
Em Dám Quên Tôi
Tác giả: Cuồng Càng Thêm Cuồng
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 326132
Bình chọn: 9.00/10/613 lượt.
hình ảnh này nhìn vào quả thật khiến cho hai mắt bốc cháy sắp hỏng rồi.
Người đàn ông này chưa bao giờ có thói quen dùng bao cao su, lần này cũng không ngoại lệ, ở nơi tư mật của cô không kiêng nể gì mà bắn vào mầm móng của mình.
Khi tiếng thở dốc trong phòng dần dần ngưng lại, Đồng Nhiên thở mạnh đem cô gái còn đang nghẹn ngào ôm chặt vào lòng.
“Gả cho anh đi! Từ bây giờ, anh nhất định sẽ nắm chặt em trong lòng bàn tay, không bao giờ để cho tâm của em, cơ thể của em có cơ hội chạy trốn nữa…”
Cảnh Giai Tuệ không nói gì, mặt cô dán vào ngực Đồng Nhiên, nghe thấy tiếng tim hắn đập thình thịch, nhịp tim không ổn định…
Đồng Nhiên quả thực không hay nói giỡn, tuy rằng hắn không tỉ mỉ cầu hôn, nhưng xác thực hắn đã sai thủ hạ của mình bắt tay vào tổ chức đám cưới rồi.
Bất quá vấn đề khiến Cảnh Giai Tuệ bận tâm thì bây giờ cũng đã được giải quyết.
Người lần trước lừa đảo anh trai cô đã bị cảnh sát bắt.Thật ra nói là bắt cũng không đúng, đám người kia là tự mình đến đầu thú.
Cảnh sát cũng không rõ tại sao đám người này vốn đã có thể cao chạy xa bay lại tự động quay về.Tuy nhiên khi bọn họ ngồi trong phòng thẩm vấn thì sắc mặt vàng vọt, đưa tay liên tục lau nước mắt nước mũi cầu xin cảnh sát hãy bắt bọn họ vào tù.
Giống như họ cảm thấy cuộc sống trong ngục giam còn tốt đẹp hơn thế giới bên ngoài.
Bởi vì thủ phạm đã tự thú, nên vấn đề của Cảnh Gia Trí cũng được làm rõ, sau một thời gian bị giam giữ, cuối cùng cũng đã được thả ra.
Khi hắn được đón về nhà, mẹ Cảnh đau lòng nhìn con trai bởi vì đã lâu không nhìn thấy ánh mặt trời, làn da trắng bệch giống như người đang bị bệnh nặng, vóc dáng vốn đã nhỏ gầy, nay nhìn lại trông càng thêm yếu đuối.
Ba Cảnh gọi điện thoại cho con gái để cô yên tâm, nói có thời gian thì lại về nhà một chuyến.
Cảnh Giai Tuệ nghe xong, trực giác mách bảo việc này có sự tham gia của Đồng Nhiên, nhưng lúc cô hỏi thì hắn lại từ chối cho ý kiến, không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ hỏi Cảnh Giai Tuệ là cô thích mặc áo cưới có kiểu dáng như thế nào.
Cảnh Giai Tuệ trong lòng bứt rứt khó chịu, một chữ cũng không nói nên lời, hồi lâu mới nhìn cuốn album váy cưới nói : “Anh lợi hại như vậy, chút việc nhỏ này không cần phải hỏi ý kiến em, anh cứ tự quyết định là được rồi!” Đồng Nhiên nghe xong cũng không tức giận, cư nhiên lại chiều theo ý cô mà hưng trí bừng bừng cúi đầu ngắm nghía!
Hiện tại, vì vấn đề kết hôn này mà cô không buồn nói chuyện quá nhiều với hắn.
Cảnh Giai Tuệ chỉ còn biết đem hết sinh lực đặt lên công việc.
Nhưng công ty cũng không phải là nơi khiến cho người ta thấy thoải mái.Hôm nay, cô vừa mới ngồi vào chỗ của mình thì tiếng chuông điện thoại nội bộ trên bàn vang lên, là thư ký của Huỳnh Kỳ Kỳ gọi tới, mời cô tới văn phòng Huỳnh tổng một chuyến.
Trong điện thoại, giọng điệu của cô thư ký kia không hề khiêm nhường chút nào, quả thật giống như đang ra lệnh cho cô vậy.Cảnh Giai Tuệ sau khi cúp máy, nghĩ ngợi một chút, cũng không có đứng dậy, vẫn như trước ngồi xử lý văn kiện.
Một lúc lâu sau, điện thoại lại vang lên, vẫn là cô thư ký kia gọi tới : “Cảnh tiểu thư, sao cô còn chưa đi lên? Lịch trình của Huỳnh tổng vô cùng dày đặc, cô có khái niệm về thời gian không vậy?”
Cảnh Giai Tuệ trực tiếp bỏ máy xuống thật mạnh.
Lúc này chuông điện thoại không kêu nữa, thư ký của Huỳnh Kỳ Kỳ đi giày cao gót bảy phân, thở phì phò từ trên lầu đi xuống, đứng trước bàn Cảnh Giai Tuệ, đập tay lên bàn, cằm hơi vênh lên, câu cú lịch sự nhưng ngữ khí lại chua ngoa : “Cảnh tiểu thư, trong điện thoại tôi nói còn chưa đủ rõ ràng sao? Huỳnh tổng người đang nắm quyền muốn tìm cô nói chuyện trực tiếp, cô lại chậm chạp không chịu đi lên, thái độ làm việc như vậy thì tôi biết trả lời sao với Huỳnh tổng đây?”
Cảnh Giai Tuệ thuộc bộ phận thu mua của công ty, đại đa số các công nhân viên đến từ hai tập đoàn Triệu Dương và Hằng Thái, nói cách khác là một nửa người Hồng Kông và một nửa người Trung Quốc.Tuy nói là kết hợp làm ăn, nhưng người của tập đoàn Hằng Thái có lòng tự trọng rất cao, nhãn hiệu uy tín, thực lực hùng hậu, có chút kiêu ngạo cũng là chuyện bình thường, hơn nữa đối với một tập đoàn mới như Triệu Dương thì họ lại càng có cảm giác khinh miệt, thực tế thì, ngày thường đi làm họ đều tỏ vẻ vô cùng coi thường các nhân viên của tập đoàn Triệu Dương.
Loại thái độ này làm cho người ta không thể bắt được nhược điểm, ngữ khí nói chuyện cùng ánh mắt tuy rằng khiến cho lòng người không thoải mái, nhưng cũng không đến nỗi để người ta trở mặt, dù sao những người có năng lực vào đây làm việc cũng đều là những người giỏi, đương nhiên sẽ không giống như trẻ con, nhìn không vừa mắt thì sẽ lao vào đánh nhau một trận.
Mà vị thư ký này, quả thật đã phát huy ưu thế tâm lý này một cách cực hạn.Lúc này ở chỗ làm việc, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía Cảnh Giai Tuệ.
Cảnh Giai Tuệ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn vị thư ký kia hỏi : “Tiên Đế, chức vụ của tôi là gì?”
Người tên Tiên Đế kia bị hỏi liền sửng sốt, Cảnh Giai Tuệ nhất định là đang lấy chức vụ giám đốc bộ phận thu mua để nói chuyện v