-Uhm, cám ơn em

Tuyết Nga ngồi bên cạnh Nhất Anh, cùng trò chuyện với Nhất Anh tâm trạng Nhất Anh cũng khá hơn nhiều, Tuyết Nga xin phép ra về. Nhất Anh qua phòng của mẹ

-Mẹ thấy trong người thế nào rồi ạ

-Mẹ khoẻ, chỉ cần con không gặp thằng đó nữa mẹ sẽ rất khoẻ

-Mẹ…

-Con đừng nói gì cả vô ít thôi không bao giờ mẹ chấp nhận một chuyện vô lý như thế này

Cạch, cánh cửa phòng mở ra, ba Nhất Anh vừa về tới

-Mẹ con lại không khoẻ nữa à – Ba Nhất Anh đi lại

-Tôi không sao? Ông tắm rửa đi tôi dọn cơm lên

-Mẹ…nằm đó đi để con làm cho

Nhất Anh bước xuống nhà bến, những món ăn Tuyết Nga đã nấu cũng đã bày lên sẵn Nhất Anh chỉ cần gọi ba mẹ xuống. Nhất Anh lên phòng gọi ba mẹ

-Ông thấy bà ấy như thế có thể chấp nhận được không kia chứ? Biết con mình làm sai mà còn hùa theo

-Bà…tại sao bà lại nặng lời với bà ấy như thế? Biết tin bà bệnh bà ấy không ngại quãng đường xa như thế vậy mà bà…

-Tôi thì sao chẳng lẽ vì như thế mà tôi chấp nhận một chuyện điên rồ như thế?

-Nhưng có lẽ bà ấy nói đúng thì sao? Bọn nó sẽ vui vẻ hạnh phúc khi được ở cạnh nhau

-Ông im đi, đừng nói ông cũng như bà ta…

-Mẹ…con xin mẹ hãy nghĩ lại – Nhất Anh đẩy cửa bước vào

-Con im đi không bao giờ có chuyện đó

-Kìa bà

-Bây giờ hai ba con các người muốn tôi chết ngay bầy giờ đúng vậy không?

-Mẹ…đừng…

-Vậy đừng bao giờ nhắc lại chuyện này nữa, ý tôi đã quyết không bao giờ thay đổi. Giờ xuống ăn cơm đi

-Ba mẹ ăn đi ạ con không đói, con về phòng đây

-Nhất Anh….

Mặc ẹ gọi Nhất Anh vẫn bỏ về phòng, ba Nhất Anh thấy mẹ Nhất Anh thật quá đáng trong cách xử sự với người khác, ông ngán ngẫm cũng chẳng thèm ăn, vào phòng tắm rồi ra phòng khách nằm.

Thiên Vũ về đến nhà trong tình trạng say khước, loạn choạng bước vào nhà

-Anh Bin sao anh uống say thế này?

-Bin con sao vậy? Minh con đỡ em con vào nhà này

Đưa Thiên Vũ lên phòng, lấy khăn lau mặt cho Thiên Vũ, Thu thì pha nước chanh cho Thiên Vũ.

-Cái thằng này con có chuyện gì thì cứ nói với mẹ chứ sao mà uống say thế này hả con – Mẹ Thiên Vũ nhìn đứa con của mình mà xót xa, Thiên Vũ từ từ chìm vào giấc ngủ

-Mẹ, mẹ về phòng nghỉ đi, con trông nó được rồi – Thiên Minh

-Phải đó bác, bác về phòng nghỉ đi cũng khuya rồi

-Uhm hai con cũng nghỉ sớm đi, nó ngủ rồi không có sao đâu

-Dạ

Thu đưa mẹ Thiên Vũ về phòng, nhỏ cảm thấy ngày hôm nay