
g như lai lịch không nhỏ, đi xem một chút đi.”
Đường phố đang đông vui nhộn nhịp nhưng chỉ mấy phút sau, chỉ còn sót lại lẻ tẻ mấy người.
Tạ Thiên Ngưng vừa ăn vừa vươn cổ nhìn con hẻm nhỏ phía dưới, trong đầu không nhịn được khi nghĩ tới lời bọn họ vừa nói.
Nữ diễn viên điện ảnh nổi tiếng, hình như cô đã nghe Tiểu Nhiên nói đến, cô ấy tên Mạc Khả Ngôn.
Không nghĩ tới một trấn nhỏ bình thường còn có thể nhìn thấy một minh tinh lớn như vậy xuất hiện, khó trách người người nơi này cũng chạy đi xem náo nhiệt.
Kỳ thực nghĩ lại cũng rất bình thường, hoàn cảnh nơi này rất thích hợp quay phim cổ trang, chuyện có minh tinh xuất hiện cũng chưa xem là ly kỳ gì.
Phía trước, một đám quần chúng vây quanh nhìn xem, không ngừng tìm kiếm nữ diễn viên nổi tiếng đó, xem cô ta rốt cuộc trông như thế nào?
Một cô gái mặc đồ cổ trang ngồi ở trên ghế, trong mắt tràn đầy khinh miệt, trong đem những người ở nơi này ở trong mắt. Bên cạnh cô còn có hai cô gái, một người dùng một tay cầm dù, còn tay kia cầm quạt quạt cho cô, còn một người kia thì trên người đeo bao lớn bao nhỏ, trên tay còn cầm nước, tỉ mỉ chăm sóc.
Đạo diễn đứng ở bên cạnh không ngừng gọi điện thoại thúc giục, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.
“Cậu làm việc kiểu gì vậy, trên đời lại có người dám để cho Mạc Khả Ngôn chờ, cậu còn không mau nhanh lên một chút.”
“Kẹt xe thì tự mình nghĩ biện pháp, nhanh lên một chút đi.”
Mạc Khả Ngôn thấy đạo diễn gọi điện thoại xong, không vui liền lên tiếng hỏi: “Đạo diễn, anh đây là cố ý lãng phí thời gian sao?”
“Mạc tiểu thư, thật xin lỗi, vai nam chính lần này là một người mới, làm việc còn chưa hiểu phép tắc cho nên mới làm loạn như vậy. Tôi đã gọi điện thoại cho người đại diện của cậu ta rồi, người đang trên đường tới chỉ là không may bị kẹt xe cho nên đến chậm chút, cô chớ nổi giận a!” Đạo diễn một mực cung kính giải thích, cố gắng dụ dỗ, rất sợ đối phương tức giận.
“Người mới, các anh dám tìm cho tôi người mới đóng vai nam chính, đùa sao, bộ phim này tôi không đóng nữa.” Mạc Khả Ngôn đứng lên, nói đi là đi.
Đạo diễn nóng nảy chạy đến trước mặt, ngăn lại đường đi của cô ta, tiếp tục khuyên: “Mạc tiểu thư, thật sự xin lỗi, cô cũng đã đến đây rồi, đừng có nói giỡn như vậy, được không?”
“Đạo diễn, anh có biết không, bao nhiêu người mới bởi vì muốn cùng đóng chung với Mạc Khả Ngôn tôi mà phải đổ máu, cũng vì vậy tôi đối với nam chính có yêu cầu đặc biệt, không có sự đồng ý của tôi, không cho người mới sắp xếp quay phim cùng tôi. Đây là quy tắc của tôi, anh không phải là không biết chứ?”
“Mạc tiểu thư, chúng tôi đã cố gắng tìm nhưng không tìm được người đóng vai nam chính thích hợp, cho nên bất đắc dĩ mới phải dùng người mới. Tôi bảo đảm, người này tuyệt đối rất tốt, sau khi cô nhìn thấy cậu ấy nhất định sẽ hài lòng.”
“Không cần nhìn, đàn ông ưu tú thế nào tôi cũng đều gặp qua, chẳng lẽ anh ta còn hơn ngôi sao điện ảnh Thiên Hoàng ư?”
Mạc Khả Ngôn không muốn lãng phí thời gian nữa, cũng không cho đạo diễn nửa điểm mặt mũi, nói xong quay đầu bỏ đi.
Lúc này, người đại diện vội vàng chạy tới ngăn cô lại, hết sức khuyên nhủ: “Khả Ngôn, cũng đã nhận lời người ta rồi, cô hãy cố gắng đi, cần gì phải so đo vai nam chính thế nào.”
“Anh là người đại diện của tôi nên biết quy tắc trong nghề diễn của tôi, tại sao trước đó anh không nói cho tôi biết vai nam chính phim này là một người mới?”
“Tôi—”
“Anh sợ tôi không đồng ý đóng bộ phim này cho nên cố ý giấu giếm, đúng không? Tôi cho anh biết, Mạc Khả Ngôn tôi không phải người dễ đùa giỡn, quy tắc của tôi sẽ không thay đổi, anh tự đi mà giải quyết.” Mạc Khả Ngôn cười lạnh bỏ lại lời nói, tiếp tục đi về phía trước, dự định rời đi.
Nhưng mới đi được vài bước liền nhìn thấy một người đàn ông vô cùng lạnh lùng đi tới, hình ảnh này quả thật so với ngôi sao điện ảnh Thiên Hoàng còn đẹp hơn, cả người tản ra một loại hơi thở lạnh lẽo, trên người mang theo một cỗ khí phách mãnh liệt, dáng khôi ngô có kiểu ngũ quan kết hợp rất hoàn mỹ, vóc người cao ráo săn chắc, uy nghiêm vô cùng. Dưới ánh mặt trời, anh giống như một viên kim cương lấp lánh, toả sáng khắp nơi.
Mạc Khả Ngôn bị người đàn ông trước mặt mê hoặc, nhớ tới lời đạo diễn vừa nói, người mới lần này tuyệt đối rất tuyệt, xem ra là không sai rồi.
Nghĩ tới đây, cô ta lập tức quay đầu lại, mặt tươi cười nói: “Tiếp tục quay phim.”
Mặc dù đây chỉ là một người mới nhưng cô lại cực kỳ hài lòng.
Đạo diễn cùng người đại diễn có chút ngây ngốc, không hiểu là chuyện gì xảy ra. Mới vừa rồi còn nói không quay, mới qua mấy phút đã đổi ý, kỳ quái.
Phong Khải Trạch vào trấn Cổ Vận, nơi muốn đến đầu tiên chính là trường tiểu học nên đã hỏi thăm đường đi rất rõ ràng, nhưng không ngờ phía trước có một nhóm người đem con đường chặn lại khiến cho anh không thể không chen qua đám người.
Vừa đi nhìn thấy, thì ra có người đang quay phim, khó trách tụ tập nhiều quần chúng quan sát thế.
Không có biện pháp, anh chỉ có thể xuyên qua đám người đi vào bên trong.
Tầm mắt Mạc Khả Ngôn vẫn đặt trên người Phong Khải Trạch, chờ anh đi lại chào hỏi cô nhưng lại khô